Edit: Ngọc

Diệp Thiều Hoa: ". . ."

Trước đó cô vốn là Phó tộc trưởng của tộc, mới giải trừ tình duyên với Tinh Hải Cô Chu xong mà.

Tinh Hải Cô Chu đã hủy đi chức phó tộc trưởng của cô, thay thế Nhàn Hoa Lộng Ảnh vào.

Với tư cách là phó tộc trưởng, Nhàn Hoa Lộng Ảnh đương nhiên có thể đá cô ra khỏi tộc.

Đây là lần đầu tiên cô trải qua một chuyện như vậy.

Bị người ta đá ra khỏi gia tộc.

Lúc này Thiên Hạ cũng vừa lúc gửi cho cô bưu kiện 50000 kim tệ tới, hơn ba vạn kim tệ so với giá thị trường.

Bốn tượng pháp trượng Diệp Thiều Hoa vốn không cần, vừa vặn Thiên Hạ lại là người mà cô không ghét, cho nên cô mới cho hắn.

Không nghĩ rằng đối phương gửi cho cô 5 vạn kim tệ.

Diệp Thiều Hoa không từ chối.

Chỉ mở điện thư ra, gửi lại cho Thiên Hạ mười vạn kim tệ.

[ Trò chuyện riêng ] Diệp Thượng Sơ Dương: Ta không thiếu tiền.

Nhìn thấy câu nói này Thiên Hạ lần nữa sửng sốt một chút, sau đó duỗi tay che môi nở nụ cười.

Hắn ở trong game gặp được không ít con gái, nếu không phải mở mồm xin hắn nhận làm đồ đệ, thì cũng là xin trang bị của hắn.

Chuyện này ở trong game kỳ thật rất bình thường, nhưng đây là lần thứ nhất, có một cô gái cho hắn một vũ khí màu cam.

Nhưng cô lại rất thẳng thắn mà nói với hắn rằng "Tôi không thiếu tiền."

Diệp Thượng Sơ Dương này,cho dù là tính cách hay giọng nói đều khơi gợi sự hứng thú của hắn.

Diệp Thiều Hoa gửi tin nhắn xong, Thiên Hạ không gửi lại cho cô 10 vạn kim tệ nữa, đồng thời, cô nhận được yêu cầu vào đội.

[ Đội ngũ ] Diệp Thượng Sơ Dương: ?

Nhất Kiếm Chử Tửu không nói gì, bảo Diệp Thiều Hoa mở giọng nói, hắn nói thẳng: "Có cần Phượng Hoàng thạch không?"

Nửa giờ sau, Nhất Kiếm Chử Tửu kéo cô đi soát phó bản Phượng Hoàng một lượt, vận khí hai người lúc này khá kém, không ra Phượng Hoàng thạch.

Diệp Thiều Hoa có chút tiếc nuối.

Sắp xếp để lần sau có cơ hội đánh phó bản tiếp.

Lúc này, giọng trầm thấp của Nhất Kiếm Chử Tửu vang lên, giống như một làn gió mát: "Có muốn vào tộc của bọn tôi không?"

Diệp Thiều Hoa khẽ sờ sờ lỗ tai.

Vừa định hỏi hắn sao biết được mình rời khỏi gia tộc, liền thấy hệ thống phát ba thông báo.

[ Người chơi Chanh Tử treo thưởng vạn kim lệnh đối với Diệp Thượng Sơ Dương! ]

[ Người chơi Chanh Tử treo thưởng vạn kim lệnh đối với Diệp Thượng Sơ Dương! ]

[ Người chơi Chanh Tử treo thưởng vạn kim lệnh đối với Diệp Thượng Sơ Dương! ]

Nhất Kiếm Chử Tửu mời cô vào gia tộc Phong Hành, Diệp Thiều Hoa trực tiếp ấn đồng ý.

Kênh gia tộc của Phong Hành lập tức loạn như cào cào, còn kêu gào bảo Diệp Thiều Hoa nói một câu cho bọn họ nghe đi, bọn họ đều nghe Du Khách Ngâm nói giọng Diệp Thiều Hoa rất hay, rất êm tai.

[ Loa ] Nhất Kiếm Chử Tửu: Muốn giết Diệp Thượng Sơ Dương chính là muốn đối đầu với Phong Hành của chúng tôi.

[ Loa ] Thiên Hạ: Muốn giết Diệp Thượng Sơ Dương chính là muốn đối đầu với Phong Hành của chúng tôi.

[ Loa ] Du Khách Ngâm: Muốn giết Diệp Thượng Sơ Dương chính là muốn đối đầu với Phong Hành của chúng tôi.

[ Thế giới ] Tui thích học tập: Lần đầu tiên nhìn thấy Nhất Kiếm đại thần nói chuyện, kinh hãi!

[ Thế giới ] Đuổi con diều không kịp: Đại thần ơii!

[ Thế giới ] sư huynh đệ liền đến chém ta: 3 đại thần top 3 của bảng xếp hạng, gút chóp.

. . .

Chanh Tử mới vừa phát lệnh treo giải thưởng liền rút lại, ai lại không có mắt đối đầu với gia tộc Phong Hành chứ, gia tộc này người không nhiều, nhưng mỗi người trong tộc đều có tên trên bảng xếp hạng pk.

Thấy cảnh này người mới trong gia tộc Niên Chu - Trung Hoa không thể nào dễ chịu hơn.

Nhất là đám người Chanh Tử.

Bọn họ trực tiếp mở giọng nói.

"Nhất Kiếm Chử Tửu là tên ngốc hả, " Chanh Tử oán hận nói, "Mỹ nữ như Lộng Ảnh thì không muốn, lại nhận một tên gay."

Ngồi trước màn hình máy tính, sắc mặt An Tuân tối tăm.

Mặt dù ở gia tộc Niên Chu, nhưng ả lại thích gia tộc Phong Hành hơn.

Chỉ là cái tên Nhất Kiếm Chử Tửu kia là một tên đầu gỗ, thời điểm ảlafm nhiệm vụ dã ngoại, mở miệng muốn giờ hắn giúp đỡ.

Hắn ngược lại, không nói gì, tung chiêu, boss chết, ả cũng bị hắn đánh chết cmn luôn.

Ả gửi yêu cầu kết bạn cho hắn ba lần, hắn không thèm chấp nhận.

Không có cách nào mới tìm tới Tình Hải Cô Chu.

An Tuân vẫn luôn là người được người ta ngưỡng vọng, cho tới bây giờ chưa từng bị một người như vậy coi nhẹ qua.

Một bên vừa phẫn uất, vừa nghĩ, nếu như Nhất Kiếm Chử Tửu biết rõ bộ dạng của Diệp Thiều Hoa trong hiện thực, và bộ dạng trong hiện thực của Diệp Thiều Hoa, sẽ như thế nào?

Nghĩ tới đây, ả lấy thân phận người xa lạ gửi cho Nhất Kiếm Chử Tửu một tin nhắn.

Nhàn Hoa Lộng Ảnh: Đại thần, có một việc tôi nhất định phải nói cho anh, Diệp Thượng Sơ Dương cô ta đang lừa gạt anh, ở trong cuộc sống hiện thực cô ta một lời khó nói hết.

Nhất Kiếm Chử Tửu thấy được tin nhắn này của Nhàn Hoa Lộng Ảnh.

Anh biết Nhàn Hoa Lộng Ảnh qua Diệp Thiều Hoa, hắn nhớ đến chuyện Tình Hải Cô Chu muốn giải trừ tình duyên với Diệp Thiều Hoa để kết duyên với  Nhàn Hoa Lộng Ảnh, không khỏi cười mỉa mai.

Hắn dám khẳng định, Nhàn Hoa Lộng Ảnh là cố ý.

Sau đó đem người kéo vào sổ đen.

An Tuân chú ý tới mình bị kéo vào khỏi sổ đen về, kém chút bị tức chết.

Lúc này, Tình Hải Cô Chu online, vừa vặn nghe được giọng của Chanh Tử trong kênh gia tộc.

"Cái gì hoa khôi cơ?" Tống Thần hỏi.

Chanh Tử lập tức nói: "Chính là Lộng Ảnh á, cô ấy là hoa khôi trường học. Mà này tộc trưởng, ban Tổ chức lễ ra mắt người chơi vừa gửi giấy mời đến, Lộng Ảnh cũng đi, anh đi không."

Tống Thần bị chuyện An Tuân là hoa khôi làm cho kinh ngạc "Đương nhiên đi, đến lúc đó cả gia tộc chúng ta đều đi đi, vừa vặn tôi ở Thanh thị, đến lúc đó sắp xếp chỗ cư trú cho mọi người."

"Đúng rồi Cô Chu, " An Tuân thấy gia tộc cũng đang thảo luận về ả, tâm tình lập tức thay đổi tốt hơn, "Em kick Diệp Thượng Sơ Dương rồi, cô ta tình nguyện đem lệnh minh chủ cho Nhất Kiếm Chử Tửu cũng không nguyện ý cống hiến cho gia tộc, em cũng không phải cố ý, nhưng nghĩ . . ."

Thời điểm nghe được câu của An Tuân nói Diệp Thượng Sơ Dương đem lệnh minh chủ cho Nhất Kiếm Chử Tửu, giọng của Tình Hải Cô Chu bất chợt lạnh lẽo, "Không có việc gì, chuyện này em làm không sai, người như thế sớm đá ra khỏi gia tộc cũng đáng."

Tóc Dài Tới Eo một mực ở gia tộc chờ Tình Hải Cô Chu đi ra.

Không nghĩ tới đối phương lại có phản ứng này.

Tóc Dài Tới Eo cười lạnh một tiếng, "Cái phó bản kia gia tộc Phong Hành chiếm hơn phân nửa công lao, chớ nói chi là lệnh minh chủ thuộc về một mình tiểu Diệp, cô nghĩ muốn cho người nào thì cho người đó. Mấy tháng này tiểu Diệp cho vào nhà kho gia tộc thêm bao nhiêu cường hóa thạch, Cô Chu, tôi đối với anh quá thất vọng rồi!"

Sau khi nói xong, cô trực tiếp out khỏi tộc

Diệp Thiều Hoa không biết chuyện của Tóc Dài Tới Eo bên này, cô thoát game, quản gia ở bên ngoài gõ cửa.

"Tiểu thư, lầu dưới có mấy người kỳ quái tìm cô."

Nếu như là bạn bè bình thường, quản gia và Diệp Khánh Khôn nhất định vô cùng  cao hứng.

Nhưng mà hai người đàn ông ở lầu dưới nếu nhìn kĩ sẽ phát hiện họ tuyệt đối không phải là người bình thường.

Nhìn thoáng qua họ cũng bị cái khí thế kia hù dọa.

Diệp Khánh Khôn ở thương trường lăn lộn nhiều năm như vậy, quen biết không ít người có quyền thế.

Mẹ Diệp Thiều Hoa bên kia cũng là người có quyền thế, nhưng mà khí thế của đám người mẹ cô lại không thể nào bằng hai người đàn ông kia được.

Đây là một loại cảm giác vô cùng kỳ quái.

Tóm lại, hai người ngồi trên sô pha đều toát ra một loại thần thái tôi không dễ chọc.

Nhất là nhìn thấy con gái của mình trò chuyện cùng hai người này, trong lòng hắn càng là lạ.

    "Hai người này là ..." Diệp Khánh Khôn gọt hoa quả cho Diệp Thiều Hoa, cắm vào một cây tăm đưa qua, có chút cảnh giác nhìn hai người trẻ tuổi xung quanh.

Diệp Thiều Hoa nhìn Diệp Khánh Khôn nở nụ cười, "Hai người này là đối tác của con, cha, cha cũng biết hiện tại con đang thực tập, đang cùng bọn họ hợp tác làm một phần mềm, hai ngươi nói đúng không?"

Câu nói sau là nói cùng hai người thanh niên kia.

Hai thành viên cấp 8 của đội hành động đặc thù lúc này: "....Vâng, chú."

WTF?

Thân phận tuyệt thế bí ẩn cùng quyền lực tối cao của bọn họ lại bị coi như là một thực tập sinh? !

Nhưng hôm nay họ đến để thuyết phục Diệp Thiều Hoa tham gia.

Vốn tưởng rằng Diệp Thiều Hoa sẽ rất cao hứng, tìm nơi bí mật nói chi tiết, nhưng không ngờ bên kia lại để bọn họ ngồi trong đại sảnh rất qua loa.

Biểu hiện trên mặt từ đầu đến cuối đều rất bình thản.

Điều này làm hai thành viên kia nghi ngờ bản thân mình.

Nhưng nghĩ đến khả năng của cô thì cả hai không dám nói.

Cô gái nhỏ này ngay khi gia nhập đội tình báo, trở thành thành viên cấp 9 trong tổ chức, bọn họ cũng không cho là quá kì quái.

Lúc bọn họ chuẩn bị rời đi, Diệp Khánh Khôn mời bọn họ ở lại.

Diệp Thiều Hoa bỗng nhiên mở miệng, "Chờ chút."

Sau đó từ túi quần jean móc ra một tờ giấy bị ép nhăn, "Đây là đồ vật đầu tiên mà mấy người muốn, mấy đồ vật khác nếu lấy được tôi sẽ đưa cho."

Biết Sau này có thể là một vũ khí mới, cả hai kinh ngạc, sau đó kính cẩn rời đi.

Diệp Thiều Hoa ôm nhanh cha một lần sau đó lên lầu: "Cha, chú quản gia, hai người đi ngủ sớm một chút."

Diệp Khánh Khôn nhìn bóng lưng Diệp Thiều Hoa, kích động đến ngón tay đều đang run rẩy.

Đây là lần thứ nhất, con gái gần gũi với mình như vậy.

Hắn gọi điện thoại cho thư ký, mấy phút đồng hồ sau tiền tiêu vặt trong thẻ của Diệp Thiều Hoa nhiều lên 500 ngàn.

Quản gia nhìn thấy Diệp Khánh Khôn kích động chạy trong phòng khách tầm vài vòng, không khỏi liếc mắt một cái.

**

Đã hai ngày trôi qua kể từ khi Diệp Thiều Hoa làm xong những việc mà tổ chức mong muốn.

Hai ngày này Nhất Kiếm Chử Tửu cùng với cô rốt cục nhận được thạch Phượng Hoàng.

Diệp Thiều Hoa mới vừa vào game, phát hiện trên kênh thế giới tin nhắn lên rất nhanh.

Cô còn không hiểu rõ đang nói cái gì, Tóc Dài Tới Eo liền gửi một tin nhắn tới.

[ Trò chuyện riêng ] Tóc Dài Tới Eo: Ảnh của Nhàn Hoa Lộng Ảnh được đăng trên diễn đàn game, ảnh thường ngày chưa được giải mã độ nét cao, mọi người trong game đến xem đều trầm trồ khen ngợi. Tớ cũng đã xem qua, và thực sự bị sốc, tất cả những người trong game bây giờ đang quỷ khóc sói gào, quỳ dưới chân Nhàn Hoa Lộng Ảnh.

[ Trò chuyện riêng ] Tóc Dài Tới Eo: Không có gì khó hiểu. Từ góc nhìn của một cô gái, Nhàn Hoa Lộng Ảnh cũng là một người đẹp ở mức tiêu chuẩn, cô ta thực sự là một hoa khôi đại học. Ai đó đã đăng cô ấy lên diễn đàn, điệu nhảy quốc gia ở lễ khai giảng

Người đẹp dù ở đâu cũng được đối xử đặc biệt.

Không thể không kể đến vẻ đẹp hiếm có như Nhàn Hoa Lộng Ảnh.

Đám người nghĩ đến việc Tinh Hải Cô Chu và Diệp Thiều Hoa giải trừ tình duyên đã ngầm hiểu.

[ Trò chuyện riêng ] Diệp Thượng Sơ Dương: Ồ.

Tóc Dài Tới Eo chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.

[ Trò chuyện riêng ] Tóc Dài Tới Eo: Quên đi, cậu có biết rằng Chanh Tử và đám người ở gia tộc Niên Chu đang công kích cậu ở diễn đàn hay không, thật là bực bội, ngay cảm đám người đại thần Thiên Hạ cũng bị liên lụy.

Tóc Dài Tới Eo gửi một link qua QQ cho Diệp Thiều Hoa, Diệp Thiều Hoa ấn vào xem thử.

Vẻ đẹp cổ điển, da trắng, xinh đẹp, lại là hoa khôi, trong game này, chính là một mỹ nhân hiếm thấy.

Những người phát biểu trên diễn đàn hoàn toàn không che giấu ID.

Chanh Tử: Nhất Kiếm Chử Tửu và Thiên Hạ quả thực mắt bị mù, mấy ngươi họ nói Diệp Thượng Sơ Dương giọng nói êm tai thì sao, cái loại không biết xấu hổ.

Cũng có người qua đường phản bác.

Trăng Trên Biển: Cô có bản lãnh bảo Diệp Thượng Sơ Dương thả ảnh chụp đi, có bản lĩnh để Diệp Thượng Sơ Dương nói chuyện đi, để xem Diệp Thượng Sơ Dương có dám hay không!

Chanh Tử: Diệp Thượng Sơ Dương nào dám, cô ta sợ kém Lộng Ảnh cả ở game lẫn ngoài đời.

. . .

Cùng lúc đó, Tình Hải Cô Chu cũng nhìn thấy ảnh chụp của Nhàn Hoa Lộng Ảnh.

Hóa ra Nhàn Hoa Lộng Ảnh là một mĩ nữ, thả trong đám người cũng là một ngôi sao đang tỏa sáng.

Lần này hắn cũng không do dự nữa, trực tiếp cùng Nhàn Hoa Lộng Ảnh kết thành tình duyên.

An Tuân lúc đầu đang đợi Nhất Kiếm Chử Tửu và Thiên Hạ kết bạn với ả.

Nhưng mà chờ cả nửa ngày, đều không chờ được.

Ả không khỏi nhíu mày một cái, thầm nghĩ, đám người kia không phải là mắt mù rồi sao.

Cuối cùng, cười lạnh một tiếng.

Chờ sau một lúc lâu, liền trực tiếp đáp ứng yêu cầu kết tình duyên với Tình Hải Cô Chu.

Tóc Dài Tới Eo đang cùng Diệp Thiều Hoa tổ đội, nghe được tin tức này, lẩm bẩm mắng Tình Hải Cô Chu vài câu liền không quan tâm nữa.

Nhưng mà chuyện này cũng không kết thúc tại đây.

Ngay dưới ảnh chụp của Nhàn Hoa Lộng Ảnh.

Sau hai giờ, lại có người tuôn ra ảnh chụp của Diệp Thượng Sơ Dương.

So với Nhàn Hoa Lộng Ảnh, khác biệt vô cùng rõ ràng.

**

Biết rõ tin tức này thời điểm, Lâm Nghiệp chính đem mỹ nữ thư ký văn bản tài liệu ký xong, trên tay chuyển bút, "Tứ ca, vừa mới Du Khách Ngâm nói tiểu Diệp bạo chiếu, nói thật ngươi có muốn hay không nhìn nàng dáng dấp ra sao?"

Khi biết tin, Lâm Nghiệp đang ký tài liệu của cô thư ký xinh đẹp, trên tay cầm cây bút, "Tứ sư huynh, vừa rồi Du Khách Ngâm nói rằng Tiểu Diệp bị nổ ảnh. Nói thật anh có muốn xem cô ấy trông như thế nào không? "

Sở Vân đứng ở bên cửa sổ sát đất, nghe vậy, hơi híp mắt lại, "Nổ ảnh?"

"Đúng, sau khi ảnh của Nhàn Hoa Lộng Ảnh bị tuôn ra, hai giờ sau, ảnh của Diệp Thượng Sơ Dương cũng bị tung ra." Lâm Nghiệp nói, mở máy tính Sở Vân ra: " Mật khẩu máy tính của anh là gì."

Sở Vân nhíu mày nói ra một dãy số.

Lâm Nghiệp bật máy tính lên, vào thẳng Website chính thức của game, click vào diễn đàn.

Lập tức tìm được bài viết về Diệp Thượng Sơ Dương.

Hắn đối với hoa khôi trong truyền thuyết Nhàn Hoa Lộng Ảnh không có hứng thú gì, trực tiếp lướt đến Diệp Thượng Sơ Dương.

"Tìm được rồi, chính là bài này, tứ ca anh tới xem tiểu Diệp một chút . . ."

Lâm Nghiệp rất ưa thích Diệp Thượng Sơ Dương.

Tính cách của đối phương khiến hắn cảm thấy rất thú vị.

    Lần đầu tiên, hắn mong chờ một người trong trò chơi sẽ trông như thế nào.

Ôm chờ mong rất lớn, hắn mở ra ảnh Diệp Thượng Sơ Dương.

Lâm Nghiệp không phải là một kẻ chỉ nhìn mặt người, nhưng trên thế giới này ai lại không thích mỹ nhân chứ?

Khi nhìn đến Diệp Thượng Sơ Dương tấm kia bị tóc mái che khuất bình thường tràn đầy uất khí mặt lúc, Lâm Nghiệp là thật có hơi thất vọng.

Hắn thậm chí có cảm thấy hối hận khi mở bức ảnh này ra.

Nghĩ tới đây, hắn nhìn thoáng qua Sở Vân.

Hắn biết rõ tứ ca đối với Diệp Thượng Sơ Dương rất không giống hắn, từ lần thứ nhất thêm bạn bè, còn giúp người ta thu thạch Phượng Hoàng, cái này rõ ràng chính là ý tứ tán gái.

Nhưng mà Sở Vân trên mặt không có một chút thất vọng.

"Rất đáng yêu." Sở Vân nhìn người trong tấm ảnh, nhếch miệng lên một đường cong rất nhỏ.

Trong đầu anh không khỏi nghĩ rằng người này đang nói chuyện với vẻ mặt nghiêm túc.

    Nó thực sự ...

Đáng yêu.

Sở Vân khẽ cười một tiếng.

Sau đó tản mạn ngoắc ngón tay.

Lâm Nghiệp lập tức tránh xa anh, hắn kỳ quái mà liếc nhìn Sở Vân, sau đó trở lại phòng làm việc của mình.

Mặc dù có chút thất vọng, nhưng Lâm Nghiệp vẫn rất ưa thích Diệp Thượng Sơ Dương, hắn có chút không tin người có giọng nói tốt như vậy lại có khuôn mặt như vậy.

Lâm Nghiệp trở lại văn phòng cũng mở trò chơi chơi.

Ôm tâm tình này hắn chờ không nổi muốn mở game ra.

[ Trò chuyện riêng ] Thiên Hạ: Tiểu Diệp, trên diễn đàn người kia không phải cô phải không?

[ Trò chuyện riêng ] Diệp Thượng Sơ Dương: Là tôi.

Lâm Nghiệp có một loại cảm giác mất mát.

Nếu như ngay từ đầu, trong mắt của hắn Diệp Thượng Sơ Dương là hình dáng như vậy hắn cũng sẽ không có cảm giác như lúc này.

Nhưng hắn đối với Diệp Thượng Sơ Dương có một loại hưng phấn, ngay từ đầu hắn đã rất kỳ vọng vào Diệp Thượng Sơ Dương, nhưng không ngờ lại có được kết quả này.

    Nghiêm túc mà nói, không thể nào không có cảm giác thất vọng.

Lâm Nghiệp nhìn xuống danh sách bạn bè, phát hiện Diệp Thượng Sơ Dương và Nhất Kiếm Chử Tửu đang tổ đội.

Suy nghĩ đến việc Tứ ca còn đang tổ đội với cô, Lâm Nghiệp suy nghĩ rất lâu, gửi một tin nhắn cho Sở Vân.
[ Trò chuyện riêng ] Thiên Hạ: Tứ ca, người kia thực sự là tiểu Diệp.

Hắn đánh xong câu này, cảm thấy tứ ca sẽ rất thất vọng giống hắn.

Nhưng mà một giây sau, những cánh hoa màu xanh lam đã lan ra khắp màn hình của hắn.

