Sáng sớm, Tô Tinh Dã rời giường, rửa mặt, đi chạy bộ. 7 giờ, cô về đến phòng, đi tắm. 

7 giờ rưỡi, A Uy mang theo bữa sáng, gõ cửa phòng cô, toàn bộ đều là những món cô thích. Dương Vân đã đưa cho A Uy tập tài liệu ghi lại thói quen sinh hoạt và những thứ yêu thích của Tô Tinh Dã.

A Uy đặt đồ ăn lên bàn trà đối diện ban công, nói: “Chị Vân đã dặn tôi trước.”

Tô Tinh Dã mỉm cười, chị Vân thật quan tâm cô.

“Đã ăn chưa? Cùng ăn nhé?”

A Uy lắc đầu: “Tôi ăn rồi, cô ăn đi.”

Ăn xong, Du Thư Yên và Triệu Tư Dụ đến rủ cô cùng đi luyện tập. Ra cửa khách sạn lại chạm mặt nhóm Thẩm Vọng Tân, cứ như là đang đợi các cô vậy. 

Họ đã dành hai ngày rưỡi để đọc kịch bản 《Quyền Mưu》, sắp xếp lại vai trò của từng người. Sau khi xác định không còn vấn đề gì nữa, bấy giờ Khương Nghị mới bắt đầu huấn luyện cho họ. Chương trình học rất phong phú, có cưỡi ngựa, bắn tên, học lễ nghi, đàn tranh, vũ đạo, võ thuật, thư pháp và học lời thoại.

Buổi sáng, nam nữ tách ra huấn luyện. Lúc các chàng trai học cưỡi ngựa, bắn tên, võ thuật, thì các cô gái luyện vũ đạo với đàn tranh. Đến tối thì mọi người cùng nhau học thư pháp, lễ nghi và lời thoại.

Họ phải học lễ nghi thời Hán. Nghi thức xã giao nhà Hán được chia thành bốn loại: ngồi, chào, tiếp khách và mở tiệc chiêu đãi. Khương Nghị là một giáo viên rất nghiêm khắc, mang theo một cây thước gỗ, ai làm không đúng sẽ bị đánh. 

Không một ai tránh khỏi trừ Tô Tinh Dã. Từ nhỏ cô đã học vũ đạo nên khi luyện tập lễ nghi nhà Hán, cô cũng không gặp khó khăn gì. Vì làm tốt nên cô thường được kéo lên làm mẫu.

Du Thư Yên nhìn Tô Tinh Dã tạo dáng không thua gì giáo viên, nhỏ giọng thở dài: “Sao Tinh Dã lại đẹp như vậy chứ! Thật sự quá ưu tú mà, ghen tị quá huhu.”

Triệu Tư Dụ nhìn Tô Tinh Dã, hoàn toàn đồng ý với những gì Du Thư Yên nói. 

Tô Tinh Dã chính là hình mẫu mà mọi cô gái đều hướng đến.

Trì Hủ như bị hớp hồn, dán mắt vào người Tô Tinh Dã.

“Gương mặt tuyệt đẹp kia là thật sao?”

“Chỉ cần nhìn khuôn mặt ấy, mọi phiền não đều tan thành mây khói.”

“Trên thế giới này sao lại có người đẹp như vậy nhỉ?”

“·······”

Đám Thích Chử ngồi bên cạnh liếc nhìn nhau, họ đã quá quen với chuyện này rồi.  

Chu Thưởng nhân lúc giáo viên không để ý, khều khều Thẩm Vọng Tân. Thẩm Vọng Tân quay qua khó hiểu nhìn cậu.

Chu Thưởng nhỏ giọng hỏi: “Tôi cảm thấy Tiểu Tinh Dã rất xinh đẹp. Cậu thì sao?”

