Mọi người đều xoay đầu nhìn Phương Lâm, sắc mặt mong chờ Phương Lâm nói tiếp, riêng Vĩ Nam không có tính kiên nhẫn nên lên tiếng.
"Ý cậu là gì?".
"Có người tác dụng lên ngăn chặn mọi người bay vào".
Mấy người bạn này của Phương Lâm năng lực chỉ có sáu phần mười năng lực Từ Hào Vương, muốn nhận ra à? Chờ luyện lên cấp cao sau hai ngàn năm nữa nhé.
Mọi người: "..."
Họa Việt: "Phương Lâm à, năng lực cậu mạnh hơn bọn mình, cậu nhìn ra được chắc gì bọn mình sẽ nhìn ra được? Cậu nói câu khiến bọn mình muốn ngu người luôn rồi".
Phương Lâm quên mất, nhanh miệng giải thích.
"Người nào năng lực cao hơn bọn cậu?".
Vĩ Nam: "Ờ, cậu và còn nhiều người khác".
Phương Lâm cạn lời, thách đố mấy kẻ này dễ tăng xông máu chết ngay tại chỗ.
(Truyện chỉ được đăng tại watpad: volam03)
"Diêm Hào Vương, anh ra đây, ngừng ngay cái trò con nít này đi".
Phương Lâm gào to, Từ Hào Vương nghe chứ cơ mà không thích trả lời đấy? Làm gì nhau nào? Muốn đánh nhau à?.
Tất cả họ chứng kiến đang hóng hớt, muốn biết nhân vật lớn kia xuất hiện nhưng Từ Hào Vương khiến mọi người thất vọng rồi.
Đã là người sống dưới âm phủ ai chẳng nghe qua tên hắn, dưới âm phủ đầy đủ họ tên là Diêm Hào Vương, trên trần gian đổi thành họ Từ để tiếp cận tôi, xuyên tạc mọi câu chuyện, mong muốn tôi tin, tình cảm gắn kết hơn xưa.
"̀Diêm Hào Vương, anh mau ra đây, tôi biết anh đang ở quanh đây".