Chân Tiểu Tiểu sớm đã lo lắng, cho dù đổi được một phần máu Hồng Sí Phi Ưng, thì vẫn không đủ cho mình họa họa.
Rốt cuộc đan phương của Thú Linh Thạch tinh diệu vô song, lúc trước luyện chế Hương Nhị Đan cũng phải nấu canh phân vô số lần, sau khi quen tay mới miễn cưỡng chế ra một viên Toái đan.
Lần này thử nghiệm đan phương thứ hai, một lần, hai lần, ba lần … rất nhiều lần không thành công, chẳng lẽ còn cần tìm người đổi chiến công rất nhiều lần?
Vậy thật sự quá phiền toái!
Huống chi, nếu lại bại lộ sự thật mình sở hữu một lượng lớn Ngưng Khí Đan, tuyệt đối sẽ liên tiếp chọc họa sát thân, chỉ cần nhìn sắc mặt trước sau của Thải Hà tiên tử và Cao Hiên khác biệt thế nào, là biết tất cả tu sĩ cấp cao Phi Long Quan đều không phải người hiền lành gì.
Cho nên khi nhờ Đường Lương đi mời chào khách hàng, nàng không có cố tình dặn dò làm việc cẩn thận, đúng là vì muốn làm lớn chuyện.
Như vậy không tốt sao?
Rõ ràng chỉ tốn nước miếng nói vài câu đã lừa được các tu sĩ cấp cao Phi Long Quan, mỗi người đều như ăn xuân dược, gấp gáp tranh cướp được đổi tài liệu cho mình, cảm xúc phấn khích hận không thể đổi luôn quần lót ra ngoài!
Về phần áp lực khi lừa một đám cường giả sao?
Không có.
Nàng lại chưa nói thứ mình luyện, nhất định là Ngưng Khí Đan hay Dũ Thương Đan.
Dù sao ngoại trừ Đỗ Nhược Phi, tất cả mọi người đều là hạng lòng lang dạ sói, khiến bọn họ mất chút máu, cũng là trừng phạt nhỏ.
Tám chín ngày.
Chỉ cần tiếp tục kiên trì thêm tám chín ngày.
Các tiểu đệ Hắc Điền sẽ tràn đầy nguyên khí, sinh long hoạt hổ.
Đến lúc đó, nếu như Tiểu Thấu Minh còn sa vào ôn nhu hương không muốn trở về như cũ, thì có con nhện nhỏ bảo hộ, Thải Hà tiên tử và Cao Hiên liên thủ, cũng không thể động đến nửa cọng lông tơ của nàng!
“Bắc Tam Tam sư huynh, ta muốn lấy hai ngàn năm chiến công, đổi một phần máu Hồng Sí Phi Ưng.”
Tốc độ ngự không của Đỗ Nhược Phi đích xác không phải thổi phồng, chớp mắt đã tìm được nhóc con đang chém giết với cá sấu yêu.
Tuy rằng tu vi Bắc Tam Tam không bằng Cữu Tử Mặc, thậm chí Thải Hà, Cao Hiên, lại vẫn là đệ tử truyền thừa thứ hai mà Quan chủ Đàm Dương Huy thu nhận. Mới tám chín tuổi đã tu luyện tới Ngưng khí tầng bảy, so sánh trình độ yêu nghiệt, quả thực chỉ có hơn chứ không kém thiên kiêu của Thất Diệp Cốc Kỷ Thanh Y.
Cho nên sau khi Quan chủ và trưởng lão mất tích, đại đệ tử chủ mạch Cữu Tử Mặc nắm giữ bảo vật trấn tông Trúc Uyển, Bắc Tam Tam nắm giữ hai tháp vũ khí và vật tư. Các đệ tử môn hạ, bất kể lớn nhỏ thứ bậc, gặp mặt đều phải tôn xưng thằng bé thối này một tiếng sư huynh.
“Được nha, không vấn đề gì.”
Mơ hồ cảm thấy, mấy ngày nay, đây không giống là lần đầu tiên nghe thấy có người muốn máu của Hồng Sí Phi Ưng. Chẳng qua Đỗ Nhược Phi đổi vật theo quy củ, Bắc Tam Tam cũng không nghĩ nhiều như vậy, lập tức một chân đá bay đối thủ, xoay người dẫn Đỗ Nhược Phi đi tới trước hai tòa tháp một trắng một đen phía sau chiến vực.
Hai tòa tháp này cao bảy tầng, được trận pháp bảo hộ, ngoại trừ Trúc Uyển, nó là kiến trúc duy nhất vẫn bảo tồn hoàn hảo trong toàn bộ Phi Long Quan.
Tay trái nhóc con nhẹ vuốt trên trúc lệnh của Đỗ Nhược Phi, nhanh chóng thu đi hai ngàn năm công huân, tay phải vẫy về phía Hắc Tháp, từ tầng thứ ba toà tháp nhanh chóng bay ra một phần máu tươi chứa bằng bình lưu li.
“Định luyện khí sao?”
Bởi vì người đứng đối diện chính là Đỗ Nhược Phi khá nổi danh trong các đệ tử, Bắc Tam Tam rõ ràng nói nhiều hơn chút. Hai mắt nhộn nhạo ánh sáng không cho phép người khác xem nhẹ.
Ưỡn cái bụng, Bắc Tam Tam cười nhiệt tình dào dạt.
“Nếu Đỗ sư đệ muốn luyện khí, phần lớn đồ vật gửi trong ba tầng dưới Hắc Tháp của ta đều có thể cung cấp cho ngươi với giá cả cực rẻ. Đương nhiên … Nếu ngươi luyện ra pháp khí trung phẩm, vậy tất cả vật tư ở năm tầng dưới của Hắc Tháp, tuỳ ý ngươi dùng miễn phí!”
Tay nhỏ vung lên, mạnh bạo khẳng khái!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT