Màn sương tảng đi cũng là chuyện của hai ngày sau. Đoàn người Vu Tư Tuyệt bắt đầu tranh thủ sắp xếp vật tư chuẩn bị khởi hành đến thành trung tâm.
Tuy họ có thể đi sớm hơn một ngày nhưng không ai bảo đảm màn sương kia có đột ngột bay trở lại không cho nên họ đợi thêm một ngày nữa mới yên tâm thu dọn đồ đạc rời đi.
Từ đây đi tới thành trung tâm ít nhất cũng mất 7 - 8 tiếng. Nhưng hiện tại đường xá không như ngày xưa cho nên nhanh nhất cũng hơn một ngày mới đến nơi. Trêи đường đi họ dừng lại những nơi có siêu thị, trạm xăng hoặc nhà hàng để coi còn vật tư hoặc những thứ cần thiết khác. Thu hoặch tuy không nhiều nhưng cũng phong phú, khiến nhóm người sống sót trong đội mừng muốn khóc.
Mạt thế tuy chưa đến một nửa năm, nhưng là con người ai cũng biết hiện tại tầm quan trọng của lương thực là quý đến cở nào. Nhiều người chật vật trốn chạy tang thi chịu đói chịu lạnh vài ngày đều hận không thể tự giết bản thân mình vì ngày trước từng lãng phí bao nhiêu là thức ăn. Cho nên mới nói, gặp tương lai khó khăn, gian khổ mới biết quý trọng những thứ bản thân xem nhẹ trong quá khứ.
Khi đoàn xe cách thành trung tâm ngày càng gần thì phát hiện tang thi nơi này không có đi du đãng như những nơi khác, và lại còn thấy được người sống tụ lại thành nhóm mà đánh giết tang thi. Thành trung tâm là nơi trọng điểm của X thị, đa số công ty, nhà hàng, khu vui chơi du lịch và khách sạn cao cấp đều được xây dựng ở đây. Nói chung nơi đây là nơi dành cho giới thượng lưu, nhà giàu lúc trước. Càng như vậy thì lúc mạt thế đến, nơi này cũng là nhiều tang thi nhất.
Giao nhiệm vụ cậu không có ý kiến, nhưng cái phạt phơi ʍôиɠ là cái quằn quèo gì.
" Hệ thống bé nhỏ, ngươi không phải đang giỡn mặt với ta chứ." Mạc Ngân nghiến răng mà nói
" Không hề nhé." Hệ thống nó làm người à không làm máy có nguyên tắc, không bao giờ chơi xấu như vậy. Nhưng nhìn cái hình phạt này, trong lòng nó thật mong chủ nhân sẽ thất bại.
Mạc Ngân nhìn anh một lúc, thấy anh không nói nữa cậu cũng không lên tiếng. Im lặng trao đổi với hệ thống trong đầu.
Đoàn xe chạy khoảng hơn 20 phút nữa thì dừng lại, Mạc Ngân nhìn ra ngoài hóa ra là đã đến một khu biệt thự tư nhân tên là Mộc Vận nằm ngay trung tâm thành, nơi được cho là có an ninh cực cao. Không biết phải do may mắn hay không, mà nơi này xem như còn nguyên vẹn. Không hề nhìn ra bị ảnh hưởng của mạt thế tàn phá chút nào nếu đừng nhìn cảnh xung quanh bán kinh 200m của nó. Khi đoàn xe dừng lại thì xung quanh không ít tang thi ngửi được mùi người sống mà mò từ từ lại.
" Ngô Dương, Sở Lăng hai cậu dẫn theo một nhóm tiên phong chia làm hai dọn dẹp tang thi xung quanh. Những con ở xa nếu chúng không xông tới thì mọi người cũng đừng tham chiến. Dật Nam phân công mọi người xuống xe dời vật tư vào bên trong.
Đường Ngạo tốc độ của cậu nhanh, cậu với Quỷ Diễm đi xung quanh nghe ngóng tình hình thế lực hiện tại của Thành trung tâm. Nhớ cẩn thận, nếu gặp người khiêu khích thì quay về, không cần cùng họ tranh chấp." Vu Tư Tuyệt tuyệt nhiên không thấy bản thân sai bảo đàn em của người khác là không đúng chỗ nào. Còn thấy rất tự nhiên nữa cơ.
Mọi người được phân công khuân vác vật dụng cần thiết nối đuôi nhau tiến vào biệt thự. Khi bước chân dô Mạc Ngân mới biết cả khu này đều được Vu Tư Tuyệt mua sạch. Cậu nhìn xung quanh cũng gần hơn 5 căn biệt thự nối liền nhau, xung quanh được một bức tường hơn 20 mét bảo vệ. Cánh cửa ra vào cũng được cài bằng hệ thống an ninh tiên tiến nhất. Khi mở cửa chỉ cần quét đồng tử của Vu Tư Tuyệt mới có thể ra vào, điều này khiến Mạc Ngân thấy phiền. Nếu như hôm nào cậu muốn ra ngoài giết tang thi kiếm điểm kinh nghiệm, thu thêm vật tư thì làm sao.
" Để lát nữa tôi nhập vân tay của em vào, khi muốn ra ngoài chỉ cần nhấn lên cửa là được. Không cần tôi phải quét đồng tử nữa." Nhìn ra được suy nghĩ của cậu, anh tự nhiên khoác tay lên vai Mạc Ngân nhẹ giọng nói.
" Ừm cám ơn anh." Mạc Ngân nghiêng đầu nhìn cánh tay trêи vai mình một cái, nhún vai nói.
Vu Tư Tuyệt thấy cậu không khó chịu về việc mình thân cận không hiểu sao tâm trạng anh liền rất tốt, bước đi như trêи mây vậy. Anh liền được nước lấn tới, kéo cậu theo tham quan biệt thự của mình.
Đường Ngạo và Quỷ Diễm trở về cũng là chuyện của 2 tiếng sau. Không biết cậu tìm đâu ra một chiếc mô tô phân khối lớn, hết sức làm màu mà chạy với tốc độ có thể nói là như một vệt sáng vậy. Cũng may người ngồi sau cậu là Quỷ Diễm nếu là người bình thường chắc đã sợ đến ngất xỉu hoặc bị thổi bay rồi.