*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Bên ngoài cửa sổ chỉ là một mảnh tối đen như mực, sau khi tầm nhìn thích ứng được với môi trường tối, loáng thoáng vẫn có thể nhìn thấy nước biển đang dâng trào cùng những con sóng võ, gió biển thổi vào khiến tinh thần người ta vô cùng sảng khoái.

“Không có chuyện gì, ngủ tiếp vậy”

Vạn Hoài Bắc tự lẩm bẩm một mình, sau đó anh ta nằm xuống đang chuẩn bị ngủ tiếp thì ngoài cửa sổ lại vang lên một tiếng mèo kêu.

“Trên đảo làm gì có mèo hoang?” Vạn Hoài Bắc vén chăn lên, bước tới trước cửa sổ, miệng lẩm bẩm: “Mùa này, ừm, hình như là mùa mèo động dục”

Lâu Yến Vy ở dưới cửa sổ nghe thấy câu này, trong lòng thầm mắng, anh mới là mèo hoang ấy.

Lâu Yến Vy nghe thấy tiếng bước chân, cô ta tính toán thời gian, đợi Vạn Hoài Bắc tới gần rồi, lúc anh ta đang chuẩn bị mở cửa sổ ra, cô ta giơ hai tay lên, từ từ đứng dậy, nói: “Trả mạng cho tôi, tôi chết rất oan ức, tôi phải bóp chết anh”

Lâu Yến Vy cố ý mặc chiếc váy đỏ, để mái tóc dài xõa ra, lại đang là đêm tối, cảnh tượng này thực sự khiến người ta sợ hết hồn.

“Át Á! Quỷ! Nữ quỷ!”

Vạn Hoài Bắc sợ tới mức chạy loạn trong phòng.

Lâu Yến Vy cố nhịn cười, trèo vào trong phòng qua cửa sổ giống như nữ quỷ mặc váy đỏ trong các bộ phim kinh dị, tiếp tục giả thân giả quỷ, nói: “Mau để tôi bóp chết anh, anh chết rồi thì tôi mới có thể đi đầu thai…”

Vạn Hoài Bắc chạy quanh phòng, anh ta trốn ở đâu Lâu Yến Vy liền vượt lên trước một bước chặn lại, đứng trước mặt anh ta hù dọa: “Tôi phải bóp chết anh, anh đừng có chạy”

“Á! Má ơi, có quỷ!”

Vạn Hoài Bắc lại quay người bỏ chạy.

Sau đó cảnh tượng kia lại tiếp diễn.



Bên kia, Vạn Hoài Bắc đã chạy đến kiệt sức, anh ta nằm lên giường, giang hai tay hai chân ra thành hình chữ “đại”, nhắm mắt lại bày ra bộ dạng “muốn chém muốn giết gì thì tùy cô”: “Đến đi nữ quỷ váy đỏ, ông đây đã từng ngủ với phụ nữ và cả đàn ông, chưa ngủ với nữ quỷ bao giờ, cũng coi như là trải nghiệm cảm giác mới lạ”

“Đúng vậy, tôi rất sợ đấy, trái tim nhỏ bé này đang đập loạn lên vì sợ đây này” Vạn Hoài Bắc ôm ngực, bày ra dáng vẻ vô cùng sợ hãi, nói: “Người phụ nữ xấu xa này, tâm tư cô cũng quá độc ác đấy. Sao cô lại giả quỷ dọa tôi, người dọa người có thể dọa chết người đấy. Nửa đêm bò vào cửa sổ phòng tôi, lại ăn mặc ít như vậy, chẳng lẽ là… cô lại muốn đè tôi ra?”

“Hừ, anh năm mơ à?” Lâu Yến Vy đẩy Vạn Hoài Bắc ra.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play