Sảnh Hội Nghị đã hoàn toàn náo loạn!

Ngay cả Lasalle cũng cau mày!

Lúc này đây, các quý tộc đứng đầy sảnh, ngoại trừ Công tước Cullen và Gilbert ra, tất cả đều nhìn về phía Công tước của Bắc Cảnh đang giữ im lặng với ánh mắt kinh ngạc.

‘Chuyện gì thế?’

“Bệ hạ? Ngài Arunde?” Là một trong số lãnh chúa của Bắc Cảnh, Bá tước Zemuto, nhìn đi nhìn lại giữa Công tước của Bắc Cảnh và Quốc vương với vẻ không chắc chắn.

Bên cạnh ông ta, Bá tước Friess khó có thể tin nổi những gì mình vừa nghe mà nhìn chằm chằm vào Val.

Những âm thanh ồn ào và náo động kéo dài hàng chục giây.

Mãi cho đến khi Lãnh chúa của thành Mùa Đông, Công tước thủ hộ Bắc Cảnh, Val Arunde, ngẩng đầu lên nhìn quốc vương.

Ông ta không giữ im lặng nữa mà thở dài thườn thượt.

Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, bao gồm cả Nam tước Lasalle, chủ nhân của gia tộc Đại Bàng Trắng, người đàn ông trông giống như một chiến binh hùng dũng, ngửa đầu lên và mỉm cười:

“Vẫn nhạy bén như ngày nào, Kai.”

Công tước của Bắc Cảnh cúi đầu ngay sau đó và thở dài:

“Giống như người anh cả chết tiệt của ông.”

Thales trợn tròn mắt!

‘Cái gì?’

Lúc này, mọi người mới phản ứng.

‘Theo như phản ứng của Công tước của Bắc Cảnh thì…’

‘Trời ơi.’

‘Chỉ là, sao có thể?’

Kaiser cúi đầu, thở dài.

“Ông không định giải thích một chút sao, Val?” Quốc vương nhẹ giọng nói.

“Có gì để giải thích? Đã thất bại rồi, chẳng phải vậy sao?” Val lộ ra vẻ mặt bình thản, không thèm để ý tới ánh mắt của các lãnh chúa khác: “Ngược lại, ông đã nhìn thấu việc này từ lúc nào?”

“Rõ ràng việc giết sứ đoàn là do các lãnh chúa kia thực hiện, đúng không? Tôi đã tỏ ra vô tội đến như vậy, Bắc Cảnh và vương thất rõ ràng đều là nạn nhân của âm mưu này.”

Zayen nhìn Val đầy hoài nghi.

‘Đúng vậy. Không thể nào. Việc giết sứ đoàn rõ ràng là do nhóm quý tộc “Ngôi sao mới” của bọn ta thực hiện!’

‘Mà Công tước của Bắc Cảnh thậm chí còn không có ở trong đó!’

Lông mày của Kaiser rũ xuống. Ông hạ giọng nói:

“Ngày hôm qua, tại Hội nghị Quốc Thị, lúc mà Nghị viện Cấp Cao bỏ phiếu, ông đã bỏ phiếu quá nhanh.”

Giọng của Kaiser chan chứa cảm xúc phức tạp: “Ta đã bắt đầu nghi ngờ vào thời điểm đó. Ông biết, so với chuyện Kushder dùng việc hỗ trợ về quân sự để làm con bài mặc cả, thì ta càng sẽ không ngồi yên và mặc kệ Bắc Cảnh! Không có lý gì mà ông lại chỉ vì lời hứa của Rồng Một Mắt mà phản đối con trai của ta trở thành người thừa kế.”

Công tước Rồng Một Mắt, Kushder, kinh ngạc nhìn về phía Công tước của Bắc Cảnh và nhớ lại cảnh bỏ phiếu chiều hôm qua.

“Đúng không,” Val cười khổ: “Sao ông biết tôi không có lý do gì? Ông biết tôi rất hận ông mà, phải không?”

“Bởi vì Liscia, người mà ông căm hận chính là ta,” Quốc vương Kaiser nói với một khuôn mặt vô cảm, nhưng dưới ống tay áo, nắm đấm của ông khẽ run lên: “Nhưng ông là một con người cao thượng, sẽ không vô cớ giận lây sang con trai ta.”

Nhiều người nhìn về phía Thales ngay lập tức, đặc biệt là Bá tước Lasalle với sắc mặt khó coi.