[ Người chơi Nhất Kiếm Chử Tửu tặng cho người chơi Diệp Thượng Sơ Dương hoa hồng xanh lẵng hoa *10, thật là khiến người ta sợ hãi thán phục! ]

[ Người chơi Nhất Kiếm Chử Tửu tặng cho người chơi Diệp Thượng Sơ Dương hoa hồng xanh lẵng hoa *10, thật là khiến người ta sợ hãi thán phục! ]

[ Người chơi Nhất Kiếm Chử Tửu tặng cho người chơi Diệp Thượng Sơ Dương hoa hồng xanh lẵng hoa *10, thật là khiến người ta sợ hãi thán phục! ]

. . .

Tin tức trọn vẹn hai mươi thông báo mới kết thúc.

Giao diện game của tất cả người chơi ở trong cơn mưa hoa màu xanh trong gần nửa giờ đồng hồ.

Số người trong game nhàn rỗi không có việc gì ngồi đếm nhân dân tệ.

Lẵng hoa Hoa hồng xanh 999 nhân dân tệ một giỏi, cộng lại, Nhất Kiếm Chử Tửu phải tốn hàng trăm nghìn RMB.

Cái này so với lần trước của Tình Hải Cô Chu khoa trương hơn nhiều.

Người trong game thì không nói, nhưng cơ bản các cô gái đều ghen tị và đố kỵ.

    Đây có lẽ là ước mơ của những cô cậu học trò nhỏ này.

Gia tộc Niên Chu.

Chanh Tử ghen tỵ nói: "Cái tên Nhất Kiếm Chử Tửu này nhất định là một tên đầu heo, bằng không thì làm lại để ý Diệp Thượng Sơ Dương cơ chứ."

Chanh Tử tự hỏi chính mình đẹp mắt hơn Diệp Thượng Sơ Dương gấp bội.

Câu này được mọi người trong tộc đồng ý.
Dù sao Nhất Kiếm Chử Tửu cũng chưa từng đăng ảnh chụp lên, nếu như hắn rất đẹp trai, sao lại không đăng?

An Tuân cũng nghĩ như vậy.

Khó trách Nhất Kiếm Chử Tửu không kết bạn với ả, sợ là thấy được tướng mạo của ả, tự ti mặc cảm.

Mà rõ ràng Hải Cô Chu nhìn thấy ảnh  chụp trên diễn đàn của Diệp Thượng Sơ Dương, vô cùng may mắn quyết định trước đó của bản thân

Mà Diệp Thiều Hoa ở đây nhận được nhiều hoa như vậy có chút bối rối.

    Trên màn hình còn có một trang trò chuyện với Tóc Dài Tới Eo.

[ Trò chuyện riêng ] Tóc Dài Tới Eo: Vậy cứ như thế quyết định đi, tiểu Diệp, ngày kia tớ đi Thanh thị đi công tác, đến lúc đó tớ sẽ nương nhờ cậu! Chống nạnh cười to!

[ Trò chuyện riêng ] Tóc Dài Tới Eo: Mẹ nó mẹ nó, đại thần hào phóng như vậy sao! Đáng sợ đáng sợ!

[ Trò chuyện riêng ] Diệp Thượng Sơ Dương: Đợi chút nữa mình gửi số điện thoại qua QQ, cậu nhớ kiểm tra kỹ và nhận.

[ Trò chuyện riêng ] Tóc Dài Tới Eo: Ok ok! Mình rất chờ mong gặp mặt cùng tiểu Diệp nhaaa!

[ Trò chuyện riêng ] Diệp Thượng Sơ Dương: Sợ là cậu bị kinh hãi.

[ Trò chuyện riêng ] Tóc Dài Tới Eo: Chị không chê em đâuu!

Sau khi gõ xong, Diệp Thiếu Hoa đóng giao diện trò chuyện giữa Tóc Dài Tới Eo để nói chuyện với Thiên Hạ.

Sau đó mở voice chat giọng nói ra nói chuyện phiếm.

"Tiểu Diệp, " nhìn thấy nữ pháp sư trên màn hình thân thể nửa ngày không nhúc nhích, Sở Vân ngón tay không khỏi nắm thật chặt, "Kiếm hiệp chính thức ra một nhiệm vụ tình lữ, tôi . . ."

Diệp Thiều Hoa trực tiếp cắt dứt hắn, "Chỉ hỏi anh một câu, không thấy được ảnh chụp trên diễn đàn à?"

Đây là lần thứ hai anh nghe được giọng nói của cô sau lần trò chuyện kia

Giọng rất rõ ràng, mang theo chút lười biếng.

Sở Vân rõ ràng khục một tiếng, "Thấy được mà."

Diệp Thiều Hoa, "Không cảm thấy xấu xí sao?"

Sở Vân kinh ngạc, hắn dừng một chút, sau đó trầm thấp thêm một câu, "Không nha, rất đáng yêu."

Diệp Thiều Hoa: ". . ."

Chính bản thân cô còn ghét bỏ mình lúc trước, được không!

Nửa ngày không có nghe được câu trả lời của đối phương, Sở Vân có chút mím môi.

Ngay khi anh định nói rằng mình đang nói đùa.

Diệp Thiều Hoa cuối cùng mở miệng, "Đi, đi đến miếu Nguyệt lão."

"Hở?"

Sở Vân sửng sốt một chút, sau đó kịp phản ứng, cũng không có muốn chậm trễ, lập tức dùng Truyền Tống Phù đi đến miếu Nguyệt lão.

    Cô thư ký đưa hồ sơ nhìn sếp đỏ bừng mặt, sững sờ đứng trước cửa phòng làm việc, đắm chìm trong vẻ đẹp của sếp hồi lâu mới có phản ứng.

Diệp Thiều Hoa làm nhiệm vụ ở miếu Nguyệt Lão, nhìn Nhất Kiếm Chử Tửu hỏi vô cùng nghiêm túc.

"Đại thần, tôi còn không biết tên anh." Giọng của cô như lông vũ nhẹ nhàng lướt qua.

Sở Vân thấp giọng cười một cái, "Sở Vân, tôi tên Sở Vân, bốn bề thọ địch sở, vân mây trắng."

Diệp Thiều Hoa nghe được cái tên này, liền xác định.

Hóa ra là Vân.

Nhất định là hắn.

Nghĩ đến đây, Diệp Thiếu Hoa nhướng mày, vươn tay vén tóc mái trên trán, lộ ra gương mặt xinh đẹp kia, cất giọng nũng nịu nói: "Ngày mốt hai anh có rảnh không? Cùng nhau đi đi?"

Bên này, Lâm Nghiệp nhìn thấy tin tức Giang Hồ Diệp Thượng Sơ Dương và Nhất Kiếm Chử Tửu kết thành tình duyên.

Điếu thuốc vừa châm của hắn dường như nóng lên rất nhiều.

"Lâm thiếu, cái thiết kế này có vấn đề không?" Trưởng phòng thiết kế bên cạnh có chút kinh hãi.

Làn khói bốc lên nghi ngút khiến gương mặt Lâm Nghiệp có chút mờ mịt.

“Không sao.” hắn thở ra một hơi khói, xua tay ý bảo trưởng phòng thiết kế rời đi.

    Vô số người trên màn hình chúc mừng hai người, người trong gia tộc Phong Hành không thiếu một ai.

Lâm Nghiệp trong lòng hết sức phức tạp.

Hắn thừa nhận mình đối với Diệp Thượng Sơ Dương cảm thấy hết sức hứng thú, nhưng khi nhìn thấy bức ảnh kia, hắn cũng có chút rối rắm.

Mặc dù cảm thấy Diệp Thượng Sơ Dương không giống như những người phụ nữ khác, nhưng không còn loại cảm giác rung động kia nữa rồi.
Lâm Nghiệp gặp qua rất nhiều người đẹp hay ngay cả cả 1 mỹ nhân như Nhàn Hoa Lộng Ảnh cũng đem lại cho hắn một loại cảm giác rất đặc biệt

Do dự một lúc, liền nhìn thấy Nhất Kiếm Chử Tửu và Diệp Thượng Sơ Dương kết tình duyên.

Giờ khắc này, Lâm Nghiệp trong lòng có chút là lạ, nhưng cũng không có ý muốn ngăn cản.