Thẩm Vọng Tân ngẩng đầu nhìn Tô Tinh Dã. Mái tóc dài, đen bóng được cột thành đuôi ngựa, một ít tóc con dính trên trán. Hình như cô không thích trang điểm, khuôn mặt nhỏ nhắn, áo thun trắng phối với quần jean xanh, lộ ra vòng eo tinh tế và khí chất thanh lịch.

Sau một lúc anh mới nhỏ giọng đáp lại: “Ừ.”

Sau học lễ nghi là đến tiết thư pháp. Cũng giống như giáo viên lễ nghi thích Tô Tinh Dã, thì giáo viên thư pháp lại vô cùng thích Thẩm Vọng Tân. 

Thẩm Vọng Tân viết thư pháp rất đẹp, không thua gì chữ in trong sách. Lúc viết rất có phong thái thiếu gia, công tử ngày xưa.  

Giáo viên nhìn tác phẩm anh vừa hoàn thành, hỏi: “Tiểu Thẩm đã học từ bé à?”

Thẩm Vọng Tân gật đầu: “Đúng vậy.”

“Chữ viết của cậu khá giống Tào lão tiên sinh, rất thích ông ấy à?”

“Thích ạ. Từ nhỏ em đã luyện theo rồi.”

Giáo viên cười gật gật đầu, ông ngẫm nghĩ một chút, lại hỏi: “Có thể tặng cho tôi tác phẩm này không? Tôi muốn mang về cho mấy học trò của mình coi, thử xem bọn họ có thể phân biệt thật giả hay không.”

“Nếu thầy đã thích thì cứ cầm đi ạ.”

Ông cẩn thận cầm lấy đặt sang bàn khác, chờ nó khô liền cuộn lại.

Khác với huấn luyện ban ngày, giờ học thoại buổi tối thật sự rất thoải mái. Bọn họ yêu tiết học này mất thôi!

Khương Nghị và phó đạo diễn Ngô Vĩ đứng ở hành lang nhìn vào, Ngô Vĩ vui mừng nói với Khương Nghị: “Lão Khương, đây quả thật là lứa diễn viên nghe lời nhất mà mấy năm nay chúng ta gặp.”

Khương Nghị gật đầu, cười cười: “Một đám trẻ con, ngây ngô như tờ giấy trắng. Quyết định của tôi quả là sáng suốt”

“Vốn dĩ tôi có chút lo lắng, nhưng bây giờ mới thấy không tồi, ý kiến của ông đúng là đúng đắn mà.”

Hai người bạn nối khố ăn ý nhìn nhau cười. Một lúc sau, Ngô Vĩ như là nghĩ tới điều gì, nhíu nhíu mày nói: “Nhưng mà, lão Khương à, ông có cảm thấy chúng ta sắp xếp chương trình dày quá không? Tôi thấy chúng nó so với lúc mới đến gầy đi không ít đó.”

“Sắp đến ngày quay rồi, bọn nhỏ gầy một chút cũng tốt, lên hình sẽ đẹp hơn.” 

Ngô Vĩ ngẫm lại, thấy cũng đúng.

Trong khoảng thời gian này, mọi người đều rất bận rộn, từ 8 giờ sáng đến 10 giờ tối đều chăm chỉ vùi mình ở lớp huấn luyện, kể cả Thẩm Vọng Tân và Trì Hủ.

Dù họ diễn trong phim 《Nghĩa Sĩ》 nhưng cũng không biết hoạt động của đoàn phim như thế nào. Cho đến tận tháng Năm, qua nhân viên đoàn làm phim 《Nghĩa Sĩ》, họ mới add được WeChat của đạo diễn Phan Chấp, ông mời họ tham dự buổi công chiếu.

Làm đạo diễn, sao Khương Nghị lại không biết được buổi ra mắt quan trọng với diễn viên như thế nào. Hơn nữa, Phan Chấp còn là bạn tốt lâu năm nên ông rất sảng khoái cho họ hai ngày nghỉ.

《Nghĩa Sĩ》 công chiếu vào lúc 9 giờ rưỡi tại Thượng Hải. Không có máy bay từ Hàng Châu đến Thượng Hải, hai người họ phải ngồi tàu cao tốc với trợ lý. 7 giờ xuất phát, 8 giờ rưỡi đến nơi, sửa sang lại một chút liền chạy đến nơi công chiếu.

Ngoài hai người bọn họ còn có Lô Hạo, Ngô Mẫn Chi, Lý Phỉ và các nhân viên.

Lý Phỉ nhìn Thẩm Vọng Tân, sau hơn nửa năm không gặp, dù lúc quay phim Lý Phỉ có chút ý tứ với Thẩm Vọng Tân nhưng bây giờ cũng đã phai nhạt không ít. Tuy rằng chị ta cảm thấy Thẩm Vọng Tân ngày càng đẹp trai nhưng chỉ đẹp không thì có ích gì?

Sau một thời gian dài quan sát, cô hiểu rằng người như Thẩm Vọng Tân, nhìn thì thấy đối với ai cũng ôn hòa nhưng thật ra lại chẳng để tâm đến ai. Sự dịu dàng ấy chỉ là do được dạy bảo kỹ càng mà thôi.

Lý Phỉ nghĩ thông suốt rồi, liền thoải mái hào phóng mà chào Thẩm Vọng Tân: “Vọng Tân, đã lâu không gặp.”

Thẩm Vọng Tân tựa hồ cảm giác được gì đó, lễ phép chào Lý Phỉ, cười: “Đã lâu không gặp.” 

Lý Phỉ sững sờ nhìn nụ cười trên môi Thẩm Vọng Tân. Ngơ ngẩn hồi lâu chị mới phản ứng lại, bĩu môi, yên lặng mắng trong lòng, MMP! [*]

[*] Mụ bán phê (妈卖批): Phát âm là MA-MAI-PI, có thể viết tắt thành MMP. Đây là một từ mắng chửi ở vùng Tứ Xuyên, mang theo tính vũ nhục rất nặng, dịch thô ra tiếng Việt là “ĐMM”. (Editor: để tránh quá thô tục nên mình không ghi thẳng câu ra nhé, các bạn cũng hiểu ba chữ ấy là gì rồi nhỉ.)

Dù sao cũng ở chung với nhau gần bảy tháng, chị ta biết Thẩm Vọng Tân kỳ thật là một người rất lãnh đạm. Anh luôn lẳng lặng quan sát mọi thứ. Giống như việc chị ta thích anh, tuy chị chưa từng nói ra nhưng Thẩm Vọng Tân có biết không? Đương nhiên là biết rồi!

Anh biết nhưng cái gì cũng không nói, chỉ là yên lặng cách xa chị, bảo trì khoảng cách với chị. Vừa rồi hẳn là cảm giác được chị ta không còn hứng thú, nên mới tươi cười như vậy. Lúc chị thích thì lại xa cách lãnh đạm, giờ chị buông bỏ rồi thì lại chân thành, nhiệt tình. Bộ bị chị thích đáng sợ lắm hả?!!

Lễ công chiếu chính thức bắt đầu, có phát sóng trực tiếp nên chỉ sau một lúc, số người xem gia tăng cực nhanh. Vì Lô Hạo, Ngô Mẫn Chi, Lý Phỉ là nghệ sĩ tuyến đầu, khá hot nên lượng fans của họ rất hùng hậu, lấn át số fans nhỏ bé của Thẩm Vọng Tân.

Lúc Thẩm Vọng Tân và Trì Hủ tiếp nhận phỏng vấn, trong phòng huấn luyện ở Hàng Châu, đang là giờ học thoại nhưng mọi người lại vây quanh di động của Phó Tuần xem phát sóng trực tiếp phim 《Nghĩa Sĩ》!

Thích Chử nói: “Anh Thẩm đẹp trai thật. Chắc chắn sẽ hot!”

“Đương nhiên rồi.” Phó Tuần gật gù tự hào.

