Dạ Ảnh vừa rời đi, Tây Môn Kiếm và Bạch Vỹ người đầy máu đi đến! Nhìn thấy tròng mắt đỏ ửng và ánh mắt bi thương của Tây Môn Kiếm, Đông Phương Hạ biết tối nay đã bị tổn thất nặng nề! Không đợi Tây Môn Kiếm nói liền nói: “Các anh cũng đi giúp đi, những chuyện khác để sau nói”.
“Vâng”. Website T_amlinh_247 cập nhật nhanh nhất
Đông Phương Hạ tránh khỏi sự hỗ trợ của Thư Lăng Vy, từng bước đi về phía hộp đêm! Thư Lăng Vy đi phía sau thấy vậy, trong lòng đau đớn khôn tả. Bước chân của Đông Phương Hạ nặng nề, loạng choạng! Dạo bước trong mưa, vốn là vô cùng lãng mạng, nhưng Thư Lăng Vy lại cảm thấy thật thê lương.
Các anh em quét dọn chiến trường nhìn thấy bóng dáng Huyết Lang tiều tụy, yếu ớt như vậy, sống mũi cay cay, tầm mắt nhòe đi!
“Huyết Lang, chúng tôi đỡ anh!”
Mấy anh em bỏ lại việc đang làm, bước nhanh đến, đỡ lấy thân thể lảo đảo của Đông Phương Hạ.
Quay mặt sang, nhìn đến sắc mặt tái nhợt của các anh em! Đông Phương Hạ khẽ mỉm cười, lắc đầu! Nói: “Đi giúp đỡ đường chủ của các anh đi, tôi có thể đi được. Các anh em Lang Quân cho dù ngã xuống, cũng sẽ lại đứng lên được, đừng quá bi thương, chúng ta vẫn còn cơ hội, Tào Bang đã định trước là con mồi của chúng ta rồi!”
“Các anh em sẽ không gục ngã! Chúng ta là Lang”.
“Ừm, mau đi đi!”
Nặng nề hít một hơi thật sâu! Anh đang khích lệ các anh em, để bọn họ không ủ rũ nữa, thân là người đứng đầu, anh phải động viên tinh thần cho các anh em.
Ý thức càng lúc càng mơ hồ! Đi đến bậc thềm, điện thoại của Đông Phương Hạ vang lên!
“A lô, Đông Phương Hạ, Cáo Săn bị giết rồi!”
Đông Phương Hạ còn chưa kịp nói gì, giọng nói tức giận của Hác Hiên đã vang lên trước, dưới mí mắt của anh ta, Cáo Săn lại bị kẻ khác giết chết, đây không phải là coi thường anh ta và các thành viên trong tổ sao.
Nghe thấy vậy, vẻ mặt Đông Phương Hạ có chút đau khổ! Bởi vì trước đó Thư Lăng Vy đã nói tối nay cô sẽ phái người đi cục an ninh quốc phòng, Thư Lăng Vy cô…ý thức Đông Phương Hạ vốn đang mơ hồ lúc này liền tỉnh táo không ít, kìm nén sát khí! Lãnh đạm nói vào ống nghe điện thoại: “Chuyện xảy ra khi nào?”
Đông Phương Hạ suy nghĩ một lát! Lúc này mới nói: “Cục an ninh quốc phòng các anh không phải có camera bí mật sao! Anh sắp xếp băng ghi hình một chút, em cử người qua lấy, đến lúc đó sẽ liên lạc lại với anh!”
“A…Đông Phương Hạ, sao cậu lại biết cục an ninh quốc phòng của chúng tôi có camera bí mật?”
Hác Hiên vô cùng kinh ngạc, camera bí mật, chỉ có những người cấp tổ trưởng trở lên mới biết, anh ta thật sự không biết sao Đông Phương Hạ lại biết việc đó. Lẽ nào lãnh đạo cao cấp của cục an ninh quốc phòng có người của Đông Phương Hạ!
“Hôm qua lúc em đến chỗ các anh phát hiện ra! Đừng lãng phí thời gian nữa, mau đi làm đi!”
Đông Phương Hạ vô cùng mẫn cảm với những thứ như camera, hôm qua lúc bọn họ đến cục an ninh quốc phòng, người cẩn thận như anh đương nhiên sẽ bí mật quan sát một lượt, quả nhiên, những lỗ kim nhỏ ẩn trên tường đó đã bị Đông Phương Hạ phát hiện.
Nghe thấy Đông Phương Hạ nói như vậy, Hác Hiên không khỏi cảm thán tính cảnh giác của Đông Phương Hạ!
Sau khi cúp điện thoại, Đông Phương Hạ nhọc nhằn đi vào trong đường! Anh em bác sĩ đã đợi sẵn ở đó lập tức cầm máu cho anh, Thư Lăng Vy theo sau lúc nhìn thấy phần trên cơ thể của chồng chưa cưới đầy máu, các vết chém ngang dọc đan xen nhau, trong lòng bỗng hiện lên nỗi đau khó nhịn! Cô còn chưa kịp bước lên giúp đỡ, liền bị mấy người đàn ông cao lớn mặc vest đen, trên tay áo thêu đầu sói chặn lại.
Thấy vậy, Thư Lăng Vy cũng không phản kháng, mà đi về hướng Đông Phương Hạ, đang ở giữa các anh em Thiên Lang Đường! Cô không phải là gián điệp, nên cô không sợ, ngược lại còn vô cùng thản nhiên!
Một hai lần trùng hợp, Đông Phương Hạ vì để cho vợ chưa cưới của mình không thất vọng đau khổ, đều không động đến Thư Lăng Vy! Nhưng có quá nhiều sự trùng hợp, Đông Phương Hạ không thể bỏ qua, cộng thêm những thiết bị trên người Thư Lăng Vy! Đều là chứng cứ! Tối nay các anh em của Bạch Hổ Đường sở dĩ bị thương vong nhiều như vậy, thứ nhất là bởi vì Đông Phương Hạ anh không nghĩ đến là Tào Bang sẽ đưa số người gấp bốn lần đến, thứ hai là vì máy nghe lén trên người Thư Lăng Vy.
Đông Phương Hạ ngồi trên ghế gỗ, cả người toát ra sát khí lạnh lẽo! Người anh em giúp anh băng bó cầm máu, toàn thân không khỏi ớn lạnh! Có điều, cái đó chỉ trong chốc lát mà thôi. Nụ cười vĩnh hằng, chói lóa của Đông Phương Hạ vẫn thường trực trên môi. Nhìn thấy Thư Lăng Vy ngồi xuống, nụ cười của anh càng thêm xán lạn. Nhưng, đằng sau nụ cười đó, lại có vô số mũi dao lúc nào cũng đợi sẵn lao ra.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT