Tiêu Cự diệt căn cứ mà Trầm Tiêu trú ngụ suốt năm năm, nhưng Tầm Tiêu vẫn lạnh nhạt chẳng quan tâm, xong việc liền thu lại zombie vào không gian, vẫn luôn im lặng làm công việc của mình.


Từ khi hắn thấy Tiêu Cự trong đoàn người mới gia nhập trụ sở, liền biết ngày này sẽ tới. Mà khi tới rồi, hắn nhịn không được hèn mọn đưa ra một thỉnh cầu.


Hắn cầu Tiêu Cự tha cho 50 mạng người. Là anh em vào sinh ra tử quan trọng với hắn.


Chỉ là một thỉnh cầu, hắn không có gì để trao đổi.


Nhưng Tiêu Cự đồng ý.


Trầm Tiêu thoáng ngạc nhiên, chỉ thấy đối phương nhìn hắn, ánh mắt vẫn lạnh nhạt vô tình:"Bỏ qua năm mươi mạng này cũng được. Nhưng cậu phải giúp tôi có thêm năm ngàn, năm vạn mạng nữa."


Cơ thể hắn khẽ run rẩy.


Hắn là kẻ phản bội, hắn đã phản bội loài người, đầu tiên là vì ích kỷ lo cho tính mạng mình, sau là ích kỷ vì tính mạng các chiến hữu của hắn.


Đời này, hắn không có sức mạnh để bảo vệ mình, bảo vệ bọn họ nên chỉ có thể dùng cách này. Dù cho có bị những người đồng đội ấy nhìn bằng ánh mắt thất vọng, căm ghét, khinh bỉ, kinh tởm, hắn cũng không hối hận.


Vì ít nhất hắn cũng không bị giết ở thời đại mạt thế này như những kẻ đối đầu với Vua zombie kia.


Còn sống mới là quan trọng nhất, không phải sao?


Chết rồi cái gì cũng không cần bàn nữa. Như những con người bị hắn phản bội kia vậy, cái gì cũng không còn.


Tiêu Cự liếc nhìn Trầm Tiêu, lơ đãng đặt tay lên tai nghe, nhưng lưỡng lự một lát lại hạ tay xuống, mím mím môi không nói gì.


Không lâu trước Di Giai nói sẽ không tập hợp cùng anh, nhờ anh nói ra địa điểm trụ sở phía anh thu thập được, phía cô và Mộc Nhiên cũng sẽ đi giải quyết.


Anh không biết có phải cô giận vì những lời mình nói lần trước hay chỉ đơn thuần muốn chia ra để nhanh chóng làm xong nhiệm vụ. Dù sao anh cũng không hỏi.


Khi nghe thấy loại tin đồn kia, cũng tận mắt thấy tình hình trong trụ sở loạn thành một đoàn, cán bộ cấp cao liên tục họp và ổn định thành viên, nhưng ham muốn của con người quả nhiên có thể biến họ thành ác ma. Liều mạng nhất phải kể đến những người không có dị năng, bị coi là phế vật, thùng cơm, nay chỉ cần thấy có cơ hội trở mình liền không ngần ngại nổ súng vào đầu dị năng giả. Mà dị năng giả chống cự, dưới cơn thịnh nộ cũng giết vô số người thường.


Chưa kể đến dị năng giả còn giết hại lẫn nhau, tham lam hi vọng sẽ có thêm nhiều dị năng khác. Dù sao ở mạt thế, sức mạnh chính là quyền lực, là yếu tố quyết định của sự tồn vong.


Lời đồn kia vẫn cứ tiếp tục. Không hề thuyên giảm.


Có nhiều người nghĩ, nếu như lời đồn là sai, sao có thể truyền mãi tới bây giờ? Cho nên chắc chắn là đúng rồi!


Mình đã hấp thụ tinh hạch của dị năng giả thế mà chưa có dị năng, hẳn là do đen đủi thôi! Phải tiếp tục giết thêm người nữa!


Nhìn tình hình ấy, rõ là rất có lợi cho mình, nhưng sắc mặt Tiêu Cự không hề ánh lên chút vui vẻ nào.


Bởi vì trước giờ anh luôn tự tin rằng mình đã xuyên qua trăm ngàn thế giới, có thể nhìn thấu bản chất con người.


Anh không hiểu tại sao người luôn mỉm cười đơn thuần, tính cách dịu dàng kia lại có thể nghĩ đến tác dụng của lời đồn mà cho ra một lời đồn như vậy.


Thậm chí khi được chọn thẻ, cô đã chọn ngay lập tức, trước cả khi anh nhắc nhở.


Từ khi lựa chọn, cô đã nghĩ ra biện pháp này rồi sao?


Hay nói, từ khi thấy hệ thống thông báo các loại thẻ, cô đã nghĩ xong trong nháy mắt đó?


Rõ ràng hai thẻ còn lại có rất nhiều cách sử dụng, tại sao cô lại lập tức nghĩ đến biện pháp khiến con người phản bội lẫn nhau, để con người tự giết con người?


Thậm chí cô vô cùng tin tưởng việc con người sẽ không kiềm chế được ham muốn tham vọng của bản thân mình, chắc chắn sẽ phản bội...


Phải chăng, cô cũng từng bị con người phản bội?


Tiêu Cự siết chặt nắm tay. Nếu là như vậy, có lẽ từ trước tới giờ là anh chưa bao giờ nhìn thấu được nụ cười của cô.


Người này thật sự che giấu quá tốt.


Ánh mắt dịu dàng như nước, giọng điệu luôn chậm rãi bình thản, dường như trên thế gian này chẳng có gì khiến cô phải bận tâm, cho nên cũng chẳng cần tức giận.


Suốt năm năm chưa từng lộ ra một tia sơ hở.


Người như vậy, không thể như thông tin anh từng nghe được, xếp trên BXH nhiệm vụ thất bại.


Vậy thì cô là ai? Tại sao mã số lại xuất hiện trên BXH đó? Là vì dùng thẻ "cũ"?


Nhưng chỉ những người đi lên từ Âm Giới mới phải dùng thẻ cũ của người khác. Mà với tính cánh của cô, nào có giống một linh hồn điên loạn bị nhấn chìm trong oán khí ở dưới đó kia chứ?


Số lượng zombie đang dần chạm đến mốc nhiệm vụ, tốc độ đã tăng lên rất nhanh kể từ khi dị năng giả không chỉ có một kẻ thù là họ nữa, giờ dị năng giả bận lo cho thân mình không kịp, sao còn thì giờ che chở đám người thường.


Không đoàn kết thì sớm muộn gì con người cũng bị tiêu diệt mà thôi.


Có lẽ Di Giai cũng hiểu rõ điều này.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play