Vu Tư Tuyệt cười lạnh, nhìn Độc Lãng như nhìn một xác chết. Mã tấu trong tay vung lên liền lấy đi một đầu của tang thi đứng gần anh nhất. Anh lấy hành động thay cho lời muốn nói, làm cho Độc Lãng nhìn thấy liền trợn mắt.
" Được lắm, dám giết đàn em của tao. Tao sẽ cho mày trả giá vì sự ngu muội này." Độc Lãng hai tay bắt đầu điều khiển những con tang thi đánh úp tới. Đồng thời cũng khiến chúng phát động dị năng tấn công Vu Tư Tuyệt. Mạc Ngân vô tình bị bỏ qua, có thể Độc Lãng nghĩ cậu là một tiểu thịt tươi không rành thế sự và gã còn muốn chà đạp chơi đùa cậu nên không muốn gây tổn hại đồ chơi của mình.
Mạc Ngân thấy không ai tấn công mình liền vô tư đứng nhìn Vu Tư Tuyệt chém giết. Anh buôn mã tấu ra, hai tay bắt đầu kết ấn tạo ra những chùm lôi điện nhỏ. Chúng nó tự động bay đến trêи đầu những con tang thi liền giật chúng cháy đen, còn mấy con cấp cao hơn thì bị tê liệt đình chỉ hành động.
Độc Lãng thấy Vu Tư Tuyệt nhẹ nhàng đã giải quyết xong vài tang thi cấp 1 thì hết sức khủng hoảng. Gã không ngờ cái tên này lại lợi hại như vậy, tuy gã luôn núp ở kho hàng nhưng vẫn biết rằng dị năng cáo nhất hiện tại chỉ mới cấp 3 đỉnh phong, nhưng số lượng rất ít. Thường chỉ xuất hiện trong một đội lớn hoặc quân đội chính phủ. Gã đã là cấp 3 trung kỳ, cứ nghĩ sẽ không có ai địch lại, tên này cũng sẽ chết trong tay gã không thể nghi ngờ. Nhưng hiện tại Vu Tư Tuyệt chỉ làm vài động tác đã giết phân nữa đàn em mà gã luôn tự hào kia, làm cho tam quan của Độc Lãng vỡ nát rồi.
Độc Lãng tuy trong lòng đã run sợ, nhưng ngoài mặt vẫn trấn định. Cho dù Vu Tư Tuyệt có dị năng cao hơn gã thì sao, hiện tại anh chỉ có một mình mà gã có tới 7 tên tang thi cấp 2 biến dị. Gã ra lệnh cho 7 tang thi phát ra những dị năng của mình tấn công tới tấp vào Vu Tư Tuyệt.
Mạc Ngân luôn đứng quan sát liền không nhịn được nữa bắt đầu kết ấn, tạo một màn chắn bao bọc xung quanh người anh. Những dị năng bắn vào như đụng phải một bức tường kiên cố đều bắn ngược trở về. Vu Tư Tuyệt liền kết một thủ ấn khác miệng nói " Long băng", sau lưng anh hiện ra một con rồng bay thẳng về phía một con tang thi nhắm ngay cổ họng nó mà cắn xé. Tang thi bị con rồng cắn liền đóng thành băng rồi vỡ vụn. Hết con này tới con khác đều bị đóng băng và vỡ vụn như nhau.
Cho đến khi con cuối cũng ngã xuống. Sắc mặt của Độc Lãng đã chuyển sang màu trắng xanh. Hai tay mười ngón vì tang thi bị giết mà phản phệ đầm đìa máu tươi.
" Tha cho tao đi, tao đưa hết vật tư trong kho cho mày. Tao cũng không dám mơ ước người của mày nữa. Chỉ cần mày tha cho tao thôi." Độc Lãng nhìn Vu Tư Tuyệt đầy sát khí đang tiến gần về phía gã liền sợ hãi. Gã hối hận rồi, gã hôm nay coi như đá trúng thiết bảng rồi. Gã thề nếu gã sống sót gã sẽ khiến Vu Tư Tuyệt không chết yên thân.
" Mày nghĩ mày còn có quyền lên tiếng nói. Vật tư trong kho này sau khi giết mày tao vẫn sẽ lấy. Người của tao mày đến cả nằm mơ đều không được. Ban đầu định tha cho mày, nhưng mày đụng vào người không nên đụng. Từ lúc mày dám dùng ánh mắt ghê tởm nhìn em ấy, mày đã định sẵn sẽ chết rồi." Vu Tư Tuyệt dùng không gian giam cầm Độc Lãng lại. Tới gần bên tai hắn nói.
Khi vừa dứt lời không gian xung quanh người Độc Lãng liền chia năm xẻ bảy, hắn chết. Không chảy một giọt máu, nhưng đau đớn trước khi chết lại khiến hắn muốn chết nhanh hơn. Đến khi cảm thấy đau đớn dần hết, ý thức của gã cũng sắp tiêu thất, gã liền nhớ về ước mơ của mình. Làm một người đứng trêи vạn người, làm một bá chủ thế giới được nhiều người cung phụng. Gã gần như sắp hoàn thành được rồi. Cuối cùng Độc Lãng nhắm mắt, nước mắt không cam tâm chảy xuống rồi biến mất.
Mạc Ngân nhìn Vu Tư Tuyệt ném luôn xác của Độc Lãng vào hư tận không gian liền hết nói nỗi. Những lời Vu Tư Tuyệt nói với Độc Lãng trước khi giết gã dù rất khẽ nhưng cậu vẫn nghe được. Tự nhiên cảm thấy lòng mềm mại, vì có người bảo vệ, tức giận thay cậu. Cảm giác này thật tốt.
Vu Tư Tuyệt ở kia không hề biết những lời mình nói bị ai đó nghe rõ mồn một. Rất thư thái mà thu từng thùng vật tư vào không gian của mình. Mạc Ngân thấy vậy cũng không có ý định giấu diếm bản thân, liền nhanh như gió thu hết gần nữa kho hàng vào không gian.
Mạc Tinh tiểu hệ thống đang nghỉ ngơi liền bị một đống thùng gỗ siêu to khổng lồ đập trúng hết sức bất mãn mà dậm chân, chạy đi sắp xếp chúng lại. Trong lòng lại không ngừng cầu nguyện cho chủ nhân của nó làm nhiệm vụ lần này thất bại.
_____________________
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT