*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cố Uyên Đình ngẩng đầu nhìn cửa hàng đồ ngọt trước mắt, bảng hiệu "Bánh ngọt Nhất Thính" lòe lòe toả sáng dưới ánh mặt trời.

Hắn không biết sao mình tới đây, chỉ là nếu vừa vặn đi ngang qua, thì thuận tiện tới xem tiệm mà nguyên chủ cùng Tô Ý Nhiên mở vậy.

Hắn bước vào trong cửa hàng, thấy khu ghế dài trong cửa hàng đã ngồi đầy hơn một nửa, còn có mấy người khách đang cầm đĩa loanh quanh chọn lựa trong khu triển lãm, nơi quầy hàng cũng có mấy người khách đang xếp hàng đặt hàng, xem ra kinh doanh ngày đầu tiên cũng không tệ lắm.

Tô Ý Nhiên đang làm chè trân châu khoai sọ, đột nhiên nghe đến vài tiếng hít vào tự cho là rất nhỏ từ ghế dài gần quầy hàng truyền đến, đến từ nhóm mấy cô gái đầu tiên vào quán kia. Cậu theo bản năng ngẩng đầu nhìn lại, kết quả liếc mắt là thấy được Cố Uyên Đình đứng ở cửa.

Cố Uyên Đình lưng cao chân dài, người mặc quần áo đen, thoạt nhìn vừa ngầu vừa đẹp trai lại lạnh lùng, ở trong đám người lại như hạc đứng trong bầy gà, rất nổi bật.

Tô Ý Nhiên đặc biệt kinh hỉ, mà bị vướng bởi trước mặt còn có khách, cậu rất kìm chế không gọi hắn, trước tiên chào hỏi khách khứa.

Cố Uyên Đình đứng một bên, quan sát cửa hàng nhỏ này. Đây là một mặt tiền cửa hàng thông thường, dùng màu trắng, màu xanh nhạt làm chủ, toàn thể phong cách trang trí thiên hướng đơn giản thanh tân nghệ thuật, xung quanh cửa hàng trang điểm một ít hoa cỏ nhã trí.

Diện tích cửa hàng không lớn, ngoại trừ khu quầy hàng, khu triển lãm, chỉ có mười mấy ghế dài, mặt khác còn là một khu nấu nướng nho nhỏ.

Tô Ý Nhiên chờ mười mấy khách đặt món xong, mời khách ngồi ở khu ghế dài chờ đợi.

Chờ phía trước quầy không còn ai, cậu mới chạy chậm đến trước mặt Cố Uyên Đình, đôi mắt lấp lánh nhìn hắn: "Anh Đình."

Cậu cười rộ lên, lộ ra lúm đồng tiền nhợt nhạt bên má phải: "Em còn tưởng rằng anh không tới thật cơ."

Ngày hôm qua Cố Uyên Đình nói không đến, cậu đã chuẩn bị tâm lý thật tốt.

Cố Uyên Đình cụp mắt nhìn cậu, ngữ khí bình thản: "Tùy tiện tới xem một chút."

Tô Ý Nhiên cầm tay Cố Uyên Đình, mười ngón siết chặt kéo hắn vào sau quầy.

... Sau đó Tô Ý Nhiên nghe thấy các cô gái bên cạnh bàn truyền đến tiếng càng to hơn.

"..." Tô Ý Nhiên ho khan một cái, rất ngại, dắt anh Đình vào quầy trong cửa hàng.

Cậu hỏi Cố Uyên Đình: "Đợi chút nữa anh còn đi không? Công việc còn bận không?"

Cố Uyên Đình nhìn mười ngón hai người siết chặt chẽ, rút tay ra: "Bận."

Tô Ý Nhiên cho là anh Đình đang đùa giỡn với cậu, kéo tay Cố Uyên Đình lại một cái, một lần nữa mười ngón tay giao quấn: "Vậy anh đợi chút nữa đi hay là cơm nước buổi trưa xong lại đi?"

Cố Uyên Đình: "..."

Hắn lại nhìn tay của hai người, không cử động nữa, "Đợi chút nữa đi luôn."

Tô Ý Nhiên nghe vậy tuy rằng thất vọng, nhưng thông cảm, anh Đình bận thành như vậy, còn phải dành chút thời gian lại đây, làm cho cậu rất cảm động.

Cậu đang muốn nói gì, chợt nghe giọng Hiểu Văn ngoài: "Anh ơi, khách đặt món!"

Cậu nhanh chóng đáp một tiếng, vội vã đến trước đài, làm đồ ngọt cho khách trước.

Khách đặt sinh tố dưa lưới và bánh kem oreo, Tô Ý Nhiên làm bánh oreo trước, nhìn thấy Cố Uyên Đình từ phía sau cùng đi ra, lên tiếng sai khiến hắn: "Anh Đình, giúp em lấy hai quả dưa lưới ở trong tủ."

"..." Cố Uyên Đình mở tủ lạnh ra, lấy dưa lưới.

Lại lục tục mấy người khách vào, Tô Ý Nhiên bảo Cố Uyên Đình giúp cậu làm trợ thủ, giống như lúc ở cửa hàng trà sữa trong trường đại học, hai người cùng làm việc, rất có ăn ý, hiệu suất cũng cao hơn nhiều.

Rất nhanh, làm xong đồ cho khách, tạm thời không có chuyện làm, Hiểu Văn lặng lẽ đến, tò mò nhỏ giọng hỏi Tô Ý Nhiên: "Sếp, đây là bạn trai của anh phải không?"

Tô Ý Nhiên nhìn Cố Uyên Đình mím môi cười cười: "Không phải, đây là chồng anh."

Cố Uyên Đình nghe đến chữ "chồng", trong lòng giật giật, liếc mắt nhìn Tô Ý Nhiên một cái.

Hiểu Văn kinh ngạc: "Sếp đã kết hôn rồi á!"

Tô Ý Nhiên cười không lên tiếng.

Cậu và anh Đình tốt nghiệp đại học là kết hôn luôn, thuộc về tộc "kết hôn sớm", rất nhiều người lần đầu tiên biết cậu đều kinh ngạc cậu kết hôn quá sớm vậy.

Lúc này, mấy nhóm cô gái đầu tiên đứng lên, thoạt nhìn muốn đi.

Trước khi đi, các cô động tác nhỏ đẩy đẩy nhốn nháo một phút chốc, một cô gái buộc tóc đuôi ngựa bị đẩy ra, đi tới quầy hàng bên này.

Cô hơi đỏ mặt, tầm mắt dao động giữa Tô Ý Nhiên cùng Cố Uyên Đình một phút chốc, lựa chọn Tô Ý Nhiên thoạt nhìn tương đối dễ nói chuyện: "Anh đẹp trai, có thể add WeChat không?"

Tô Ý Nhiên len lén liếc nhìn Cố Uyên Đình, ôn hòa mỉm cười: "Có thể quét mã QR của cửa hàng chúng tôi, follow nick của cửa hàng, góp đủ tích phân còn có thể nhận được quà đó."

Cô gái không có được WeChat của Tô Ý Nhiên, hơi thất vọng, nhưng được anh đẹp trai trả lời ôn hòa như vậy, lại cảm thấy đắc ý. Cô quét mã QR của cửa hàng, trở lại chỗ bạn mình, mấy cô gái cười hì hì nói nhỏ một trận, rời khỏi cửa hàng.

Tô Ý Nhiên lại len lén liếc mắt Cố Uyên Đình, cậu biết anh Đình là tiểu quỷ dấm chua biến thành ra, lúc thường hai người cùng đi ở ngoài, rõ ràng anh Đình lớn như vậy đẹp trai như vậy thả bên cạnh, không biết tại sao luôn là cậu bị đến gần.

Mỗi lần gặp phải loại này tình huống cậu bị đến gần này, anh Đình sẽ biến về nguyên hình tiểu quỷ dấm chua, buổi tối về đến nhà muốn ở trên giường mạnh mẽ bắt nạt cậu một hồi, Tô Ý Nhiên lúc này không khỏi hơi sốt sắng.

Hồi tưởng mình vừa nãy trả lời, ừm, chắc không có vấn đề gì, ham muốn sống rất mạnh.

Tô Ý Nhiên tự an ủi mình một phen, mới vừa yên tâm, thoáng nhìn lén Cố Uyên Đình mặt không hề cảm xúc, cũng không thèm nhìn cậu, không khỏi hồi hộp, loạn tung tùng phèo.

Lúc này, cửa tiệm "Leng keng" một tiếng, lại có ba cô gái vào.

Tô Ý Nhiên nhận ra, một cô gái cao gầy khí chất ngự tỷ trong đó, là học tỷ hôm qua ở trong vòng bạn bè nói hôm nay sẽ tới tiệm.

Học tỷ cũng thấy Tô Ý Nhiên ngay, vui vẻ chào hỏi cậu: "Nhiên Nhiên! Chị đưa các chị em tới đây."

Cố Uyên Đình nghe đến hai chữ "Nhiên Nhiên", lạnh lùng liếc mắt nhìn cô gái này một cái.

Tô Ý Nhiên lộp bộp một tiếng trong lòng.

Học tỷ lúc này cũng nhìn thấy Cố Uyên Đình, nụ cười trên mặt cũng thu liễm, há miệng, mà cuối cùng cũng không nói thêm gì, nhàn nhạt gật gật đầu với Cố Uyên Đình.

Tô Ý Nhiên cào tường trong lòng, loại cảm giác Tu La tràng không hiểu ra sao là chuyện gì xảy ra hả...

Cậu vội vàng nói: "Cám ơn chị nha học tỷ, bận như vậy còn tới ủng hộ."

Học tỷ nói: "Đương nhiên," Cô dừng một chút, hơi kiêng dè liếc mắt nhìn Cố Uyên Đình một cái, sửa xưng hô lại, "Tiểu Tô em làm ăn quá ngon, chị vừa vặn cùng các chị em đến bên này đi dạo phố, nhất định phải chia sẻ với các chị em."

