Sau khi Ngôn Cẩn cùng Ngôn Hi hưởng thụ cơm sáng tình yêu của Tần Văn Châu, lại cùng nhau ra ngoài đến trung tâm thương mại đi dạo hai vòng, sau đó về đến nhà liền bắt đầu thu thập đồ đạc.
5 giờ chiều ngày chủ nhật giáo viên yêu cầu học sinh phải đến trường, sau đó quét tước vệ sinh, sau đó chủ nhiệm các lớp sẽ tiến hành tiết tự học buổi tối.
Hơn nữa nhà họ Ngôn cách trường có chút xa, cho nên thời điểm ba giờ chiều, Ngôn Cẩn cùng Ngôn Hi đã thu thập tốt đồ đạc, sau đó được Ngôn Thành chở đi đến trường học.
Tần Văn Châu vốn dĩ muốn đi cùng đưa hai con gái đi, chỉ là công ty của bà đột nhiên có việc, buổi chiều liền cần Tần Văn Châu đến công ty xử lý, bởi vậy Tần Văn Châu chỉ có thể tiếc nuối nhìn Ngôn Thành đưa hai con gái đi.
Ngôn Cẩn ngồi ở ghế sau, hướng về phía cửa sổ xe vẫy vẫy tay với Tần Văn Châu, sau đó nhìn thân ảnh của đối phương trong tầm mắt ngày càng nhỏ.
Lúc sau tới trường, Ngôn Thành vốn muốn đem Ngôn Cẩn cùng Ngôn Hi vào đến ký túc xá, nhưng bởi vì ngày thường ngày trường học không cho phép người ngoài tiến vào trường học, Ngôn Thành đành phải từ bỏ ý định của mình.
Nhìn sắc mặt Ngôn Thành có chút thất vọng, Ngôn Cẩn an ủi đối phương một hồi: “Ba ba, con cũng không phải đứa trẻ, hơn nữa trong trường cũng sẽ không xảy ra chuyện gì, ba ba cứ yên tâm trở về đi.”
Ngôn Thành bất đắc dĩ gật đầu, sau đó nhìn theo Ngôn Cẩn cùng Ngôn Hi tiến vào trong trường xong, hắn mới lái xe về nhà.
Trong ký túc xá, thời điểm Ngôn Cẩn cùng Ngôn Hi đi vào, mấy học tỷ năm ba đã đến ký túc xá.
Ngày thường kỳ thực mấy học tỷ cũng lười quan tâm đến Ngôn Cẩn cùng Ngôn Hi, nhưng hôm nay không biết vì cái gì, hôm nay Ngôn Cẩn vừa tiến vào ký túc xá liền nhận được ánh mắt chăm chú của bốn học tỷ năm ba.
Đặc biệt là Trần Hiểu Mẫn, ánh mắt bát quái cơ hồ đều dính trên người Ngôn Cẩn.
Ngôn Cẩn đem đồ vậy trong tay xuống dưới giường đệm cùng ngăn tủ.
Lúc sau lại nhịn nửa ngày, rốt cuộc không chịu đựng được ánh mắt lộ vẻ kỳ quái của Trần Hiểu Mẫn. Ngôn Cẩn dứt khoát xoay người trực tiếp đối mặt về phía Trần Hiểu Mẫn, hỏi: “Học tỷ, xin hỏi tại sao chị vẫn luôn nhìn em, là có chuyện gì sao?”
Nghe được Ngôn Cẩn hỏi, Trần Hiểu Mẫn lúc này mới phản ứng lại ánh mắt lúc trước của mình có chút quá mức lộ liễu.
Cô có chút xấu hổ cười cười, sau đó trực tiếp tò mò hỏi Ngôn Cẩn: “Ngôn Cẩn học muội, bọn chị nghe nó em cùng cái học sinh năm ba vừa chuyển trường đang yêu đương, là thật sao?”
Học sinh chuyển trường? Lăng Phong?
Cô cùng Lăng Phong đang yêu đương?
Đùa vui cái gì vậy!
Ngôn Cẩn theo bản năng phủ nhận nói: “Sao có thể, học tỷ là nghe ai nói? Em cùng Lăng Phong học trưởng cơ bản đều không thân.”
Ngôn Hi nghe đến đó cũng sinh khí đi lên.
Sắc mặt cô có chút khó coi hỏi Trần Hiểu Mẫn: “Xin hỏi học tỷ, chị là từ đâu nghe được chuyện này?”
Ngôn Hi tự nhiên là sẽ không tin tưởng lời nói trong miệng Trần Hiểu Mẫn, trước không nói mỗi ngày Ngôn Cẩn cơ hồ đều ở bên cạnh mình, căn bản là chưa từng có thời gian một mình.
Mà Lăng Phong liền rõ ràng cũng không phải hình mẫu mà Ngôn Cẩn thích.
Còn nữa trường cao trung thành phố Tĩnh An đối với học sinh yêu sớm vẫn tương đối nghiêm khắc. Nếu có hai học sinh nào có bầu không khí không thích hợp, giáo viên lớp sẽ chủ động tìm cái học sinh này nói chuyện.