“Trừ khi ông có một lý do đặc biệt nào đó khiến ông phải ngăn cản con trai ta trở thành người thừa kế.” Quốc vương hạ giọng.

“Nhưng đó chỉ là sự nghi ngờ,” Val thở dài: “Có lẽ nó chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên?”

“Vậy nên hôm nay ta mới thăm dò đặc phái viên của Aixenter.” Quốc vương ngẩng đầu và nói với giọng lạnh lùng.

“Hừ,” Val cười lạnh: “Quả nhiên, kể từ sau Năm Đẫm Máu, ông càng ngày càng đa nghi.”

Phớt lờ những gì Val nói, Quốc vương tiếp tục:

“Chỉ với hai câu nói, Lyanna đã phát hiện ra hắn là người của Đại công tước Cát Đen – chỉ có người của Rumba thì mới nóng lòng lảng tránh sang chuyện khác như vậy, nhằm che giấu tham vọng xấu xa của Đại công tước Cát Đen.”

Nữ công tước của lãnh địa Lưỡi Đao lạnh lùng nhìn Công tước của Bắc Cảnh, không nói một lời.

“Lúc mới đến, hắn đã diễn một vở kịch với ông: Hắn trông như thể một đặc phái viên không biết nhiều về sức mạnh quân sự của Bắc Cảnh và cố gắng thăm dò năng lực phòng ngự của nó. Còn ông thì tỏ ra không chút yếu thế mà đáp trả. Bây giờ thì có vẻ như hắn đang cố tạo dựng nên bầu không khí căng thẳng theo như những gì đã được lên kế hoạch.” Kaiser V tiếp tục với giọng trầm thấp:

“Tuy nhiên, đến lúc ta cố tình từ chối đưa ra lựa chọn giữa chiến tranh và hoà giải, hắn lại đe doạ ta rõ ràng rằng: Bắc Cảnh thậm chí còn không có đủ sức mạnh để bảo vệ Pháo đài Đoạn Long…”

“Không thấy mâu thuẫn sao?”

“Chính khi ấy, sự hoài nghi của ta bắt đầu gia tăng.”

Mặt Lasalle đột nhiên tái đi.

Quốc vương cúi đầu, nói: “Hơn nữa, hắn rõ ràng quan tâm đến việc kích động, khiêu khích ta, thậm chí còn quan tâm đến việc đổi quốc vương của Star hơn là tập trung vào đàm phán và giúp vua Nunn giành được nhiều lợi ích hơn cho Aixenter.”

“Rumba chiếm được đất đai ở Bắc Cảnh còn chưa đủ sao? Tại sao lại còn quan tâm đến ta, đến việc thay thế vương thất Jadestar đến như thế? Hiển nhiên là hắn đang hợp tác với một người ở trong Star, và chiếc vương miện này là nguyện vọng của người đó.”

“Câu hỏi đặt ra là, ai có tư cách hợp tác với một trong những chư hầu hùng mạnh của Aixenter, Đại công tước Rumba của lãnh địa Cát Đen? Ai có thể đạt được nhận thức chung với hắn và đi tới tình huống đôi bên cùng có lợi?”

“Ta đã nghĩ rất lâu, cũng đã suy xét về Nanchester, Covendier, Cullen, thậm chí cả Fakenhaz – ban đầu, người khó có thể nhất chính là ông, Val. Bởi vì khi chiến tranh nổ ra, Bắc Cảnh sẽ là nơi đầu tiên phải hứng chịu. Ông thì cũng giống với ta, đều là kẻ đáng thương bị coi như vật hi sinh của âm mưu này.”

“Haha,” Điệu cười the thé của Fakenhaz vang lên: “Trừ khi là hắn tự nguyện hi sinh.”

Ánh mắt của Kaiser V sắc nhọn như mũi dao, đâm thẳng về phía Val Arunde:

“Nhưng ngay sau đó ta nghĩ lại – Đại công tước Rumba có thể đạt được cái gì? Con một của vua Nunn chết tại Bắc Cảnh, gia tộc Walton nhất định sẽ rời khỏi Đại hội Tuyển Cử lần tiếp theo.”

“Vậy nên, những thứ Rumba có thể đạt được là: một, lãnh địa tại Bắc Cảnh; hai, đối thủ cạnh tranh chết tại Bắc Cảnh.”

“Tại Star, ai là người có thể đảm bảo cả hai việc này đồng thời xảy ra với tỉ lệ lớn nhất?”

