Công tác chuẩn bị cho cuộc thăm dò bí cảnh được chuẩn bị rất kĩ càng, không chỉ đầu tư về phương tiện di chuyển mà Huyền Vũ tông còn trang bị cho đệ tử của mình những trang bị tốt nhất.


Mạnh Trường chưởng môn phải quản lí sự vụ nên không thể theo được, không chỉ ông mà Nhất Mộc và Như Lan cũng bị gọi đến để làm việc, lần này người dẫn dắt đám đệ tử là Thanh Cơ và một vị trưởng lão khác tên là Hồng Ngọc, là một nữ nhân đã lớn tuổi nhưng gương mặt và vóc dáng được bảo dưỡng rất tốt.


Sáng sớm hôm nay Phượng Liên đã chạy đến tìm nói, nói muốn cùng nàng đi đến chỗ tập kết, lâu rồi Tiêu Lâm cũng chưa gặp nàng nên có chút hành động vui đùa cà chớn. Ai ngờ vừa động tay một cái, anh bạn hậu vệ Long Thất đã định rút kiếm, với mũ đích chém nàng ra ngàn mảnh.


"Long Thất ngươi làm gì thế?"


Tiểu muội muội Phượng Liên chu môi nói, cánh môi hồng hồng cực kì khả ái, hành động này khiến tâm tình đang rất xấu của Long Thất tiêu tan đi hết, đổi lại là một vẻ mặt rất đỗi thỏa mãn của hắn.


" Tiêu Lâm, chúng ta mau đi." Nàng chủ động kéo tay nàng đi, không có một chút e dè của một nữ tử khuê phòng.


Tiêu Lâm cũng đã sắp xếp xong xuôi đồ đạc, Tiểu Hắc thì hóa thành hình dạng của một con mèo đen nhỏ, rất có phong thái cuộn mình ngủ trên vai nàng. Nãy giờ nàng toàn nghe thấy tiếng thở rù rù đều đặn của nó.


"Khoan đã khoan đã" hai đứa nhóc Lục Tiên và Lục Ảnh vội vàng chạy tới, hai má chúng đỏ ửng trông cực kì đáng yêu, nhìn là muốn sờ nắn.


"Tiêu Lâm sư huynh, sư phụ có để lại cho huynh thứ này." Nói rồi Lục Tiên chìa ra một túi thơm đỏ chói thêu chữ phúc, mùi thảo dược đặc trưng tản mát ra không khí. Nàng đưa tay nhận lấy rồi cẩn thận dắt ở bên hông, xem ra Nhất Mộc rất lo lắng cho nàng, lo đến nỗi làm cả túi cầu may cơ đấy.


Với tâm trạng cảm động, nàng chào tạm biệt với hai đứa trẻ rồi lên đường. Lục Tiên và Lục Ảnh à, hai em nhớ phải chăm sóc tốt cho sư phụ và vườn thảo dược đấy nhé!
...


Nơi tập kết đã có gần đủ người, đệ tử nào cũng mang một tâm tình phấn chấn.


Đứng đầu là Thanh Cơ và Mạc Ly, hai người đang trò chuyện rất vui vẻ, hiếm khi Mạc Ly mới cười hạnh phúc như vậy. Trong đáy mắt của Thanh cơ cũng lóe lên một tia ôn nhu khó diễn tả thành lời. Họ tự động tạo ra một khung cảnh yên bình tách biệt với thế giới bên ngoài.


Còn Hồng Ngọc trưởng lão thì đang hướng dẫn các đệ tử vào hàng lối, nàng rất chăm chú kiểm kê số lượng đệ tử.


" Nhanh lên nào mấy đứa ngu ngốc. Lão nương ta ghét nhất là những đứa lề mề đó rõ chưa."


Nàng chỉ vào một đệ tử gần đó, quát.


"Tên rùa bò này, mau lên xe."


"Ngươi."


"Ngươi."


"Ngươi."


"..."


Khí thế thật đáng sợ, Tiêu Lâm và Phượng Liên cùng hít một hơi lạnh. Hai người liền tăng tốc đi đến cổng truyền tống, họ đều không muốn trở thành nạn nhân của Hồng Ngọc trưởng lão.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play