“Thật sao?”

Lâu Yến Vy vui mừng từ trên ghế dựa ngồi bật dậy: “Em từ bỏ quyền lợi, cuối cùng cũng thoát khỏi tên công tử bột này mà không phải chịu trách nhiệm rồi, quả thật không thể nào sướng hơn. Chị, công tử bột nếu như đính hôn, chị thay em đi chút quà mừng, dù sao trước đây từng theo em, cũng không thể quá keo kiệt được, cứ lấy sáu mươi tỷ, số này nhiều may mắn”

Tô Lan Huyên: “..: Tô Lan Huyên vừa nghiêng đầu, nhìn thấy có một người đứng ở cửa cầu thang, trong lòng thấp thỏm, cô đang mở loa ngoài.

“Chị? Chị, sao không nói chuyện nữa? Ơ? Rớt mạng rồi à?

Kẹt mạng Lâu Yến Vy giơ điện thoại lên tìm tín hiệu, phía Tô Lan Huyên trở thành một màn hình tĩnh, sau vài giây, màn hình mới động lại, Tô Lan Huyên di chuyển ống kính sang phía cầu thang, vẫn là để tự Lâu Yến Vy nhìn đi.

Lâu Yến Vy nhìn thấy Vạn Hoài Bắc sắc mặt tối thui đứng ở cửa cầu thang, dọa cô suýt chút nữa làm rơi điện thoại.

“Chị, bên chỗ em hình như tín hiệu không tốt, em không nghe chị nói gì cả, ơ, tín hiệu không tốt thật, đứng hình rồi, em cúp máy trước nhé.”

Lâu Yến Vy tắt video, Tô Lan Huyên cảm thấy bầu không khí như ngưng động lại.

“Khụ khụ.”

Tô Lan Huyên giả vờ ho khan vài tiếng, lúng túng cười nói: “Vạn Hoài Bắc đấy à, anh đến rồi, có chuyện gì không?”

“Chị dâu, lão đại kêu tôi nói với chị một tiếng, tối nay anh ấy không về ăn cơm”

“Chỉ vậy thôi hả?”

Chuyện chỉ cần gọi điện thoại là được, còn cần Vạn Hoài Bắc phải đích thân đi một chuyến?

Không đợi Tô Lan Huyên nói gì thêm, Vạn Hoài Bắc đã xoay người đi xuống cầu thang, tấm lưng kia khỏi phải nói cô đơn bao nhiêu, chỉ cần nhìn cũng đã khiến cho lòng người chua xót.

Tô Lan Huyên cảm thấy chuyện này là do Lâu Yến Vy không đúng, không chịu trách nhiệm, phủi mông một cái là đi.

Việc này hoàn toàn là biểu hiện của phụ nữ bạc tình, thân là người nhà mẹ đẻ, vẫn không thể không nói gì cả.

“Vạn Hoài Bắc, anh chờ một chút.”

Tô Lan Huyên mềm lòng, gọi Vạn Hoài Bắc lại.

Vạn Hoài Bắc nghe thấy tiếng động, khóe miệng nhếch lên, trong mắt cũng lóe lên một tia sáng gian xảo.

Quay người, lại thay đổi thành một bộ dáng đáng thương.

“Chị dâu, còn có chuyện gì sao?”

“Lâu Yến Vy đang ở Lục Ngạn, trạm kế tiếp có lẽ là đến ngắm cực quang, chị biết nhiều như vậy, thế nhưng bản thân cũng không giúp được gì.”

Tô Lan Huyên vừa mới nhìn thấy tên khách sạn sau lưng Lâu Yến Vy trong video, chính là một khách sạn ở bãi biển Lục Ngạn.

“Chị dâu, cảm ơn”

Lúc Vạn Hoài Bắc đi khỏi, dưới chân như có gió, đi một cách nhanh chóng.

Mới vừa giải quyết xong chuyện bên này, lại có thêm phiền toái.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play