Thứ khiến hắn không hiểu đó chính là, những người phụ nữ đang theo đuổi Sở Vân có thể quây thành một vòng tròn quanh Thanh Thị.

Tùy tiện xách ra 1 người đều đẹp hơn Diệp Thượng Sơ Dương rất nhiều, sao Sở Vân lại kết tình duyên với cô chứ.

Hắn dập thuốc lá, trực tiếp mở cửa qua phòng tìm Sở Vân.

"Hồn về xác chưa." Nhìn thấy thư ký ôm một đống tài liệu trước cửa phòng làm việc của Sở Vân, Lâm Nghiệp ngoắc ngoắc ngón tay.

Thư ký hoàn hồn lập tức muốn cúi đầu xấu hổ rời đi.

  Đi được hai bước, phát hiện tài liệu chưa giao cho ông chủ, liền quay lại đưa tài liệu cho Sở Vân.

    Cả quá trình không dám ngẩng đầu.

"Tứ ca, anh không sao chứ?" Lâm Nghiệp lúc đầu muốn hỏi Sở Vân tại sao phải cùng Diệp Thượng Sơ Dương kết tình duyên, "Tứ ca?"

Nhưng mà vừa đến đã nhìn thấy đối phương ngồi trên ghế, tựa hồ có chút ngây ngẩn cả người.

Nghe được giọng của Lâm Nghiệp, Sở Vân mới hồi phục tinh thần lại.

Hắn có chút rủ mắt, che đậy dưới mắt sự hưng phấn.

Anh muốn ký vào văn kiện vài chữ, “Không sao đâu.”

    Một lúc lâu sau, anh mới bình tĩnh lại.

Gặp nhau ngoài đời.

Diệp Thượng Sơ Dương hẹn gặp mặt với anh.

Sở Vân nhìn cửa sổ trò chơi Diệp Thượng Sơ Dương gửi tới một chuỗi con số, đó là ID QQ của cô.

Đợi lát nữa cô còn gửi số điện thoại của mình.

Hắn mở tài khoản QQ mà mình không sử dụng thường xuyên kia ra, tay run run nhập từng con số một.

Nhìn thấy Sở Vân đang đắm chìm trong thế giới của mình, Lâm Nghiệp gõ bàn một cái, hiếu kỳ hỏi: "Tứ ca, sao hôm nay anh kỳ quái thế."

Sở Vân lấy lại tinh thần, nhìn thấy được tài khoản của Diệp Thượng Sơ Dương, anh thêm bạn bè, "Không có việc gì, việc hợp tác với Kiến Nghiệp lui về một ngày

"Trì hoãn?" Lâm Nghiệp dừng một chút, hơi híp mắt lại, "Anh xác định?"

Đề án Kiến Nghiệp này Sở Vân mất một tháng mới lấy được, cả công ty đều vô cùng coi trọng.

Bây giờ anh lại muốn trì hoãn?

Lâm Nghiệp ra bên ngoài, cầm lấy ly cà phê mà Trợ Lý đưa cho, đi vào, cảm thấy có chút nào đó không đúng lắm.

"À, ngày kia tôi phải đi gặp Diệp Thượng Sơ Dương." Sở Vân nói tới chỗ này, ánh mắt ôn hòa.

"Phụt ——" Lâm Nghiệp rất không có hình tượng phun ra một hơi cà phê, hắn vẻ mặt kinh khủng nhìn Sở Vân, "Anh, anh, anh . . . Không phải chứ? Anh thật sự coi trọng người ta như thế?"

Trước khi ảnh chụp trên mạng lộ ra, Lâm Nghiệp vô cùng chờ mong Diệp Thượng Sơ Dương.

Có thể sẽ mặt dày mà đi theo Sở Vân gặp cô

    Nhưng mà hiện tại hắn không có hứng thú.

Đối phương có một linh hồn thú vị, rất hợp với tính của hắn.

Tuy nhiên, có một điều, người bên kia nhìn không như ý muốn. Thanh tú cũng được, nhưng mà lại quá xấu xí.

Khí chất so với tưởng tượng của hắn khác một trời một vực.

Lâm Nghiệp không nói gì với Sở Vân nữa, đến lúc gặp được rồi, Sở Vân sẽ thất vọng thôi.

*

Tóc Dài Tới Eo là người chơi thân thiết với nguyên chủ nhất.

Có thể nói rằng nguyên chủ một phần coi cô ấy như sư phụ.

Năm đó chính là Tóc Dài Tới Eo mang theo nguyên chủ qua nhiệm vụ tân thủ.

Diệp Thiều Hoa nghĩ đến việc gặp mặt với Tóc Dài Tới Eo, ngày hôm sau, cô cầm tiền đi ra cửa hàng lấy 1 bộ mô hình đã đặt trước.

Nghe quản gia nói Diệp Thiều Hoa muốn đi ra ngoài gặp bạn bè, Diệp Khánh Khôn còn hứng thú hơn cả Diệp Thiều Hoa.

Sau khi nghe được quản gia nói phần quà mà Diệp Thiều Hoa tặng cho người bạn kia

Diệp Khánh Khôn thần sắc vốn kích động lại trở nên sững sờ.

Sau đó suy nghĩ sâu xa bò lên trên lầu.

Hai phút đồng hồ sau lại đi xuống lầu.

Ông vén ống tay áo sơ mi của cánh tay trái lên. Ông rất cao, rồi ngồi đối diện với Diệp Thiếu Hoa, nâng tay trái nhìn đồng hồ: " Lớn tuổi rồi lên mắt không được tốt lắm, quản gia, ông tới đây nhìn giúp tôi xem mấy giờ rồi."

Quản gia nhìn ông chủ lên lầu đổi đồng hồ, khóe miệng không khỏi giật một cái.

Sau đó tận trung tận tụy nói: "Tiên sinh, đồng hồ mà ngài đeo trên tay đã hỏng rồi."

Diệp Khánh Khôn nhìn Diệp Thiều Hoa không có phản ứng gì, còn cố ý giơ cổ tay trước mặt cô vài lần trước khi Diệp Thiều Hoa đi lên lầu.

    Quản gia thất thần đẩy kính xuống.

Tiên sinh, nếu bây giờ tôi bảo ngài bị thiểu năng trí tuệ, ngài có chịu không.

Thành thật mà nói, Diệp Thiều Hoa không hòa hợp với cha, cô chỉ nghĩ đêm nay Diệp Khánh Khôn có chút kỳ quái

Bất quá nghĩ đến lúc gặp mặt Tóc Dài Tới Eo, cô cũng không chú ý nhiều như vậy.

Tóc Dài Tới Eo xuống máy bay là hơn 3 giờ chiều, sân bay cách khá xa nhà cô.

Tài xế đi gần hai giờ mới đến sân bay.

Tóc Dài Tới Eo mặc một bộ váy màu vàng chụp lại gửi cho Diệp Thượng Sơ Dương, sau đó liền bắt đầu tìm đối phương trong đám người.

Nhưng mà cô không nhìn thấy Diệp Thượng Sơ Dương, chỉ thấy một người mặc đồ đen đột nhiên xuất hiện, người nọ rất lễ phép "Xin hỏi cô có phải là tiểu thư Tóc Dài Tới Eo không?"

Tóc Dài Tới Eo nhìn xem người kia mặc bộ âu phục trên người cắt may vô cùng tinh tế, biết rõ người kia sẽ không hứng thú gì với mình, lập tức gật đầu, "Ông là?"

Quản gia có chút nghiêng người, nhận lấy hành lý trong tay Tóc Dài Tới Eo, "Tiểu thư của chúng tôi để tôi đợi cô ở đây, cô ấy lúc đầu muốn tới tự mình đón cô, nhưng tiên sinh của chúng tôi trên đường thời xảy ra tai nạn xe cộ, hiện tại đang ở bệnh viện."

"Tai nạn xe cộ?" Tóc Dài Tới Eo cảm thấy hoảng hốt, "Không có sao chứ?"

"Không có việc gì, tiểu thư chỉ bị trầy da chút thôi, " nhìn thấy bộ dạng Tóc Dài Tới Eo lo lắng như vậy, nụ cười quản gia ngày càng ôn hòa, "Tóc Dài tiểu thư xin đi theo tôi, tiểu thư sẽ đến ngay."