Kaiser V lặng lẽ ngước mắt lên với nét mặt buồn bã:

“Là ông, Val Arunde, người khống chế Bắc Cảnh – Công tước thủ hộ Bắc Cảnh.”

“Nhưng ta vẫn không thể tin nổi, ta thà tin rằng đây chỉ là tình cờ.”

“Không.” Giọng Công tước của Bắc Cảnh lạnh như băng: “Kì thực ông đã tin từ sớm rồi – chẳng qua là ông chỉ cần có chứng cứ để xác minh sự hoài nghi của mình thôi, đúng không?”

Quốc vương bật cười nhẹ và liếc nhìn Đặc phái viên khẩn cấp của Aixenter với ánh mắt đầy ẩn ý.

“Trước đó, ta đã phái người chặn Nam tước Lasalle lại và công khai đưa thẳng họ đến khu Đông Thành dưới tai mắt của các lãnh chúa. Nhưng mãi cho đến sáng hôm nay, các lính gác ngầm của Bí Khoa vẫn luôn đảm bảo rằng họ sẽ không tiếp xúc với bất kỳ người Star nào, cũng không biết chút gì về Hội nghị Quốc Thị ngày hôm qua, hay là sự xuất hiện của người thừa kế – chứ đừng nói đến việc người hợp tác với bọn họ ở Star kì thực đã rơi vào hoàn cảnh cực kì bất lợi.”

“Đoán xem, trong tình huống như vậy, lính gác ngầm của Bí Khoa đã chặn được bao nhiêu nhóm người muốn liên lạc với Nam tước Lasalle trong ngày hôm qua?”

Giọng nói khàn khàn, khó nghe của Morat vang lên rất đúng lúc:

“Ba nhóm, thưa Bệ hạ. Có kỹ năng trinh sát của quân đội, cũng rất cứng đầu, không để lộ ra danh tính thực sự của chủ nhân chúng.” Ông ta cười lớn: “Nhưng nó có tác dụng gì đâu? Chỉ có một vài nơi trong toàn vương quốc có binh lính cường tráng như thế. Muốn tìm ra người đứng sau bọn họ quả thực dễ như trở bàn tay.”

Val cúi đầu, thở dài: “Họ là những lính trinh sát tinh nhuệ nhất của tôi.”

Quốc vương tối cao lạnh lùng thốt lên:

“Nhưng ta vẫn còn chưa nghĩ ra, chính xác thì thoả thuận giữa ông và Rumba rốt cuộc là gì? Thực hiện như thế nào?”

“Mãi cho đến khi người Aixenter này nói rằng, người Aixenter kính trọng những anh hùng trên chiến trường – đúng vậy, một khi chiến tranh nổ ra, anh hùng sẽ là người chói sáng nhất. Chẳng phải Aixenter cũng được thành lập trên cơ sở đó à?”

“Mà trong cuộc chiến có khả năng sẽ nổ ra này, liệu có ai khác ngoài Công tước của Bắc Cảnh không thể không chiến đấu với lý do bảo vệ quê hương mình? Nếu như kẻ thù thực sự lại là người hợp tác của ông, thì việc giành lấy danh dự và vinh quang trên chiến trường càng dễ hơn bao giờ hết.”

“Chiến tranh nổ ra – lời thề bảo vệ Bắc Cảnh cho đến chết sẽ biến ông trở thành một người anh hùng chống trả lại Aixenter. Và ông cũng sẽ trở thành người duy nhất có thể đứng ra làm trung gian hoà giải với họ. Trong hoàn cảnh vương thất không còn hậu duệ, chẳng nhẽ ông không phải là người thích hợp nhất để trở thành quốc vương sao?”

Val cười lạnh.

Với vẻ đau thương, Kaiser nhìn Val và tiếp tục: “Ta có nói sai chỗ nào không, kẻ phản bội Bắc Cảnh, Công tước thủ hộ Bắc Cảnh?”

“Trở thành quốc vương – nó quan trọng đối với ông như vậy sao? Và càng quan trọng hơn là, một con người vốn cao thượng và thuần tuý như ông lại phản bội lãnh địa, thần dân và quốc gia của chính mình.”

Đột nhiên, đại sảnh chìm trong im lặng.

Ngay cả Lasalle cũng cảm thấy khó xử mà không nói một lời.

Val Arunde nhìn chằm chằm vào sàn nhà một lúc lâu với đôi mắt vô hồn.

