Lôi Hiểu Giai vùi mặt trong lòng bàn tay, một lúc lâu sau mới để xuống: "Khi chơi trò chơi cũng không có gì đặc biệt, trong lúc đó tớ đi nhà vệ sinh một lát, lúc về bọn họ đang kể chuyện ma, mẹ tớ gọi điện thoại đến, tớ sợ ầm ĩ nên đi lên tầng nghe điện thoại." Cơ bắp trên mặt Lôi Hiểu Giai co giật: "Tớ nhìn thấy cô ta, cô ta từ tầng ba đi xuống..."
Lâm Phạm im lặng một lát mới nói tiếp: "Nhưng mà không bắt được hung thủ, sợ là cô ấy cũng không đi được, linh hồn chết oan sẽ không thể đi vào luân hồi. Vậy cô ấy phải làm sao bây giờ? À đúng rồi, Lôi Hiểu Giai đang ở chỗ em đấy."
"Anh phải đi đến hiện trường vụ án bây giờ, em ở yên trong nhà đừng có đi linh tinh, giữa trưa anh về nhà sẽ mang cơm cho em."
"Giữa trưa anh sẽ về sao?"
"Ừm." Tần Phong nói: "Chú ý an toàn, có chuyện gì gọi điện thoại cho anh."
"Tạm biệt."
Lâm Phạm cúp điện thoại đang định rửa mặt, trước mặt có một gương mặt trắng bệch ép buộc chen vào, Lôi Hiểu Giai không biết đã đi vào từ bao giờ: "Đây là nhà cậu sao? Tại sao lại có đồ đạc của đàn ông vậy?"
"Bây giờ không sợ nữa à?" Lâm Phạm nhìn cô ấy, Lôi Hiểu Giai nhức đầu, lại trốn sang bên cạnh, ngồi ở mép bồn tắm rụt đầu lại: "Trí nhớ cuối cùng của tớ là cô ta lao về phía tớ, sau đó..." Sắc mặt cô ấy lại bắt đầu trắng bệch: "Sau đó tớ cũng không biết."
Trong tay cô không có nhiều tài liệu liên quan đến trường học, Lôi Hiểu Giai cũng là một kẻ hồ đồ, hai người nghiên cứu một buổi sáng cũng không nghiên cứu ra được gì. Tần Phong không cho cô đi ra ngoài, Lâm Phạm cũng không tiện đến trường xem xét, mười hai rưỡi, sắc mặt Lôi Hiểu Giai đột nhiên thay đổi: "Tớ phải đi rồi."
"Cô gái đã chết ở thư viện đó cách đây mười hai năm."
Lâm Phạm lật hồ sơ liếc mắt nhìn thấy tấm ảnh chụp hiện trường, một cô gái treo trên quạt điện, cô ta trừng mắt đầu lưỡi lè ra, gương mặt dữ tợn, mặc áo lông màu đỏ.
Nhìn cảnh tượng trong bức ảnh, hẳn là sân thượng của tầng ba. Lâm Phạm nhìn xuống, cô gái này tên là Thẩm Di, là người Giang Thành, mười bảy tuổi. Thành tích học tập của cô ta cực kỳ cao, trường học vẫn luôn đối xử rất tốt với cô ta. Ngày nào cô ta cũng đến thư viện đọc sách, trường học kéo dài thời gian mở cửa. Đêm hôm đó, tám rưỡi cô ta bước vào thư viện, mười một giờ bị phát hiện đã chết, treo cổ ở tầng ba. Vụ án xảy ra vào ngày hai mươi bốn tháng mười hai của mười hai năm trước, Lâm Phạm đọc hết mấy tờ tài liệu.
Sau khi kiểm tra thi thể chứng minh người chết không phải bị giết hại, điều tra hệ thống giám sát, đêm hôm đó cũng không có người thứ hai bước lên tầng ba trong khoảng thời gian đó. Năm đó hệ thống giám sát còn chưa phổ biến, cho nên chỉ có thể nhìn thấy cửa vào. Tra xét rất lâu, ngoại trừ khả năng bị giết hại, chỉ có thể dựa theo tự sát để kết thúc vụ án.
Tần Phong đưa một bản tài liệu sao chép hồ sơ cũ kỹ cho Lâm Phạm: "Cũng mặc trang phục màu đỏ, cơ quan cảnh sát giám định là đột tử, cô gái này có bệnh tim bẩm sinh, cho nên nhanh chóng kết thúc vụ án."
Vụ án đã xảy ra nhiều năm rồi, từ ảnh chụp đến phương pháp phá án đều có thể nhận ra cảm giác cũ kỹ, trên tấm ảnh một cô gái nằm dưới mặt đất, đôi mắt trừng lên thật to, nhưng thật ra lại giống kiểu chết của Lôi Hiểu Giai.
Nghĩ đến Lôi Hiểu Giai, trong lòng Lâm Phạm cũng hơi khó chịu: "Trong chuyện này có liên quan không?"
"Thời gian chết của cô ta cũng vào ngày hai mươi bốn tháng mười hai." Tần Phong nói: "Có lẽ không liên quan, nhưng mà quá trùng hợp, chuyện này cần phải có thời gian đi thăm dò."
Thật là kỳ lạ, mười hai năm lại có một người chết?
Tần Phong đứng dậy đi rót nước, đi tới đưa chén nước cho Lâm Phạm, anh dựa vào sô pha lật xem vụ án: "Nguyên nhân đốt lửa đã được điều tra rõ, lửa cháy từ chỗ dầu sáp. Trên tay Lôi Hiểu Giai cũng phát hiện dầu sáp giống như vậy, có thể cô ấy cầm ngọn nến lên tầng, không biết vì sao ngọn nến đổ xuống lăn đến giá sách bỏ đi."
Lâm Phạm nhíu chặt mày: "Nếu có liên quan đến bọn họ, vậy thư viện này không chỉ có một linh hồn, muộn lát nữa lại đi một chuyến xem, em muốn xem có phải còn có người khác hay không."
"Không cho phép em đi một mình, em đi theo anh, muộn lát nữa sẽ đi."
Lâm Phạm nói: "Có điều trước khi đi, em muốn gặp cha mẹ của Lôi Hiểu Giai."