Người dẫn đường cho họ là một thanh niên dáng vẻ nhanh nhẹn, cậu ta dẫn bọn họ tới thẳng khu A, nơi này giống như một khu tập thể cho thuê gồm 5 tầng và một khoảng sân rộng rãi, bọn Di Giai mỗi người một phòng ngay cạnh nhau tại tầng hai, Tư Hạo cuối cùng cũng bị tách khỏi Di Giai. Xung quanh, những người hàng xóm mới tò mò nhìn họ, phần lớn là người trẻ tuổi, ánh mắt đã phần đều kìm không được mà bắn thẳng về phía Di Giai và Lục Châu.


"Đây là đơn yêu cầu lấy quần áo, nhu yếu phẩm." thanh niên hướng dẫn nói, đoạn đưa ra 4 lá đơn chia cho họ:"Tầng 1 có một chiếc hòm, viết xong nhét vào, cứ 3 ngày sẽ có người đến lấy. 3 ngày sau phát đồ tới."


Lục Châu kinh ngạc:"Thứ gì cũng có sao?"


Đối phương cười:"Tất nhiên. Khu A luôn được ưu tiên mà!"


Tang Gia đột nhiên lên tiếng:"Chó, mèo, phụ nữ hay vũ khí thì sao?"


Nụ cười của đối phương hơi cứng lại, nhưng vẫn đáp:"Cái này không có."


Di Giai liếc Tang Gia một cái, gật đầu nói cảm ơn người nọ, đợi đến khi người đó đi khuất, cô mới nói với Tư Hạo:"Muốn ở phòng chị thì cứ qua."


Tư Hạo đang ỉu xìu nghe vậy chợt sáng mắt, nhanh chóng bê balo của mình vào thẳng phòng cô. Lục Châu thấy vậy lắc đầu cười khổ, cũng ôm túi đồ vào xem phòng mới. Bên ngoài hành lang chỉ còn hai người, Tang Gia nghiêng đầu đánh giá Di Giai từ trên xuống dưới:"Cô nên xem lại cách ăn mặc giống người bình thường chút, đừng gây sự chú ý."


"Cảm ơn. Anh cũng nên cẩn thận." Di Giai hất cằm:"Tôi thấy phân nửa ánh mắt ở đây là nhìn anh."


Nghe cô nói, sắc mặt Tang Gia thoáng chốc đã sầm xuống, hắn liếc nhìn xung quanh rồi bước nhanh vào phòng, Di Giai vui vẻ khoanh tay nhìn theo:"Còn non thật mà..."


"Chị gái, chị từ nơi nào đến vậy?" dưới sân có người hỏi vọng lên, Di Giai trông xuống thấy là một thanh niên tóc đỏ mặt mũi sáng sủa, nhìn bề ngoài có lẽ cũng chỉ hơn cô vài tuổi, giọng nói có phần cợt nhả trêu đùa, tâm trạng Di Giai cũng đang thoải mái nên hỏi:"Tính đến hôm nay thì bao giờ có người đến lấy yêu cầu trong hòm vậy?"


Người kia sững sờ, mất một lúc mới ấp úng đáp:"Buổi... Buổi chiều."


Thấy hiện tại đã là giữa trưa, Di Giai mỉm cười:"Cảm ơn." rồi xoay người đi vào phòng, để lại thanh niên tóc đỏ sững người bên dưới, hồi lâu vẫn chưa hoàn hồn.


"Chị! Giường ở đây mềm quá!" Tư Hạo ôm gối lăn lộn mấy vòng trên giường, tuy là giường đơn nhưng Di Giai gầy yếu, Tư Hạo lại còn nhỏ nên nằm vẫn đủ. Cô ngồi xuống ghế, rót một chén nước uống:"Nhanh ghi yêu cầu đi, buổi chiều có người đến lấy rồi."


Tư Hạo nghe vậy vội nhảy xuống giường ngồi đối diện Di Giai, lôi lá đơn ra, vò đầu bứt tai một hồi, dáng vẻ khó khăn:"Nên ghi gì nhỉ?"


"Quần áo, sữa tắm, dầu gội." Di Giai liếc cậu:"Chỉ biết ăn, ăn no xong liền không biết mình cần gì nữa."


Tư Hạo chống cằm nhìn Di Giai, cười hỏi:"Chị sẽ ghi thế à?"


"Không thì sao?"


"Em thấy nơi này cung cấp vật tư đầy đủ như vậy không thể không có nguyên do. Chúng ta tạm thời đừng viết gì hết, hay là đợi Vân Thâm về rồi tính."


Di Giai che miệng ngáp, đi về phía giường:"Vậy chị ngủ chút đã."


"Chị không định ăn à?"


"Ngủ trước." Di Giai phất tay.


Khi cô tỉnh dậy đã là xế chiều, trong phòng không có người, trên bàn lại đặt các loại hoa quả đồ ăn, Di Giai chỉ nhìn lướt qua rồi bước ra ngoài, gõ cửa phòng bên cạnh.


Tư Hạo là người ra mở cửa, thấy là Di Giai thì hơi nghiêng người để cô vào:"Chị dậy đúng lúc thật đấy."


Bên trong là Lục Châu, Tang Gia và Vân Thâm, Vân Thâm thấy Di Giai tới thì hơi gật đầu xem như chào hỏi:"Đúng lúc lắm, tôi có vài điều định nói với mọi người."


Những gì Vân Thâm nói cũng chỉ xoay quanh luật lệ của nơi này. Trụ sở chia làm ba khu chính, khu A là nơi ở của dị năng giả, khu B là khu của người bình thường, khu C là về quân sự, y tế, cũng là khu lớn nhất chiếm 2/3 trụ sở này. Chỉ có khu A được thoải mái về cung cấp nhu yếu phẩm, cũng chỉ có người khu A phải đi tuần.


"Đi tuần?"


Vân Thâm gật đầu:"Giống như mấy người chúng ta gặp ở ngôi làng trước khi đến đây. Mỗi lần chia thành một nhóm mười người, đi ra ngoài đó canh gác, xem tình hình rồi về báo lại. Ngoài ra có thể đến sân tập luyện ở khu C để luyện dị năng." anh nhìn Tư Hạo:"Có một bậc thầy dị năng hệ Hỏa ở khu ấy, nếu nhóc muốn anh sẽ nhờ cậu ta để ý nhóc."


Tư Hạo đột nhiên bị nhắc đến, cậu trầm ngâm một lúc, cuối cùng khẽ gật đầu với anh ta. Vân Thâm cười cười:"Tôi ở tầng 3 phòng 308, nhưng thường sẽ không hay ở trong phòng, mọi người có vấn đề gì cứ tìm tên nhóc tóc đỏ tầng 1 phòng 101, nói là bạn tôi, cậu ta sẽ giúp đỡ mấy người." Sau đó đôi bên trao đổi qua loa một lúc, Vân Thâm nói còn có việc trong người liền rời đi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play