Mãi cho đến khi ông ta nhắm chặt hai mắt lại.

“Haha.”

Trong tiếng cười thê lương, Val mở mắt ra và bình tĩnh nói:

“Nó vốn không nên như thế.”

Với một biểu cảm phức tạp, Val chậm rãi tiếp tục:

“Đáng nhẽ ra tất cả nên diễn ra theo kịch bản của tôi.”

Quốc vương nheo mắt.

““Ngôi sao mới”, đây vốn là một nhóm được thành lập ngay sau khi Cuộc chiến Sa Mạc kết thúc cách đây năm năm, bởi các lãnh chúa của Star. Mục đích của nó để nhằm chống lại vương quyền đang ngày càng phô trương của ông.”

“Bọn họ, bất luận là Cullen hay Nanchester, đều đã tới tìm tôi, nhưng đều bị từ chối.”

“Tuy nhiên, tôi đã chợt nhận ra đây là một cơ hội vô cùng hiếm có. Trong cuộc chiến giữa bọn họ và ông, tôi có thể đạt được mục tiêu của mình.”

“Mục tiêu quá xa vời kia, mục tiêu mà thậm chí ngay chính tôi còn không thể tin vào nó.”

Val bước đến giữa đại sảnh, nhìn về phía khoảng không vô định và thở dài.

“Tôi đã mạo hiểm tới Aixenter để gặp Rumba – ông nên nhìn thấy vẻ mặt của hắn khi tôi cởi mũ trùm đầu xuống – đêm hôm đó, chúng tôi đã trở thành đồng minh.”

“Tôi chịu trách nhiệm kích động Zemuto và Friess, kích động họ thỉnh thoảng xung đột với Aixenter ở biên giới – cũng vì thế mà tôi đã không ngần ngại đưa Quận Pinecone cho Zemuto.”

Hai vị bá tước của Bắc Cảnh trong số mười ba vọng tộc cau mày, tái mặt đi khi nhìn về phía ngài công tước, người đã cùng sát cánh chiến đấu với họ trong rất nhiều năm.

“Ở Aixenter, Rumba bắt đầu hành động. Hắn mượn những cuộc xung đột này để thổi phồng việc đi sứ sang Star và xây dựng lại biên giới lãnh thổ trong “Hoà ước” thành một sứ mạng lớn lao, khiến cho vua Nunn quyết định bí mật cử con một của ông ta đi cùng, nhằm chuẩn bị cho lần Đại hội Tuyển Cử tiếp theo – ông ta già rồi, mà người già thì luôn muốn thu xếp mọi thứ sau khi qua đời.”

“Tôi thì để lộ tin tức này cho “Ngôi sao mới” – trong nhóm đó có không ít người cũng có tham vọng như Nanchester và Covendier, họ nhanh chóng nhận ra rằng đây là một cơ hội tốt để suy yếu vương quyền – chỉ có duy nhất một việc tôi không nói cho họ, đó chính là trong sứ đoàn có đứa con một do vua Nunn bí mật cử đi. Giờ nghĩ lại, lúc họ biết chuyện này, có lẽ cũng đã bị doạ cho hết hồn. Đáng tiếc, như ngạn ngữ của vùng Viễn Đông: Cưỡi trên lưng hổ rồi thì khó mà xuống.”

Công tước Cullen lắc lắc đầu, Zayen thì khịt mũi, chỉ có Kushder là nghiến răng, trừng mắt nhìn Val.

“Các lãnh chúa cho rằng họ đang lợi dụng sự buộc tội và tức giận của Aixenter để suy yếu danh vọng và vương quyền của quốc vương – nhưng chỉ có tôi và Rumba biết, họ đang khơi dậy một cuộc chiến giữa hai nước.”

“Rumba là nguồn tin của Aixenter. Hắn cung cấp tuyến đường di chuyển và nhân sự cho sứ đoàn. Tôi thì có lợi thế khống chế Bắc Cảnh. Tôi hối lộ đoàn tiếp đãi, giám sát và dẫn dắt họ đi tới địa điểm ám sát lý tưởng, để cho “Ngôi sao mới”, những kẻ không hề hay biết gì kia, ra đòn cuối cùng. Dưới sự hợp tác của ba bên vốn không quen lẫn nhau, ngay cả cao thủ cấp Cực đi theo bảo vệ hoàng tử cũng không thể thoát khỏi.”

“Sau đó, Rumba truyền tin tức này đến Phòng Tối và thành Mây Rồng với tốc độ nhanh nhất có thể, đồng thời đề cử Lasalle Weider cho vua Nunn đang tuyệt vọng. Tôi thì phi ngựa không ngừng để mang tin tức này tới thành Vĩnh Tinh và đề nghị huy động quân đội để làm tăng mức độ nghiêm trọng của vấn đề, nhằm khiến ông triệu tập các quý tộc của Star để thảo luận về vấn đề này và nhận được sự ủng hộ – càng nhiều càng tốt.”

Lasalle nhìn Val với sắc mặt tái mét, rồi lại quay sang nhìn Kaiser.

Nhưng đã không còn ai để ý tới hắn nữa rồi.

Val ngẩng đầu, nhìn Công tước Hoa Diên Vĩ trẻ tuổi.

“Zayen Covendier, thằng nhóc, đáng lẽ đã chết trong vụ ám sát ngày hôm qua rồi. Không chỉ có các quý tộc của “Ngôi sao mới” biết lịch trình của cậu, mà ta, người đã lên kế hoạch từ sớm, cũng biết.”

Khuôn mặt Zayen liền biến sắc!

“Nhưng hãy nhìn những người hợp tác của cậu đi. Các người mới chỉ biết về vụ ám sát ngày hôm qua thôi mà đã bắt đầu nghi ngờ lẫn nhau rồi. Điều này đã đủ để thấy liên minh của các người mong manh đến cỡ nào.”

Một vài công tước và bá tước nheo mắt lại.

Zayen vỗ mạnh vào tay vịn.

Công tước Covendier trẻ tuổi oán giận: “Vậy nên ngày hôm qua, lúc đứa trẻ kia…, ông mới lên tiếng ủng hộ nó, nhằm chia rẽ mối quan hệ của các lãnh chúa! Bởi vì đây vốn chính là kế hoạch của ông!”

Val nở một nụ cười buồn bã. Nhìn sắc mặt tái mét của Zayen, ông ta tiếp tục:

“Bằng cách này, “Ngôi sao mới”, vốn đang bất ổn trong nội bộ, sẽ bị chia rẽ vì nghi ngờ. Áp lực của vương thất cũng sẽ tăng lên đáng kể. Và tôi cũng sẽ bớt đi một đối thủ cạnh tranh mạnh mẽ trong tương lai.”

“Kế hoạch của “Ngôi sao mới” là: tại thời điểm quốc vương cần bọn họ ủng hộ nhất cho chiến tranh, bức ép ông chọn lập người thừa kế trong số bọn họ. Thế nhưng trong sự hỗn loạn và hoài nghi lẫn nhau của Nghị viện Cấp Cao, việc này nhất định sẽ không thành công. Đồng thời, đề xuất chiến đấu chống lại cuộc xâm lược của Aixenter của tôi và ông sẽ mất đi sự ủng hộ của gần như tất cả các lãnh chúa khác – có vẻ như tất cả chúng ta đều đã bị tính toán.”

“Và mấy tiếng sau, Lasalle Weider sẽ tiến đến thành Vĩnh Tinh với cơn phẫn nộ của Aixenter. Hắn nhất định sẽ điên cuồng khiêu khích, sẽ đề xuất những điều kiện mà Star không thể chấp nhận, chỉ với một mục đích: Chiến tranh.”

Thales khó có thể tin nổi những gì mình vừa nghe mà nhìn về phía Val.

“Nếu như ông lựa chọn chiến tranh, theo kế hoạch thì tôi sẽ đảm bảo cho ông không có đủ quân lực. Rumba sẽ tấn công Bắc Cảnh một cách nhanh chóng và dễ dàng. Với sự hiểu ngầm của tôi và Rumba trên chiến trường, nó quá đủ để ông chết trận trong vẻ vang – tựa như Hoàng tử Horace trước kia vậy. Ít nhất thì cũng có thể để ông thua vài trận và mất hết thể diện.”

“Nếu như ông lựa chọn hoà giải, từ bỏ lãnh thổ phía Bắc, thì ông sẽ biến thành tội đồ của vương quốc. Tôi sẽ kích động các lãnh chúa và dân chúng buộc ông phải thoái vị, nhưng tôi vẫn sẽ tiếp tục ở lại Bắc Cảnh và tham gia chiến đấu. Ở Aixenter, đặc biệt là khi quân đội của Rumba tới để nhận lãnh thổ, vương thất và các lãnh chúa sẽ thu mình lại, duy chỉ có tôi triệu tập quân đội, thề chết chống trả. Nó sẽ khiến tôi trở nên càng cao thượng hơn, tựa như một tia sáng duy nhất trong bóng đêm sâu thẳm.”

