Nhìn thấy ánh mắt hừng hực lửa giận của người đàn ông, cô gái vô cùng bình tĩnh, khoanh tay trước ngực, thản nhiên nói: “Không ngờ Phong Ba cũng có lúc thất bại, bọn họ rơi vào tay Cục an ninh quốc phòng, không thể ra được nữa đâu! Trưởng Phong, cậu nghĩ kỹ lại xem, lúc thuê bọn họ có để lộ tin tức không?”
“Không đâu, chị cứ yên tâm đi, cho dù bọn họ rơi vào tay Cục an ninh quốc phòng thì cũng không thể biết chúng ta là người thuê được!”
Thì ra đôi nam nữ này là Tư Mã Trưởng Phong và Vương Thiến Thiến, thảo nào bọn họ lại quan tâm chuyện này như thế.
Hiện tại Vương Thiến Thiến ngày càng có hứng thú với Đông Phương Hạ. Rốt cuộc đó là một người đàn ông như thế nào đây? Thân là cậu ấm số một Yên Kinh, vì sao lại có công phu hơn người như thế, còn cả sát khí đáng sợ đó nữa! Mặc dù biến mất sáu năm, nhưng đâu thể thay đổi nhiều đến thế được?
Vương Thiến Thiến loáng thoáng cảm thấy Đông Phương Hạ không phải một người dễ đối phó, người đàn ông này có quá nhiều bí ẩn. Đêm nay, Phong Ba đã cử ra năm sát thủ, trong đó bao gồm cả người đàn ông thuộc hàng đỉnh ấy, vậy mà tất cả đều thất bại trước Đông Phương Hạ. Theo cái nhìn của Vương Thiến Thiến, đó hiển nhiên là điều không thể, vậy mà chuyện ấy lại xảy ra được, thế thì thực lực phải mạnh đến mức nào đây?
Người đàn ông đó là sát thủ nổi tiếng khắp thế giới! Kể từ khi vào nghề, hắn đã tiếp nhận hàng trăm nhiệm vụ, chưa một lần thất bại. Rốt cuộc thân thủ của Đông Phương Hạ đã đạt tới cảnh giới gì đây? Vương Thiến Thiến hết sức mong chờ, đồng thời cũng không kém phần hoang mang, bởi vì rất khó để đối phó với một người mà mình không hề hiểu biết chút nào như thế.
Ngoài ra lần trước gài bẫy Đông Phương Hạ thất bại, Vương Thiến Thiến đã biết Đông Phương Hạ còn là một người có tâm kế, khiến cô ta càng thêm hứng thú. Trong kế hoạch tiếp theo, cô ta mong rằng Đông Phương Hạ sẽ không làm mình thất vọng.
“Không cần thiết ở lại nữa, đi thôi!”, sau một hồi suy tư, Vương Thiến Thiến thản nhiên nói.
Tư Mã Trưởng Phong cũng không muốn ở lại đây, anh ta chậm rãi nổ máy xe, nhìn Vương Thiến Thiến rồi trầm giọng nói: “Chị là quân sư của Tào Bang, đêm nay chúng ta thất bại, bước tiếp theo chị định làm thế nào?”
“Các sếp không để ý chuyện phía dưới nữa thì chúng ta cũng chẳng phải đắn đo gì, nhân lúc Lang Quân vẫn chưa hoàn toàn cắm rễ ở Yên Kinh, chúng ta phải tiêu diệt bọn họ!”
Vẻ mặt của Vương Thiến Thiến không hề gợn sóng, người phụ nữ này quá thâm trầm.
“Đáng ra phải tiêu diệt ngay từ đầu rồi mới đúng. Mặc dù thân thủ của Đông Phương Hạ rất tốt, nhưng em không tin là hắn có thể giết được hàng ngàn người mà Tào Bang cử ra!”
Nghe Vương Thiến Thiến nói muốn tiêu diệt Lang Quân, Tư Mã Trưởng Phong không còn vẻ âm u lúc trước nữa, sắc mặt tốt hơn hẳn.
Vương Thiến Thiến có thể lên làm quân sư của Tào Bang thì tất nhiên là phải có năng lực rồi. Cô ta sẽ không coi thường Lang Quân nữa, một Huyết Lang đã khó đối phó rồi, huống chi bên cạnh còn có nhiều cao thủ như thế.
Cuối cùng, Vương Thiến Thiến rút ánh mắt đang nhìn ngoài cửa sổ xe về, cặp lông mày nhỏ dài nhíu lại, dường như đang ngẫm nghĩ điều gì đó. Một lát sau, cô ta nói với Tư Mã Trưởng Phong: “Mặc dù chúng ta không hiểu rõ về Đông Phương Hạ, nhưng theo những gì quan sát được trong thời gian qua, chúng ta vẫn biết được một vài tin tức có tác dụng. Đông Phương Hạ có võ nghệ cao cường, bên cạnh có ba cao thủ là Tây Môn Kiếm, Dạ Ảnh, Dạ Phong cộng thêm, Bạch Vỹ nữa, tất cả là bốn người. Nếu đối đầu với Tây Môn Kiếm, không biết cao thủ của Tào Bang có bao nhiêu phần thắng. Điều khiến người ta nghi ngờ là nếu Đông Phương Hạ muốn đối phó với chúng ta, sao hắn lại nghĩ tới con đường này? Hắn đang có âm mưu gì đây? Trưởng Phong, cậu nhớ phải cẩn thận, Đông Phương Hạ không đơn giản đâu, coi chừng hắn giương đông kích tây. Nhất thiết đừng coi thường hắn, nếu không cậu sẽ phải chịu thiệt đấy!”
“Sau một loạt những chuyện này, em đã hiểu rằng Đông Phương Hạ không còn là cậu thiếu gia vô dụng của sáu năm trước nữa. Nếu vẫn coi hắn như trước kia thì sẽ đúng như những gì bố em nói, nhà họ Tư Mã sẽ bị hắn vùi dập!”
Hiện tại Tư Mã Trưởng Phong mới hiểu được những điều này, nhưng vẫn chưa hẳn là muộn.
Vương Thiến Thiến lẳng lặng gật đầu: “Một mình cậu lo chuyện của căn cứ đi, để ý xem Đông Phương Hạ đi những đâu, đợi tôi tiêu diệt Lang Quân rồi sẽ về giúp cậu. Đám Hải Bang cũng sắp tận số rồi”.
Nói đến đây, nét mặt bình tĩnh của Vương Thiến Thiến trở nên độc địa, khóe môi khẽ nhếch, vừa quyến rũ lại vừa lạnh lùng. Xem ra chẳng bao lâu nữa là ba bang phái lớn của Yên Kinh là Tào Bang, Hải Bang và Lang Quân sẽ chính thức tuyên chiến với nhau.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT