Đông Phương Hạ lắc đầu, lúc này nụ cười mỉm biến thành nụ cười lạnh lùng: “Sau đó, khoảng hai ba tháng, một biến cố xảy ra, cô gái chết, chết rất thê lương, rất bi thảm! Chàng trai trừng mắt nhìn cô gái chết trước mặt mình, không những không rơi một giọt nước mắt, không để cô gái chết trong lòng mình, mà còn đẩy cô gái ra, cười lớn, cười điên cuồng”.  

      “Tại sao! Cô gái chết vì cái gì? Chàng trai cũng thật không ra gì, người yêu chết trước mặt mình, sao anh ta có thể như vậy! Súc sinh!”, Thư Lăng Vy tức giận bất bình, mắng một trận.  

      Đông Phương Hạ cười thâm sâu, nhìn dáng vẻ như muốn liều mạng với chàng trai của Thư Lăng Vy, nhàn nhạt nói: “Vì cô gái là gián điệp của kẻ địch phái đến bên cạnh chàng trai, vì sự phản bội của cô gái, chàng trai không những suýt chết, còn tổn thất hơn trăm anh em tinh anh! Cô gái là do đích thân chàng trai giết chết”.  

      “Nghe anh nói vậy, tôi hiểu lầm chàng trai đó rồi! Đây không phải lỗi của chàng trai, cô gái đáng chết! Nhưng chàng trai cũng ngu xuẩn quá rồi! Sao không sớm phát hiện bộ mặt thật của cô gái! Kết cục của phản bội chỉ có một… chết!”  

      Đông Phương Hạ nghe xong đôi mắt nghi hoặc nhìn Thư Lăng Vy, hồi lâu không nói! Không phải Đông Phương Hạ rảnh rỗi kể chuyện cho Thư Lăng Vy, anh có mục đích của anh, cũng là đang ám thị cho Thư Lăng Vy! Đáng tiếc, từ trong ánh của Thư Lăng Vy, Đông Phương Hạ không có được ánh mắt mà anh muốn.  

      Thư Lăng Vy bị Đông Phương Hạ nhìn bằng ánh mắt như vậy, cảm thấy toàn thân không tự nhiên. Ánh mắt này! Thư Lăng Vy cô bỗng nhiên có cảm giác sợ hãi, trong đôi mắt sâu đó, giống như động không đáy, thâm sâu khó lường.  

      “Anh bảo tôi nói cảm nhận của tôi, đây chính là cảm nhận của tôi: Cô gái đáng chết, chàng trai ngu xuẩn! Nhưng nói đi cũng phải nói lại, chàng trai cũng sai, tự nhiên nổi lòng lương thiện gì, dẫn sói vào nhà, đây là anh ta tự tìm đến, hy vọng qua chuyện này, anh ta cũng rút ra được bài học!”  

      Thư Lăng Vy thích trêu đùa với Đông Phương Hạ, nhưng dù sao cô cũng là cảnh sát hình sự quốc tế, nhìn nhận sự việc tương đối thấu suốt! Nhưng, nếu cô thực sự là gián điệp, câu chuyện này là nhằm vào cô, sao cô không hề có chút hoảng loạn! Là cô diễn quá tốt, hay là có nguyên nhân khác? Hoặc là cô vốn không phải là gián điệp!  

      Đây cũng là điểm mà Đông Phương Hạ nghi ngờ!  

      “Tôi biết cảm nhận của cô rồi!”, giọng điệu của Đông Phương Hạ không thay đổi gì.  

      “Hầy… Đông Phương Hạ! Anh có ý gì! Kể chuyện cho tôi cũng thôi đi, sao lại đột nhiên kể câu chuyện như vậy, lẽ nào anh nghi ngờ bên cạnh anh có gián điệp!”  

      Đông Phương Hạ nghe thấy câu này của Thư Lăng Vy, liền ngẩn người, anh hơi cau mày, sau đó, bật cười: “Đâu có, bên cạnh tôi chỉ có mấy người Tây Môn, họ cũng theo tôi nhiều năm, chúng tôi là anh em vào sống ra chết, sao anh ta có thể phản bội tôi chứ!”  

      “Người của anh thế nào, trong lòng anh rõ nhất! Nhưng Đông Phương Hạ à, anh phải cẩn thận, tối hôm sát thủ ‘Phong Ba’ xuất hiện, có chuyện tôi không hiểu!”  

      “Chuyện gì?”  

      Thư Lăng Vy không đùa nữa, nghiêm túc nói: “Nếu nói chúng ta gặp Tư Mã Trưởng Phong trên phố đi bộ là trùng hợp, thế địa bàn của Tào Bang là thế nào! Tuy anh biết trước chuyện này, nhưng hiển nhiên là những sát thủ đó có chuẩn bị, anh thay đổi chủ ý, sao họ lại ở đó trước đợi chúng ta! Lẽ nào không kỳ lạ sao? Dạ Ảnh và Dạ Phong đáng tin không?”  

      Đông Phương Hạ nghe xong, trong lòng lạnh lùng! Thư Lăng Vy, chẳng lẽ cô còn muốn khiêu khích tôi nghi ngờ Dạ Ảnh và Dạ Phong sao! Chị em Dạ Ảnh đã từng vì cứu tôi, trong màn mưa bom đạn, không tiếc tính mạng, dẫn dụ kẻ địch, để tôi thoát thân, chính tôi thấy họ trưởng thành!  

      Đông Phương Hạ cắn môi, kiềm chế cơn kích động muốn giết Thư Lăng Vy ngay lập tức, cười nói: “Có lẽ là ngoài ý muốn! Đúng rồi, cảnh sát hình sự quốc tế các cô điều tra thế nào rồi! Có thông tin của Yamaguchi-gumi chưa?”  

      Sự bình tĩnh, khôn ngoan của Đông Phương Hạ! Đúng là lão làng, sâu cay!  

      “Sao anh không nghi ngờ chứ! Người ta đến giết anh. Ngay cả chuyện này anh cũng không để tâm, thật không biết Huyết Lang lăn lộn thế nào trong thế giới ngầm”, Thư Lăng Vy hận thép không thành sắt mắng một câu, mới nói: “Sau khi người của Yamaguchi-gumi đến Yên Kinh, dường như bốc hơi khỏi thế gian vậy, tôi điều tra, cũng không có chút thông tin gì!”  

      “Tôi lăn lộn trong thế giới ngầm thế nào, cô sẽ biết nhanh thôi! Tôi đã nói, chuyện này, tôi sẽ giúp cô!”  

      “Ai cần anh giúp! Tôi đã cho người của tôi tối nay đến Cục an ninh quốc phòng thẩm vấn những tên sát thủ đó rồi! Từ miệng chúng, hy vọng có thể có được vài thông tin có ích!”  

      Thư Lăng Vy nhìn nụ cười thản nhiên của Đông Phương Hạ, trong lòng cô liền nổi giận!   

      “Tùy cô! Có việc gì cần cứ nói với tôi”, Đông Phương Hạ nói xong, đứng dậy đi ra ngoài.  

      

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play