Tô Ý Nhiên mở cửa hàng trà sữa trong đại học, cũng sẽ bán thêm một ít đồ ngọt, danh tiếng vẫn luôn rất tốt.

Nghe được khích lệ, Tô Ý Nhiên rất vui vẻ: "Cám ơn chị, các chị muốn gọi món gì?"

Học tỷ chọn mấy món ngọt, bởi vì nhìn thấy Cố Uyên Đình, nhớ lại một ít hồi ức không tốt trước đây, không nói thêm gì nữa, trực tiếp đến khu ghế dài chờ đợi với các chị em.

Tô Ý Nhiên không biết tâm sự của học tỷ, làm đồ ngọt cho các cô, bảo Hiểu Văn đưa tới.

Ngay sau đó liên tục có vài đợt khách mới, Tô Ý Nhiên vội vàng, quên mất chuyện sợ anh Đình ăn dấm, hết sức tập trung làm đồ ngọt.

Mấy món ngọt cậu làm đều nhất trí được khen ngợi, vài người khách ăn xong rồi trước khi đi lại gọi một phần, đóng gói mang đi.

Học tỷ lúc gần đi, vẫn nói một câu với Tô Ý Nhiên: "Đúng rồi Tiểu Tô, đồ ngọt của em làm ngon như vậy, có muốn đến đài của bọn chị làm live stream không? Chị giúp em bảo đảm đề cử cho đài, sau này làm thành đồ ngọt trên mạng, rất hot."

Tô Ý Nhiên nghe mà sửng sốt, cậu chưa từng nghĩ tới phương diện này, nhưng lúc này bận, không ngẫm nghĩ được, vì vậy cám ơn ý tốt của học tỷ trước: "Cảm tạ học tỷ, em sẽ cân nhắc."

Học tỷ nói một tiếng lúc đó sẽ liên lạc lại, cùng các chị em rời đi trước.

Chẳng được bao lâu, Cố Uyên Đình cũng đi, Tô Ý Nhiên biết hắn còn có việc phải làm, ôm hắn một cái, tạm biệt hắn.

Buổi trưa Tô Ý Nhiên gọi thức ăn ngoài, thay phiên tranh thủ ăn cơm với bốn nhân viên, cứ tiếp tục bận rộn, đặc biệt là lúc từ bốn giờ đến sáu giờ chiều tứ, Tô Ý Nhiên và hai người trong cửa hàng đều không chống được, gọi hai người truyền đơn ở ngoài cửa về hỗ trợ, lúc này mới tốt chút.

Mãi tận tới gần tám giờ, khách mới bớt đi, Tô Ý Nhiên và các nhân viên khác rốt cục có thể thở ra một hơi.

Bánh ngọt và các đồ ngọt hôm qua cậu làm bán cũng không tệ, bánh su kem và bánh quy đũa giảm giá nhiều nhất cũng bán hấy, mấy món ngọt cũng rất được hoan nghênh.

Tô Ý Nhiên hài lòng, đúng chín giờ đóng cửa, cùng các nhân viên dọn dẹp cửa hàng, chín giờ rưỡi tối, cửa hàng rốt cục đóng cửa.

Về đến nhà tắm xong, đã hơn mười một giờ.

Tô Ý Nhiên mặc áo ngủ từ buồng tắm đi ra, vừa vào phòng ngủ là nằm chữ đại nhoài lên giường.

Cố Uyên Đình còn chưa ngủ, đang nửa dựa vào đầu giường đọc sách.

Tô Ý Nhiên yếu ớt gọi hắn: "Anh Đình, xoa bóp eo cho em có được không anh, em mệt mỏi quá."

Cậu hôm nay mệt cả ngày, cảm giác eo mỏi lưng đau.

Cố Uyên Đình liếc mắt nhìn cậu, không động.

Tô Ý Nhiên nhích lại gần Cố Uyên Đình, nắm lấy bàn tay của hắn đặt bên hông mình, kéo dài ngữ điệu mềm mại gọi hắn: "Anh Đình..."

Cố Uyên Đình: "..."

"Vợ" của nguyên chủ, thật sự rất thích làm nũng.

Thật không biết nguyên chủ thế nào mà chịu được.

Hắn vừa nghĩ, vừa đặt tay lên eo Tô Ý Nhiên, bắt đầu từ từ xoa cho cậu.

Tô Ý Nhiên thoải mái thuận lực đạo của Cố Uyên Đình, phát ra âm thanh ừ hừ hừ, tranh thủ còn cảm thán nói: "Ừm... Gây dựng sự nghiệp... Thực sự là không dễ dàng mà... Ừ... A... anh Đình, nhẹ chút... Ưm..."

Cố Uyên Đình: "..."

Đợi đến cho hắn xoa xong, Tô Ý Nhiên cũng đã thoải mái mơ mơ màng màng ngủ.

Cố Uyên Đình cúi đầu nhìn mình, một lần nữa vào buồng tắm tắm nước lạnh.

Chè trân châu khoai sọ



Sinh tố dưa lưới



Bánh kem oreo

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play