Diệp Thiều Hoa đã đặt chỗ hẹn ở một nhà hàng thuộc khu vực địa phương.

Là Diệp Khánh Khôn đã giúp Diệp Thiều Hoa tìm trước khi cô ấy đến.

Tóc Dài Tới Eo lần đầu tiên đến đây, cô ấy gọi điện thoại cho Diệp Thiều Hoa, nghe được giọng của cô, cô ấy mới yên tâm thở dài một hơi.

Diệp Thiều Hoa thêm Tóc Dài Tới Eo và Nhất Kiếm Chử Tửu vào một nhóm thảo luận.

Cô mời Nhất Kiếm Chử Tửu trước sau đó hỏi qua Tóc Dài Tới Eo.

Tóc Dài Tới Eo biểu thị đối với Nhất Kiếm đại thần hết sức cảm thấy hứng thú, một chút cũng không để.

Cô ấy ngồi ở một căn phòng, còn chưa chờ được một lúc, tổ thảo luận liền đổi mới một tin tức.

Nhất Kiếm Chử Tửu đang tag bọn họ, nói mình sắp đến.

Tóc Dài Tới Eo biểu cảm đang nhảy múa, cô nhận được tin nhắn từ một người bạn chơi game, một thành viên trong gia tộc, người thường xuyên hợp tác với cô.

Dạ sắc: Nghe nói cậu và Nhất Kiếm Chử Tửu còn có Diệp Thượng Sơ Dương gặp nhau ngoài đời? Cẩn thận một chút, Nhất Kiếm Chử Tửu nếu như là một gã bỉ ổi sẽ không tốt, tùy thời liên lạc với mình.

Nhìn thấy đầu này, Tóc Dài Tới Eo nhíu nhíu mày.

Không rep.

Trong trò chơi hơi dáng dấp đẹp trai một chút nam đều có tin tức, chỉ có Nhất Kiếm Chử Tửu không có.

Những nam nhân trong game đẹp trai hơn một chút thì có tiếng gió, chỉ có Nhất Kiếm Chử Tửu.

    Mọi người đều đoán rằng anh ta là một người đàn ông trung niên béo ú.

Một bên quản gia trực tiếp đi mở cửa.

Nam thanh niên đang cúi đầu tiếp tục nhắn tin trên điện thoại thì nghe thấy tiếng mở cửa.

    Anh nhìn lên rất lịch sự, nói lời cảm ơn với người quản gia.

    Ánh sáng từ căn phòng chiếu vào mặt anh, có thể thấy rõ đôi lông mày thanh tú và xinh đẹp cùng hàng mi dài cong vút khẽ rủ xuống.

    Lúc anh nhìn lên, dường như hành lang mờ mịt phía sau anh đã bừng sáng.

Tóc Dài Tới Eo mở to mắt, nhất thời không liên kết được người đàn ông đắt giá trước mặt với người đàn ông trung niên béo ục ịch được miêu tả trong game.

Sở Vân mở miệng trước, "Xin chào, tôi là Nhất Kiếm Chử Tửu, cô chắc là Tóc Dài Tới Eo rồi."

Anh chỉ đứng ở nơi đó, trên người lộ ra cảm giác cao quý khó tả.

    Âm thanh trầm và nhỏ vang vọng khắp phòng.

    Một lúc lâu sau Tóc Dài Tới Eo mới phản ứng lại, “Đại… Đại Thần, xin chào.”

Quản gia hạ kính xuống, nhìn thiếu niên trước mặt với vẻ mặt rối rắm.

Tóc Dài Tới Eo tối đâm đâm cầm lấy điện thoại, ib cho Diệp Thiều Hoa.

Tóc Dài Tới Eo: Mẹ nó! Tiểu Diệp ta nhìn thấy đại thần! Cái thế giới này quá mẹ nó dọa người!

Tóc Dài Tới Eo: Còn có tiểu Diệp, ngươi hẹn đại thần gặp mặt, có phải thích đại thần thật hay không?

Diệp Thượng Sơ Dương: Ờ. Mình đây..

Nhìn thấy Diệp Thượng Sơ Dương rep, Tóc Dài Tới Eo có chút xoắn xuýt, Nhất Kiếm Chử Tửu tốt như vậy, có lẽ sẽ có nhiều cô gái theo đuổi, tiểu Diệp thật . . . sự không chút bận tâm.

Tóc Dài Tới Eo: Mình xuống dưới đón cậu.

Cô ấy buông điện thoại xuống, vừa vặn quản gia cũng đúng lúc đứng lên, "Hai vị, tôi phải về bệnh viện, tiểu thư lập tức tới ngay."

Tóc Dài Tới Eo đứng lên, còn chưa kịp nói chuyện.

Sở Vân giọng nói ngắt lời cô ấy, “Vậy thôi, chúng ta cùng nhau đi xuống.”

    Ba người cùng đi xuống lầu.

Quản gia đứng ở cửa, chỉ ở đường cái đối diện một chiếc xe đen nói: "Tiểu thư đến rồi."

Nghe được câu này, Sở Vân và Tóc Dài Tới Eo đều vô ý thức ngẩng đầu, cửa của người ngồi ghế lái phụ mở ra.

Một bóng dáng gầy gò đang bước xuống từ bên trong.

"Tiểu Diệp!" Nhìn thấy cái bóng lưng kia, Tóc Dài Tới Eo trực tiếp phất tay.

Nhưng mà, tay vung đến một nửa, cô ấy ngây ngẩn cả người.

Sở Vân một tay cắm trong túi quần, có chút khẩn trương nhìn về phía đối diện.

Nhìn chằm chằm không thu hồi ánh mắt.

Quán cơm ở đường cái tại Thanh thị vô cùng phồn hoa.

Trong màn đêm, ánh đèn neon rải rác thành phố ồn ào này, dù bị ngăn cách với con đường đối diện bởi một biển người và xe hơi.

    Đèn xe, đèn đường, đèn neon đủ màu khoe sắc.

    Tuy nhiên, cô gái ở phía đối diện vẫn có thể nhìn thấy trong nháy mắt.

Cô ấy mặc một chiếc áo sơ mi dài tay, với tay áo được xắn lên cao, để lộ ra cánh tay trắng nõn thon thả, trên tay trái có quấn một chiếc băng đô.

    Cầm điện thoại di động trong tay phải, cô lười biếng gõ điện thoại di động như thể đang trả lời một tin nhắn.

    Sau khi xong, cô thản nhiên ngẩng đầu lên, khóe miệng dường như có một tia giễu cợt.

Đôi mắt hơi híp lại lạnh lùng, khuôn mặt vô cùng thanh tú trong đêm rất bắt mắt, hồng bớt hình trái tim màu đỏ bên mắt trái làm khuôn mặt cô có góc cạnh khác lạ.

    Bối cảnh ồn ào đột nhiên biến mất ngay lúc cô ngẩng đầu lên.

    Cô dường như là người duy nhất trong cả con phố.

    Chưa kể những người qua đường khác, ngay cả Tóc Dài Tới Eo cũng không dám thở mạnh.

    Một số nhiếp ảnh gia đường phố đã chộp được cảnh này ngay lập tức.

【Ahhhhhhhhhhhhhhh! Đây thực sự là một mỹ nhân phi phàm bước ra từ Yêu giới! 】

Tóc Dài Tới Eo đã nhìn qua ảnh chụp trên diễn đàn, cô ấy cảm thán một câu thật đẹp.

Nhưng trên thực tế, căn bản cũng không đem mỹ nữ trước mặt này móc nối với Diệp Thượng Sơ Dương.

Khi người đẹp dừng lại trước mặt cô ấy và đại thần, cô ấy đã coi đó là điều hiển nhiên-.

    Người này ở đây để kết giao với đại thần.

Sở Vân đáy mắt là hình ảnh phản chiếu của ánh đèn, hắn đối với Diệp Thượng Sơ Dương trên mạng kỳ thật đã có định nghĩa.

Đối phương như thế cũng rất đáng yêu.

Nhưng mà nhìn thấy người con gái đi đến trước mặt hắn lúc này, đáy lòng của hắn dâng lên một loại kích động quen thuộc.