Nói như vậy, liền tính là nếu trong trường thật sự có người yêu sớm, thì người trong cuộc khẳng định sẽ tìm hết mọi biện pháp để che giấu.
Sao có thế giống như Ngôn Cẩn hiện tại làm cho tất cả mọi người đều biết, ngay cả các học tỷ ở ký túc xá cũng biết chuyện này.
Như vậy, người truyền ra tin tức tình ái của Ngôn Cẩn cùng Lăng Phong liền có vẻ có chút ác độc.
Trần Hiểu Mẫn cùng mấy cô gái khác nhìn vẻ tức giận trên mặt Ngôn Hi cũng không giống giả bộ, cũng chậm rãi hiểu ra lời các cô nghe hẳn là không phải sự thật.
Trần Hiểu Mẫn lập tức có điểm xấu hổ, bởi vì kỳ thực cô cũng nghe từ miệng bạn của mình ở ban ba mươi hai nghe được, sau đó mới về nói lại cho mấy người ở ký túc xá.
Sau khi xấu hổ một lúc, Trần Hiểu Mẫn mới nói: “Chị là nghe bạn ở ban ba mươi hai nói, cô ấy nói tin tức của hai người hiện tại đã lan truyền khắp nơi, nói là Lăng Phong cùng một học muội năm nhất ban nhất yêu đương. Chị lúc trước tò mò tên gọi của học muội yêu đương với Lăng Phong là gì, sau đó cô ấy liền đem tên của em nói ra.”
Thời điểm Trần Hiểu Mẫn nghe được là tên Ngôn Cẩn cũng có điểm kinh ngạc, lúc nãy là nhịn xuống mới không trực tiếp đi hỏi Ngôn Cẩn.
Bởi vì thường ngày Trần Hiểu mẫn đều thấy Ngôn Cẩn cơ hồ tan học cơm nước xong đều cùng Ngôn Hi trở về ký túc xá.
Ngày thường cô ở trong trường gặp hai chị em Ngôn Cẩn, các cô đều đi cùng hai chàng trai lớn lên cao ráo. Cho nên cô mới thập phần tò mò Ngôn Cẩn như thế nào lại yêu đương cùng Lăng Phong mới chuyển đến.
Hiện tại từ trong miệng Ngôn Cẩn biết được đáp án phủ định, Trần Hiểu Mẫn cũng không hoài nghi Ngôn Cẩn đang nói dối.
Theo bản năng, cô liền cảm nhận được Ngôn Cẩn là khinh thường việc này.
Nghĩ đến đây, Trần Hiểu Mẫn đột nhiên nhớ tới cái gì, sau đó ngẩng đầu đối với Ngôn Cẩn nói: “Nếu là như vậy, Ngôn Cẩn học muội phải cẩn thận một chút. Có khả năng em không biết, ở ban 32 có Vương Thư Ý cùng Trần Linh để mắt đến Lăng Phong, cũng đã buông lời nói muốn Lăng Phong làm bạn trai mình. Ngày thường hai người các cô cũng vì Lăng Phong mà đối đầu sứt đầu mẻ trán.”
“Hiện tại đột nhiên truyền đến tin tức em cùng Lăng Phong yêu đương, chị phỏng chừng hai cô ta không bao lâu nữa liền tới cửa gây phiền phức cho em.”
Lời này của Trần Hiểu Mẫn thực sự là vì Ngôn Cẩn mà suy xét.
Tuy rằng nói trường cao trung công lập thành phố Tĩnh An là một trường trọng điểm nổi danh, mỗi lần trung khảo điểm số cũng rất cao, có thể vào trường cơ bản đều là các học sinh tốt.
Nhưng điều này cũng không đại biểu cho việc trong trường không tồn tại học sinh hư.
Giống như Lăng Phong, bởi vì Lăng Thế Dũng quyên một khoản tiền vào trường, cho nên hắn có thể chuyển tới trong trường.
Trường học trước nay cũng không thiếu loại học sinh học tập không tốt, nhưng bởi vì trong nhà có tiền, cho nên liền có thể tiến vào.
Vương Thư Ý cùng Trần Linh trong miệng Trần Hiểu Mẫu chính là một trong số đó.
Lúc Lăng Phong chưa chuyển đến, Trần Hiểu Mẫn có thể khẳng định chuyện xấu trong trường liền có một nửa liên quan đến Vương Thư Ý cùng Trần Linh.
Trong nhà hai người đều rất có tiền, cha mẹ cũng luôn nuông chiều các cô, liền dưỡng thành tính cách vô pháp vô thiên.
Trần Hiểu Mẫn còn nghe nói chủ nhiệm ban 32 lúc trước vì hai người ngày mà sinh khí chạy đi tìm hiệu trưởng, nói không muốn làm chủ nhiệm nữa.
Cho nên, Trần Hiểu Mẫn không thể không lo lắng cho Ngôn Cẩn.
Ít nhất so với hai cái người chỉ biết bắt nạt bạn học, Trần Hiểu Mẫn hiển hiên càng thích hai cái học muội là Ngôn Cẩn cùng Ngôn Hi hơn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT