*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Thượng Quan Âu, ngồi xuống đó. Tân Chấn Đông giữ tay Thượng Quan Âu, kéo ông ta lại rồi nói: “Ông nói tôi nghe, mười mấy năm nay, ông và Thu Uyển, hai người, Thu Uyển bà ấy.” Tân Chấn Đông nói lắp ba lắp bắp.

Đương nhiên Thượng Quan Âu biết, Tân Chấn Đông vẫn chưa nói hết câu thì ông ta đã cố ý nói: “Tôi và Thu Uyển luôn ở cùng với nhau”

Câu nói đó đã đả kích rất mạnh đến Tân Chấn Đông.

“Luôn, luôn ở cùng nhau à?” Tân Chấn Đông cười gượng gạo, nụ cười đó còn khó coi hơn cả khóc, ông ta nói: “Tính tình ông ôn hòa, lại hiểu ý phụ nữ, chu đáo lại còn tỉ mỉ, không giống tôi, là một người thô lỗ, Thu Uyển chọn ông cũng không có gì lạ”

Thượng Quan Âu bất ngờ, không ngờ Tân Chấn Đông lại nói ra những lời đó.

Nếu như là hai mươi năm trước thì nhất định là Tân Chấn Đông đã đánh nhau với ông ta rồi.

Hôm nay thật kỳ lạ, rộng lượng đến vậy sao?

Thượng Quan Âu vốn định kích động Tân Chấn Đông nhưng bây giờ xem ra hình như ông ta đã kích động hơi quá tay rồi.

“Tôi và Thu Uyển…”

Thượng Quan Âu vẫn chưa nói hết câu thì Tân Chấn Đông đã đứng dậy, võ nhẹ lên vai của ông ta rồi nói: “Tôi đi ngủ đây”

Ngày hôm sau.

Mới sáng sớm thì Tô Lan Huyên đã đến cục cảnh sát làm tường trình, lấy khẩu cung, Lâu Yến Vy cũng đi cùng cô, cô ta hiểu khá rõ về tình hình tối hôm đó.

Cô đóng giả làm Tô Lan Huyên đến quán bar ứng phó với đám người đó.

Tô Lan Huyên không giết Trần Hương Thủy nên đương nhiên cô sẽ không thừa nhận, còn phía Lục Minh Húc thì một mực nói răng Tân Kiều Lam đã tìm người giết chết Trần Hương Thủy, không liên quan gì đến anh ta.

Sự tình nghi của Tô Lan Huyên chỉ mới được rửa sạch một nửa, chỉ cần bắt được Tân Kiều Lam thì cô mới hoàn toàn hết bị tình nghỉ và vụ án này mới kết thúc được.

Nhờ có Lục Đồng Quân đảm bảo, Tô Lan Huyên lấy khẩu cung xong thì được ra ngoài mà không ai dám giữ cô lại.

Tô Lan Huyên ra ngoài trước rồi lên xe đợi Lâu Yến Vy.

Lục Đồng Quân ở cách đó không xa gọi điện đến, Lâu Yến Vy ra ngoài và lên thẳng xe, Tô Lan Huyên hỏi: “Lâu Yến Vy, tối hôm đó em làm sao thoát thân được? Em thật sự không sao hả?”



miệng, cô nói: “Không cầm sai kịch bản đấy chứ?”

Lục Đồng Quân cũng rất bất ngờ, anh nói: “Không ngờ Vạn Hoài Bắc lại là người nằm dưới”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play