Anh căng thẳng siết chặt ngón tay trong túi, mở miệng, một lúc sau mới nó: "Tiểu Diệp?"

Diệp Thiều Hoa đưa mô hình cho Tóc Dài Tới Eo, lúc này mới nhẹ mở miệng cười, "Không sai."

Mặc dù có cảm ứng, nhưng khi thật sự nghe được giọng nói trong lòng, Sở Tổng luôn luôn bình tĩnh cũng cảm giác mình lại lơ mơ.

Hình ảnh trên diễn đàn kia và người phụ nữ quyến rũ trước mặt không thể nào là 1 được.

Lúc này, Sở Vân đáy lòng nổi lên ý nghĩ đầu tiên chính là ——

Cũng may Lâm Nghiệp không tới.

Nhìn thấy Sở Vân sau nửa ngày không nói gì, Diệp Thiều Hoa hơi híp mắt lại, "Hù dọa?"

"Không phải, " Sở Vân lắc đầu, chỉ nhìn chằm chằm cánh tay phải của cô, lông mày vặn lên: "Tay không sao chứ?"

"Không có việc gì, " Diệp Thiều Hoa nở nụ cười.

Sở Vân không nói gì thêm, chỉ đem chuyện này ghi tạc trong lòng.

Mà lúc Tóc Dài Tới Eo nghe Diệp Thiều Hoa nói câu "Không sai" kia, dưới chân uốn éo, kém chút ngã nhào trên đất.

Đây là tiểu Diệp?

Đây cmn là tiểu Diệp?

Sao có thể ——

Nhưng-giọng nói quen thuộc bên tai kia đúng là giọng của tiểu Diệp.

"Mẹ nó tiểu Diệp!" Sau ba phút, mới phản ứng được, Tóc Dài Tới Eo mới sợ hãi lên tiếng, "Cậu nói dối mình quá nhiều. Làm mình thật sự cho rằng bức ảnh trong diễn đàn là cậu. Nên mình đến Thanh Thị nghỉ phép , mình sợ cậu nghĩ quẩn! !"

Tóc Dài Tới Eo đưa tay đấm vào ngực Diệp Thiều Hoa, "Hừ, sớm biết vậy mình ở trong game dùng sức mà chán ghét cậu!"

Lúc hai người nói chuyện, Sở Vân đứng ở bên cạnh Diệp Thiều Hoa.

Không biết đang suy nghĩ gì.

Thời điểm Diệp hỏi hắn, hắn thốt ra một câu: "Anh đang nghĩ, em giải trừ tình duyên cùng Tinh Hải Cô Chu cũng tốt."

Sau khi nói xong, Sở Vân mới hậu tri hậu giác phát hiện mình nói cái gì.

Dưới ánh đèn, sắc mặt đỏ lên.

Tóc Dài Tới Eo ôm bụng cười.

"Hừm.., không kịp chờ đợi muốn xem mặt của Tình Hải Cô Chu ghê á, " Tóc Dài Tới Eo nói đến đây, chợt nhớ tới cái gì, "Đúng rồi tiểu Diệp, vậy tại sao trên diễn đàn lại có bài viết của cậu?"

Nghe được cái này, Sở Vân cũng híp mắt một chút.

Trước đây, Sở Vân nghĩ người trong ảnh kia thật sự là Diệp Thiều Hoa nên cũng không nghĩ nhiều.

Bây giờ thấy cô rồi, Sở Vân không khỏi không nghĩ ngợi thêm một chút, có người  cố ý bôi đen Diệp Thiều Hoa.

Diệp Thiều Hoa vừa cong đôi môi đỏ mọng, ánh mắt lạnh lùng đột nhiên trở nên sắc bén.

Trong khoảnh khắc tiếp theo, cô trở lại với sự lười biếng.

Ba người gặp mặt xong, Tóc Dài Tới Eo đi theo Diệp Thiều Hoa trở về Diệp gia.

Sở Vân đưa đưa hai người kia về, ở cửa Diệp gia đứng sau nửa ngày, mới cười nhẹ một tiếng, lái xe trở về.

Bởi vì hôm nay vội vàng cùng Diệp Thiều Hoa gặp mặt.

Hắn lùi công việc ở công ty lại.

Hiện tại tự nhiên muốn trở về công ty tăng ca.

Trong công ty.

"Lâm thiếu, ngài còn chưa đi sao?" Sau khi Sở Vân trở về đám người trợ lý và thư ký nhìn thấy Lâm Nghiệp vẫn ngồi ở văn phòng của Sở Vân, không khỏi có chút kỳ quái.

Lâm thiếu, cũng không giống như là người cần cù như vậy.

Lâm Nghiệp mở cửa sổ trò chơi ra, hướng bọn họ khoát khoát tay, không nói gì.

Trên thực tế, công việc hôm nay của hắn cũng sớm đã làm xong, hắn biết rõ hôm nay Sở Vân và Diệp Thượng Sơ Dương gặp mặt.

Không biết hắn tâm tư gì, giờ còn chưa có muốn  về nhà.

Mà ở trong công ty chờ Sở Vân trở về.

Sở Vân lúc trở về đã sấp sỉ mười giờ.

Thư ký và trợ lý cũng muốn tăng ca cùng anh, vừa về đến công ty anh đã lao đầu ngay vào công việc.

Lâm Nghiệp bưng một ly nước từ phòng nghỉ đi ra, giả bộ như tình cờ đi qua văn phòng, lơ đãng hỏi: "Hôm nay anh và Diệp Thượng Sơ Dương gặp mặt nhau có thuận lợi không? Có...nhìn thấy vẻ mặt cô ấy không."

Hắn kỳ thật càng muốn hỏi hơn là, Diệp Thượng Sơ Dương trong hiện thực thực sự là như thế sao?

Sở Vân đang xem một phần văn kiện.

Nghe vậy, tay cầm bút dừng lại, "Không phải chỉ gặp cô ấy, còn gặp Tóc Dài Tới Eo."

"Tóc Dài á, " Lâm Nghiệp còn nhớ rõ người nữ sinh khả ái này, bất quá không có để ý, chỉ là nói: "Mọi người có chụp ảnh kỷ niệm gì không?"

Đương nhiên có, lúc Tóc Dài Tới Eo và Diệp Thiều Hoa chụp ảnh, hắn cũng chụp trộm mấy tấm.

Nhưng mà, Sở Vân làm sao có thể cho Lâm Nghiệp xem những bức ảnh riêng tư như vậy.

Nếu như có thể, anh thậm chí muốn đem Lâm Nghiệp đóng gói đem ra nước ngoài.

Nghĩ như vậy, Sở Vân thản nhiên nói: "Không có, cô ấy không yêu thích chụp ảnh."

Dáng dấp như thế, không thích chụp ảnh cũng có thể thông cảm được.

Lâm Nghiệp nghĩ tới đây, một chút cũng không hoài nghi.

Hắn không cảm thấy thất vọng gì, chỉ là có chút tiếc nuối.

Mất tập trung, anh yêu cầu cô thư ký lấy máy tính ra, chơi game trong phòng làm việc.

Nhiệm vụ xây dựng thành phố hôm nay vẫn chưa hoàn thành.

****

Lúc này tại Diệp gia, Tóc Dài Tới Eo kiểm tra qua cánh tay Diệp Thiều Hoa một lần Diệp Thiều Hoa thật sự không có vấn đề, liền lôi kéo cô đi chơi trò chơi.

Cô ấy hôm nay bị Sở Vân và Diệp Thiều Hoa làm cho kinh ngạc, hiện tại chỉ có trò chơi mới có thể cứu vớt cô ấy.

Hôm nay cũng đúng lúc gia tộc Phong Hành xây thành trì.

Trên cơ bản mỗi gia tộc nổi danh đều muốn trong thành có một cư địa.

Tất cả những ai có thành trì đều phải thành lập một tổ đội với gia tộc Phong Hành để hoàn thành nhiệm vụ.

Diệp Thiều Hoa vừa onl, liền bị Du Khách Ngâm kéo vào bên trong đội ngũ.

