Vu Tư Tuyệt nhìn mấy người anh em của mình, nhẹ gật đầu. Anh bước ra khỏi kết giới, hai tay nâng lên một tấm lưới điện màu trắng ngà bao lấy tang thi vợ chồng. Khiến chúng bị điện giật phát ra tiếng kêu gào đau đớn, mùi thịt nướng hôi thối bay ra xung quanh. Tang thi vợ chồng điên cuồng giẩy dụa, Vu Tư Tuyệt cười lạnh, nắm chặt tay, lưới điện càng ngày càng xiết chặt. Trong miệng anh phát ra một từ "phá". Lưới điện xẹt xẹt xiết mạnh, làm cả tang thi vợ chồng nổ tung.
-" Cám ơn. Vu Tư Tuyệt 29 tuổi. Dị năng hệ Lôi." Giết xong tang thi vợ chồng, anh bước đến trước mặt Mạc Ngân vươn tay. Mặt vẫn biểu tình ngàn năm không đổi, nhưng giọng nói đầy dịu dàng. Khiến cho ba người Dật Nam, Sở Lăng, Ngô Dương hỗn độn trong gió.
-" Nhắc tay chi lao. Không cần cám ơn. Mạc Ngân 25 tuổi. Dị năng hệ băng." Mạc Ngân nhẹ gật đầu, người nam nhân này chắc đã biết cậu cứu anh ta rồi. Lại không ngờ nam nhân này vậy mà còn tấn cấp lên dị năng giả cấp 1 cao nhất. Đưa tay chạm nhẹ tay anh một cái. Cậu vung tay phá bỏ kết giới, đỡ Lưu Kim Nguyệt và bọn Lý Dũng, Đường Ngạo đứng lên.
Còn về ba người nam nhân đang ngốc lăng kia, Mạc Ngân đưa mắt nhìn Vu Tư Tuyệt vẫn còn đang nhìn chầm chầm bàn tay mình, ý trong mắt: Bạn của anh không phải vui đến hóa ngốc chứ.
Vu Tư Tuyệt nhạy bén bắt hiểu ý trong mắt Mạc Ngân, khóe môi nhẹ câu lên đưa lại một ánh mắt: Bọn họ vốn ngốc sẵn rồi. Không cần lo cho họ.
-" Cám ơn các vị đã cứu giúp, nếu không mạng nhỏ huynh đệ chúng tôi đều không còn. Tôi là Ngô Dương, đây là Dật Nam cùng Sở Lăng, chúng tôi điều 28 tuổi. Dị năng chúng tôi chắc mọi người điều thấy." Ngô Dương có thần kinh thép trong ba người, cuối cùng đánh vỡ sự hỗn độn này. Giơ tay giới thiệu.
-" Không có gì, các anh là người tài giỏi, nên cứu. Tên này là Đường Ngạo dị năng tốc độ, anh ta là Lý Dũng dị năng lực lượng. Cô nhóc này là Lưu Kim Nguyệt dị năng tàn hình." Mạc Ngân vẫn đạm mạc nói, nhìn hai tên như cá chết nằm đó mà bất đắc dĩ giới thiệu, tay thì kiểm tra tình trạng của Lưu Kim Nguyệt, cô nàng này đã hôn mê.
-" Để tôi đưa hai người xuống." Tiếng Mạc Ngân rất nhỏ, nhưng thần kỳ là Ngô Dương cùng Sở Lăng lại nghe thấy rõ như ở bên tai. Hai người âm thầm kinh ngạc, đây là thiên lý truyền âm. Nếu để Mạc Ngân biết suy nghĩ của bọn họ không biết đầu sẽ nổi bao nhiêu hắc tuyến.
Mạc Ngân không che dấu thực lực, dị năng của câụ bây giờ đã là cấp 2 đỉnh phong, có thể nói là dị năng giả mạnh nhất hiện tại. Còn chưa tính đến cơ thể cậu là tu tiên. Tay cậu kết một thủ ấn tạo ra hai thanh kiếm bằng băng xanh biếc lạnh lẽo. Cậu phóng hai thanh lam kiếm đến trước chân của Ngô Dương cùng Sở Lăng.
-" Đạp lên nó, đứng cho vững."
Hai người nhìn nhau, không biết Mạc Ngân tính làm gì. Nhưng cũng ngoan ngoãn đứng lên, bọn họ tưởng sẽ lạnh tê chân khi đứng lên khối băng nhưng điều này khômg xảy ra. Không đợi hai người suy nghĩ tiếp thì Mạc Ngân ở dưới đã hành động. Miệng cậu khẽ gọi "quay về", hai thanh lam kiếm như có ý thức từ từ nâng lên, chở Ngô Dương và Sở Lăng bay vút xuống trước mặt Mạc Ngân.
-" Trời, đây là ngự kiếm phi hành. Mạc lão đệ ngươi quá trâu bò." Sở Lăng sau khi đáp đất liền oa oa nói. Nhìn về phía Mạc Ngân đưa ngón tay cái, hai mắt tỏa sáng.
-" Dị năng hệ băng ai cũng lợi hại như cậu sao?" Ngô Dương cũng kinh ngạc, nhưng hắn là thần kinh thép không có làm lố như não tàn Sở Lăng.
-" Tôi cũng không biết nữa." Mạc Ngân nhún vai.
-" Tiểu Ngân không được thi triển trước mặt người khác. Để sau này có thêm nhiều dị năng giả như cậu xuất hiện rồi tính." Vu Tư Tuyệt giọng nói nghiêm túc , ánh mắt nhìn về phía Mạc Ngân lại nóng thêm một chút.