“Này! Thế mà còn có người gọi ta là “kẻ đạo đức giả” đấy!” Sau khi nghe thấy những lời của Val, Rồng Một Mắt hung hăng lườm Thales.

Công tước Arunde khoanh hai tay lại, nở một nụ cười đau khổ:

“Đúng, bất luận lựa chọn như thế nào, chúng ta cũng sẽ gặp thất bại thảm hại tại Bắc Cảnh – nhưng trong thời khắc đen tối nhất, tôi sẽ bất ngờ “đánh lui” Rumba trong một số trận chiến quan trọng, nhờ đó mà lật ngược tình thế. Sau đó, Rumba sẽ kính trọng và cảm thông cho tôi, rồi trải qua đàm phán, hắn sẽ rút lui một cách thoả mãn với phần lãnh thổ đã chiếm được. Tôi hoàn toàn xứng đáng trở thành một anh hùng của vương quốc. So với ông đang phải chịu đựng rất nhiều chỉ trích và mất đi sự ủng hộ của các lãnh chúa, thì tôi đương nhiên sẽ là sự lựa chọn tốt nhất cho quốc vương kế nhiệm.”

“Val Arunde!” Bá tước Zemuto khó mà nén nổi sự tức giận: “Đó là Bắc Cảnh của chúng ta! Vùng đất mà tổ tiên của ông đã bảo vệ và thống trị qua bao thế hệ!”

“Đừng nói nhảm nữa,” Bá tước Friess nhìn Val với ánh mắt ảm đạm: “Ông không nhận ra sao? Ông ta đã không còn là Công tước Đại Bàng Sắt mà chúng ta đã từng biết nữa rồi.”

Trông Val vô cùng cô đơn. Ông ta thậm chí còn không để ý tới hai vị Bá tước của Bắc Cảnh đứng sau mình nữa rồi, mà chỉ tiếp tục trong hoảng hốt:

“Các lãnh chúa nghi ngờ lẫn nhau. Duy chỉ có tôi với thái độ trung lập là có hiềm nghi nhỏ nhất, hơn nữa lại là bạn thân của quốc vương – nếu khi ấy ông còn sống – anh trai ruột của Đại chủ tế của Thần điện Hoàng Hôn, và là anh hùng được mong đợi sẽ chống lại cuộc xâm lược của Aixenter. Tôi chắc chắn sẽ trở thành quốc vương tối cao của Star.”

“Về phía Aixenter, gia tộc Walton mất đi người thừa kế cuối cùng, chắc chắn sẽ rút lui khỏi lần Tuyển Cử tiếp theo. Đồng thời Rumba cũng chiếm được một phần lãnh thổ rộng lớn ở Bắc Cảnh, cộng với chiến tích chinh phục Bắc Cảnh của Star đầy huy hoàng – sức mạnh của hắn sẽ tăng lên đáng kể. Hơn nữa, có tôi và Star ủng hộ, chắc chắn hắn cũng sẽ trở thành quốc vương kế nhiệm của Aixenter.”

“Vốn dĩ mọi thứ đang diễn ra tốt đẹp,” Với vẻ mặt kỳ lạ, Val Arunde nhìn về phía Thales trong nỗi tiếc hận: “Cho đến khi sự xuất hiện đột ngột của đứa trẻ này làm xáo trộn mọi kế hoạch.”

“Zayen không chết, ngược lại còn đứng về phía các người; hiệu quả của việc ép bức lập người thừa kế cũng không được tốt cho lắm, các lãnh chúa của “Ngôi sao mới” không chiến đấu dữ dội với nhau vì ngai vàng mà lại xung đột với vương thất vì chuyện lập hoàng tử mới. Đặc phái viên của Aixenter thì bị rơi vào trong bẫy của ông vì không biết gì về Hội nghị Quốc Thị ngày hôm qua.”

“Nhưng tôi chỉ còn cách tiếp tục đi tới đích, cho đến khi…”

Val thở dài, mỉm cười tự giễu và thờ ơ lắc đầu:

“Cứ như vậy, tôi đã thất bại.”

Đại sảnh yên lặng tới mức tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy được.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play