Cô còn không thấy rõ trong đội ngũ này có ai, liền nghe được một giọng nữ  bén nhọn, "Sao lại thêm Diệp Thượng Sơ Dương vào."

Giọng nói này có chút quen thuộc.

Diệp Thiều Hoa híp mắt xem xét, phát hiện mở miệng chính là Chanh Tử, người của gia tộc Niên Chu.

Cô không nói gì, nhưng Tóc Dài Tới Eo lại châm chọc mở miệng, "Tôi còn chưa hỏi mấy người đâu? Cô tại sao lại ở đội ngũ gia tộc của bọn tôi."

Sau khi Tóc Dài Tới Eo out khỏi tộc, được Nhất Kiếm Chử Tửu mời vào gia tộc Phong Hành.

Du Khách Ngâm nhất thời mở miệng, hắn ho khan một cái, "Chị dâu, Tóc Dài, Cô Chu tộc trưởng và Lộng Ảnh là chúng tôi mời vào, vừa vặn làm nhiệm vụ xây thành trì."

"Đúng vậy đó Sơ Dương, " Nhàn Hoa Lộng Ảnh phi thường ôn hòa mở miệng, "Chanh Tử cũng không phải cố ý đâu, hơn nữa Sơ Dương, cô cũng cùng Nhất Kiếm đại thần kết tình duyên, chuyện trước kia bỏ qua đii, cô sẽ không để tâm chứ?"

Diệp Thiều Hoa không nói gì, thậm chí ngay cả một chữ đều chưa rep.

Thiên Hạ cũng ở trong đội ngũ này, hắn ib riêng cho Diệp Thiều Hoa.

[ Trò chuyện riêng ] Thiên Hạ: Tiểu Diệp, xin lỗi, Lộng Ảnh bọn họ là tôi mời vào, cũng chỉ là game thôi, cúi đầu không gặp ngẩng đầu thấy, nếu như cô để ý tôi kick bọn họ?

Tóc Dài Tới Eo ôm máy tính cùng Diệp Thiều Hoa ngồi song song xếp bằng ở trên giường.

Nhìn thấy tin nhắn của Thiên Hạ, Tóc Dài Tới Eo tắt giọng, đối mặt với Diệp Thiếu Hoa nói: "Tiểu Diệp, nghe tớ nói, đàn ông đều là một đám súc sinh."

Khi cô ấy nói xong câu này, cô ấy lại nói thêm một câu," Ngoại trừ Đại thần. "

Tóc Dài Tới Eo biết Thiên Hạ từ trước có quan hệ tốt với tiểu Diệp.

Mà Thiên Hạ biết rõ Diệp Thiều Hoa và gia tộc Niên Chu có mâu thuẫn, còn cả drama ảnh chụp của Diệp Thiều Hoa và Nhàn Hoa Lộng Ảnh, Tình Hải Cô Chu, rõ ràng điều này vô cùng xấu hổ, vậy mà lại đem bọn họ đều kéo vào một đội.

Đừng nói Diệp Thiều Hoa, liền xem như người đứng ngoài quan sát như Tóc Dài Tới Eo đều vô cùng tức giận.

Sau khi ảnh chụp của Nhàn Hoa Lộng Ảnh xuất hiện ở diễn đàn, danh sách bạn bè của cô ấy đều nổ.

Không có người đàn ông nào không thích phụ nữ đẹp. Hơn nữa, Nhàn Hoa Lộng Ảnh không chỉ là một người đẹp mà còn là một người đẹp rất tài năng.

Ngay cả Du Khách Ngâm, Thiên Hạ những người này hướng về phía mỹ nữ cũng không có gì lạ.

Lúc Nhàn Hoa Lộng Ảnh nói chuyện riêng với bọn họ, Thiên Hạ đám người liền mềm lòng.

Diệp Thiều Hoa không nghĩ như Tóc Dài Tới Eo.

Cô cảm thấy không cần thiết.

Cái thế giới này đại khái ngoại trừ Sở Vân, cô đối với bất cứ ai cũng không quen thuộc.

Trước đó đem pháp trượng cho Thiên Hạ cũng bất quá là tiện tay, coi như không cho Thiên Hạ cô cũng sẽ cho một pháp sư khác.

Cho nên, Diệp Thiều Hoa thật sự không vì hành động này của Thiên Hạ mà thương tâm.

Cô có lẽ quá lạnh lùng.

Nghĩ tới đây, Diệp Thiều Hoa trực tiếp rep Thiên Hạ một chữ.

[ trò chuyện riêng ] Diệp Thượng Sơ Dương: Không.

Nhìn thấy Diệp Thượng Sơ Dương trả lời, Lâm Nghiệp mới thở dài một hơi.

Thời điểm đi phó bản, Diệp Thiều Hoa hậu thuẫn Tóc Dài Tới Eo.

Tất cả những người khác đều bị ngăn ở bên ngoài hộ thuẫn.

Mọi người trong đội đều có thể rõ ràng cảm giác được, Diệp Thiều Hoa vô cùng chán ghét

Chanh Tử âm dương quái khí mà nói: "Diệp Thượng Sơ Dương mày cố ý!"

Đám người Tình Hải Cô Chu cũng có chút tức giận.

Diệp Thiều Hoa chính là cố ý, nhưng ai cản được cô?

Tóc Dài Tới Eo nhìn thi thể đầy đất, sau đó dùng hồi xuân thuật rót máu của mình cho Diệp Thiều Hoa.

Cười nhạo một tiếng, "Chính là cố ý đấy, mấy người có tức hay không?"

Tức, sao không tức, An Tuân cả người đều giận điên lên.

Rõ ràng đám người Tinh Hải Cô Chu còn muốn nói điều gì.

Du Khách Ngâm  ngay lập tức nói với tư cách là một người hòa giải, “Nhân tiện, Thiều Hoa, hôm nay cô và Tóc Dài thế nào rồi, Tóc Dài có dễ thương như giọng nói của cô không?”

Diệp Thiều Hoa lúc này mới đánh ra câu nói đầu tiên trong đội ngũ.

[ Đội ngũ ] Diệp Thượng Sơ Dương: Đáng yêu chết đi được.

Tóc Dài Tới Eo lúc đầu còn muốn nói điều gì, nhìn thấy câu này của Diệp Thiều Hoa, được mỹ nữ khích lệ, gương mặt có chút đỏ.

"Haha, Tóc Dài Tới Eo, cô vậy mà đi gặp mặt với nó?" Giọng Chanh Tử hợp thời trào phúng vang lên, "Ta nói, cô chắc là bị Diệp Thượng Sơ Dương dọa chết rồi nhỉ?"

Chỉ vì bài đăng trên diễn đàn kia.

Diệp Thiều Hoa và Nhàn Hoa Lộng Ảnh đều hot, nhưng cô lại hot vì sự xấu xí.

Người trong đội ngũ đều biết rõ, những người lúc trước kinh ngạc vì giọng của Diệp Thiều Hoa, giờ đều thở dài.

Thượng đế mở cho người ta một cánh cửa, cũng bị mịt cánh cửa của người ta.

Giọng hay nhưng không đẹp cũng chẳng có tác dụng gì.

"Tôi nghe Du Khách Ngâm nói giọng nói Sơ Dương rất êm tai?" Nhàn Hoa Lộng Ảnh tự nhiên biết rõ hình dạng Diệp Thiều Hoa trong hiện thực thế nào, ả đã cẩn thận điều tra qua tư liệu của Diệp Thiều Hoa tư.

Cho nên tin tưởng Tóc Dài Tới Eo nhất định gặp qua một Diệp Thiều Hoa như thế.

Tình Hải Cô Chu không thèm để ý nói: " Em cho rằng giọng nói hay thì sẽ xinh đẹp như em à?

"Đúng vậy nha, Lộng Ảnh đã xinh giọng còn hay nữa."

Mọi người trong đội ngũ đều nở nụ cười.

Tóc Dài Tới Eo hung hăng gõ bàn phím nhắn tin riêng với Diệp Thiều Hoa.

[ Trò chuyện riêng ] Tóc Dài Tới Eo: Clm! Không thể nhịn được nữa! Tới đăng ảnh cậu lên diễn đàn, cái ảnh có độ nét cao ấy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play