“Chậc chậc, bình thường thấy Trì Hủ chẳng khác gì đứa trẻ con, không ngờ lên sóng lại chững chạc như vậy.” 

“Nhìn ổn trọng vậy thôi chứ chắc chắn trong lòng đang rất hoảng loạn đấy.”  

“Ha ha ha ha ha ha ha.”

“·······”

“Sao ai cũng xinh đẹp thế này? Tạo hình ngự tỷ của chị Lý Phỉ cũng ngầu quá đi.”

“Cầu Lý Phỉ tỷ tỷ bao nuôi aaaaa.”

“Tôi thích Mẫn Chi hơn, nhìn thật đáng yêu.”  

Mọi người bắt đầu tranh luận xem Lý Phỉ và Ngô Mẫn Chi, ai đẹp hơn.

Trong đám người, không biết ai đột nhiên “A” một tiếng: “Mấy người nói xem chị Mẫn Chi với Lý Phỉ, ai cặp với anh Thẩm đẹp đôi hơn?”

Đề tài này khiến mọi người hào hứng thảo luận, trong nguyên tác 《Nghĩa Sĩ》 Thẩm Vọng Tân đóng vai Lâm An, đem lòng yêu thích nữ chính Ngô Mẫn Chi, mà Lý Phỉ đóng vai nữ hai lại thích Lâm An. Đây chính là mối tình tay ba trong truyền thuyết đó!!!

Tô Tinh Dã đang chuyên chú ngắm nhìn Thẩm Vọng Tân trên màn hình, nghe họ nói vậy, theo bản năng dựng tai lên, lắng nghe.

Không ngờ được, Du Thư Yên bỗng dưng khoác tay cô, hỏi: “Tinh Dã, em thấy thế nào?”

“Hả?” Tô Tinh Dã ngơ ngẩn nhìn cô ấy, mấp máy môi, nhất thời không biết nên nói gì.

Triệu Tư Dụ thấy thế, nghĩ nghĩ, nói: “Kỳ thật chuyện này phải đợi khi 《Nghĩa Sĩ》chiếu rồi mới biết được. 8 giờ tối mai chiếu đúng không?”

“Ừ, mỗi tuần hai tập, chiếu trên Youku [*].”

[*] Youku là một trong những nền tảng dịch vụ video và trực tuyến hàng đầu của Trung Quốc cùng với iQiyi, Sohu, LeTV, V.QQ.com (Tencent Video), PPTV, 56.com …

“Tôi đã đọc truyện rồi. Phim này nhất định sẽ hot! Mấy người thì sao?”

“Tôi cũng nghĩ vậy! Nguyên tác thật sự rất hay! Lâm An chính là tình đầu của tôi đó, đọc mà đau lòng muốn chết!”

“Tôi hy vọng khi 《Nghĩa Sĩ》 chiếu sẽ có thêm nhiều người thích anh Thẩm và anh Trì hơn. Họ thật sự rất giỏi đó!”

“Tôi cũng mong vậy!”

“·······”

Trải qua một khoảng thời gian ở chung, danh vọng của Thẩm Vọng Tân ở trong đoàn phim rất cao. Không chỉ có vẻ ngoài xuất chúng mà tính cách cũng vô cùng tốt, đối xử với ai cũng hòa nhã. Ai ai cũng yêu quý anh.

Một tiếng sau, buổi công chiếu đầu tiên của 《Nghĩa Sĩ》 chính thức kết thúc. Đạo diễn Phan Chấp mời mọi người đi ăn khuya, Thẩm Vọng Tân và Trì Hủ uyển chuyển từ chối, họ phải thu xếp về Hàng Châu ngay trong đêm nay, mai còn phải tham gia huấn luyện.

Phan Chấp thấy thế, không khỏi cảm thán trong lòng, sảng khoái mà thả họ rời đi. Đương nhiên, trước khi đi vẫn không quên nhắc họ ngày mai nhớ đăng bài Weibo tuyên truyền cho phim.

Sau khi tạm biệt Phan Chấp, bốn người vội vã bắt taxi đến ga tàu Thượng Hải.

Bởi vì hành trình đã được đăng trên mạng từ trước nên dù đã trễ, ở cửa ga tàu vẫn tụ tập không ít fans. Có người cầm banner Thẩm Vọng Tân, cũng có người cầm banner Trì Hủ, fans hai nhà tương đối chỉnh tề, “Tiểu Thủy Trì” [*] và “Lượng Tân Tân” [*] chia ra, yên tĩnh xếp hàng.

[*] Tiểu Thủy Trì: Thủy trì là hồ nước, thực chất là những chiếc lọ hoặc ấm nhỏ, đựng nước rửa bút và rót nước mài mực, trông rất xinh xắn. Tên fanclub ở đây có nghĩa là các fan xem Trì Hủ như chiếc ấm nhỏ dễ thương của họ.

[*] “Lượng” nghĩa là ánh sáng rực rỡ, tên fanclub ở đây có nghĩa là các fan luôn mong rằng Thẩm Vọng Tân sẽ luôn tỏa sáng rực rỡ.

Các fan ngẩng đầu chờ đợi, cuối cùng cũng thấy được idol nhà mình. 

Anh chàng đi cạnh Trì Hủ các “Tiểu Thủy Trì” đều biết đó là trợ lý của anh. Nhưng bóng dáng nhỏ xinh đi cạnh Thẩm Vọng Tân là ai??? “Lượng Tân Tân” có chút ngây người.

Lục lại trí nhớ của mình, hình như các cô từng nghe nói ở lần đi Bắc Kinh trước đó, bên cạnh ca ca có xuất hiện một cô nữ sinh, vóc dáng không cao, gầy gầy, tóc ngắn, hẳn là người này.

Tiểu Lâm và Đường Viên đi lấy vé xe, vì chiếu cố đến fans, cho nên Thẩm Vọng Tân và Trì Hủ tách ra, Thẩm Vọng Tân bình thường rất chiều fans, nên đến nói chuyện với “Lượng Tân Tân”: “Anh ơi, cô gái đi cùng anh là trợ lý mới ạ?” 

Thẩm Vọng Tân gật đầu: “Ừ, đúng vậy.”

Nhóm “Lượng Tân Tân” nhìn nhau, sau đó có một cô gái nhỏ giọng hỏi: “Cô ấy gầy như vậy, có thể chăm sóc tốt cho anh sao?”

Nghe vậy Thẩm Vọng Tân bật cười: “Tiểu Viên nhìn gầy vậy thôi chứ giỏi lắm.”

Thẩm Vọng Tân nói thật, nhưng các fans không tin. Vì biết tính anh rất tốt nên cứ nghĩ anh chỉ đang nói giúp cho trợ lý thôi. Tuy nhiên, nếu anh đã nói vậy, họ cũng không nhiều lời. 

Thẩm Vọng Tân đột nhiên hỏi: “Hôm nay các bạn không muốn tôi ký tên à?”

Các “Lượng Tân Tân” sửng sốt một chút, kỳ thật các cô không định xin ký tên, vì thấy anh có chút mệt mỏi, không muốn làm phiền anh thêm. Bây giờ nghe được anh chủ động hỏi các cô đều phấn khích: “Có thể không ạ?”

Thẩm Vọng Tân gật đầu, từ ba lô lấy ra một cây bút. Đây là cây bút rất quen thuộc với cộng đồng fan của anh, anh đã dùng nó ký tên ba năm rồi.

Vì thế khi Đường Viên và Tiểu Lâm trở lại liền nhìn thấy Thẩm Vọng Tân đang ngồi ở đó ký tên. Các fan tự giác xếp thành hàng, không tranh giành. Đường Viên có chút cảm động: “Các cô ấy thật trật tự nhỉ.”

Tiểu Lâm nhìn thoáng qua nhóm “Tiểu Thủy Trì” phía Trì Hủ, kỳ thật cũng không tính là quá loạn. So với các fan nhà khác đã là không tồi rồi, nhưng vẫn không thể sánh bằng sự trật tự, lễ phép bên “Lượng Tân Tân”.

Anh ta lắc đầu cảm thán: “Fan của anh Thẩm thật có nguyên tắc.”

Thẩm Vọng Tân ký tên xong liền nói chuyện phiếm với các fan, không khí vô cùng vui vẻ. Cho đến khi tới giờ xuất phát, anh mới đứng dậy rời đi: “Đã không còn sớm nữa rồi, các bạn về nhà đi. Trên đường nhớ lái xe cẩn thận. Về đến nhà thì nhắn tin cho tôi nhé, tôi nhất định sẽ xem.” 

Lời nói của Thẩm Vọng Tân làm các “Lượng Tân Tân” rất cảm động. Người các cô thích quả nhiên rất tốt bụng mà.

Buổi tối tắm rửa xong, Tô Tinh Dã lên giường đăng nhập Weibo. Tuy nhiên, không phải là nick “Tô Tinh Dã S”, mà là một ID khác tên “Tiểu Tinh Tinh”. Đây là nick phụ của cô.  

Nhấp mở diễn đàn 《Vợ yêu của Thẩm Vọng Tân》, một loạt bài đăng mới hiện ra.

Anh yêu đang ở trên giường tôi: “@Toàn thể các thành viên!! Mau ra đây!!! Cho các cô ngắm hình anh yêu hôm nay!! Quá đỉnh luôn!!”

Anh yêu đang ở trên giường tôi: 【Hình ảnh jpg】 【Hình ảnh jpg】 【Hình ảnh jpg】 【Hình ảnh jpg】 【Hình ảnh jpg】

Trái dâu của Tân Tân: “Má ơi! Đây chính là nhan sắc thần tiên đó!! Mất máu quá đi!!”

Vợ yêu của Thẩm Vọng Tân: “Tôi thật hâm mộ các chị em ở Thượng Hải. Không chỉ được tận mắt ngắm anh yêu mà còn được ký tên nữa!!”

Anh yêu đang ở trên giường tôi: “Tôi muốn nói cho cô nghe tin này nhưng sợ cô bị tức chết.” 

Muốn làm vợ của anh: “Nói đi! Yên tâm, tim tôi sắt đá lắm, tôi chịu được!”

Anh yêu đang ở trên giường tôi: “Nghe mấy chị em Thượng Hải nói, trước khi anh yêu đi còn bảo họ về nhà cẩn thận. Về đến nơi thì nhắn tin WeChat cho anh, anh sẽ đọc á.”

Vợ yêu của Thẩm Vọng Tân: “Ngất đây! Chồng tôi sao mà dịu dàng vậy nè!!”

Khi nào Tân Tân cưới em: “Thật sự thật sự thật sự ghen tị quá đi! Anh yêu quá tuyệt vời!!”

Tình nhân của Thẩm Vọng Tân: “Tôi muốn khóc quá đi à!”

·····

Tô Tinh Dã click mở file hình ảnh. Trong hình, Thẩm Vọng Tân hơi cúi đầu, lông mi cong dài, dưới cái mũi thẳng là đôi môi đỏ mọng. Ngón tay thon dài cầm cây bút máy màu đen, ký lên tờ giấy trắng. Cả người toát ra khí chất dịu dàng khó tả. 

Tô Tinh Dã yên lặng lưu toàn bộ hình lại. Lúc thoát ra lại thấy mình được tag vào.  

Khi nào Tân Tân cưới em: “@Tiểu Tinh Tinh. Tinh Tinh, mau ra đây, chúng ta ôm nhau khóc nào!!”

Tô Tinh Dã nhìn chằm chằm tin nhắn này, nghĩ nghĩ, rồi đáp lại một câu.

Tiểu Tinh Tinh: “Ừ, đang trốn trong chăn khóc thầm này.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play