Trong lúc trao đổi với Mạc Tinh thì nhóm người cũng đã đi đến cửa siêu thị XX. Nhìn những con tang thi bị nhốt bên trong, xuyên ra cửa kính nhe răng nhìn ra ngoài. Khiến da đầu mọi người run lên, tang thi bên trong cũng không phải nhiều chỉ chừng hơn 20 con. Nhưng chúng bu kín cái cửa ra vào, không một ai dám can đảm xông vô.
Mạc Ngân phóng tinh thần lực ra dò xét xung quanh siêu thị, phát hiện trêи nóc siêu thị có một lổ thông gió, bị bể ra nên rất lớn, đủ một người đi qua dễ dàng. Cậu nhìn mấy người Lý Dũng sau đó đưa mắt nhìn Lưu Kim Nguyệt. Cô nàng hiểu ý, gật đầu.
-" Anh Lý, cám ơn đã đưa hai anh em tôi đến đây. Chúng tôi sẽ tự đi tìm chút vật tư. Không làm phiền mọi người nữa, đây là anh tôi kêu đưa anh, coi như quà cám ơn." Lưu Kim Nguyệt móc trong balô phía sau lưng mình ra đưa cho anh.
Lý Dũng nhìn đồ trong tay, kinh ngạc thật lớn. Mới gặp mặt không bao lâu, vậy mà đối phương biết rõ anh sử dụng loại súng gì mà đưa đạn và ống giảm thanh loại Glock-17. Nhìn băng đạn 17 viên trong tay, Lý Dũng trầm mặc. Mạt thế đến, lòng người dần thay đổi theo chiều hướng xấu đi. Còn có ai có thể giúp đỡ người khác như thế này.
Mạc Ngân dẫn theo Lưu Kim Nguyệt chạy ra cửa sau. Men theo đường ống nước lên trêи mái nhà siêu thị, Mạc Ngân thân thủ bất phàm, tay nắm cổ tay của Lưu Kim Nguyệt chân đạp lên trêи đường ống, nhún người vọt lên trêи. Chỉ vài cái đạp, Mạc Ngân mang theo Lưu Kim Nguyệt thoải mái lên đến chỗ thông gió.
Mạc Ngân lần nữa nhảy xuống, khoảng cách chỉ tầm 3 mét, Lưu Kim Nguyệt cũng lâý can đam phóng xuống theo. Do kϊƈɦ phát dị năng nên cơ thể cô cũng trở nên linh hoạt cùng nhạy bén.
Hai người thả nhẹ bước chân, siêu thị XX này chỉ như một bách hóa gồm hai tầng, mà mục tiêu của cậu là kho hàng ở tầng hầm dưới. Khi vừa bước đến cửa cầu thang liền nghe tiếng đánh nhau. Tiếng xẹt xẹt của điện và tiếng nổ thân thể. Mạc Ngân cẩn thận đi xuống, phát hiện phía dưới có một người toàn thân đầy máu đang chật vật bổ những quả cầu điện cùng tia sét xuống đám tang thi đang vây công mình. Mạc Ngân nhìn ra người này bị thương là do những vết dao cắt, từng đường sâu và dài ở sau lưng và bả vai, chỗ cánh tay còn vết thương do bị súng bắn. Bộ đồ làm theo kiểu dáng quân đội màu xám cũng bị nhuộm đỏ gần hết, khuôn mặt đầy cát bụi, không nhìn ra dung mạo, vết thương lại không ngừng chảy máu. Vậy mà người này vẫn mạnh mẽ chiến đấu, liều mạng phát dị năng, không để cho một tang nào đến gần hắn trong một mét. Mạc Ngân rất tán thưởng người có khí chất cường đại và không sợ chết này.
Nhưng chắc vết thương không ngừng chảy máu, lại sử dụng dị năng với cường độ cao. Thân thể nam nhân đã muốn chịu không nỗi, hai mắt anh bắt đầu mơ màng. Dưới chân có chút lảo đảo, dị năng phóng cũng không còn độ chính xác, lực sát thương rõ ràng đã giảm một nữa. Một con tang thi từ sau lưng đang vươn móng vuốt mà tới, nam nhân vẫn không hay biết. Trong khi móng vuốt sắc nhọn đen thui sắp chụp tới, một sợi roi dài đánh lên người nó, đánh rớt luôn một cái đầu.
Ma xui quỷ khiến Mạc Ngân liền xuất ra Phách, sợi roi ánh lên màu sáng tím mờ ảo. Như có linh tính, nó vừa ra liền hướng những vật âm tà mà bay vút đến. Phách bay đến những con tang thi kia khiến chúng gào thét đau đớn, vết thương do Phách gây ra dù lớn hay nhỏ điều tỏa ra khói đen. Rất nhanh sau đó bọn tang thi liền hóa thành tro tàn, rơi xuống như một trận mưa bụi.
Người nam nhân cả người đầy máu kinh ngạc nhìn thiếu niên vừa cứu mình một cái, thoát khỏi nguy hiểm, thần kinh buột chặt của nam nhân thoáng thả lỏng, liền hôn mê bất tỉnh, cả người ngã xuống vũng máu của bản thân. Mạc Ngân bước nhanh đến, dùng linh lực xâm nhập vào cơ thể, kiểm tra cho anh. Thấy người này chỉ do mất máu cùng tiêu hao dị năng quá độ, vết thương cũng không trúng chỗ hiểm. Nghỉ ngơi tầm một, hai ngày là khỏe. Mạc Ngân nhìn nam nhân đang xỉu trêи đất một lát, quyết định lỡ cứu thì cứu đến cùng đi. Cậu truyền một ít linh khí vào cơ thể, giúp anh trị thương, rồi dìu anh vào nơi khuất của cầu thang, đợi lát khi thu vật tư xong quay lại mang đi a.
Nhưng Mạc Ngân không hay biết, khi cậu đỡ người nam nhân lên, ánh mắt của anh hé mở. Nhìn thiếu niên tuấn mỹ tà mị đang dìu mình đến một gốc vắng thì khẽ cười. Trong lòng lại nghĩ: Thật có duyên, gặp lại rồi mèo hoang xinh đẹp. Sau đó ý thức lại chìm vào bóng tối.
Mạc Ngân vung tay bài ra một kết giới che dấu khí tức cùng thân thể của người nam nhân. Cậu liền cùng Lưu Kim Nguyệt thả bước xuống cầu thang, đi thẳng hướng cửa kho.
-" Ngân ca ca, anh muốn đem người đó theo sao?" Lưu Kim Nguyệt thật không hiểu, Mạc Ngân nói không cho cô tùy tiện giúp đỡ người khác mà bây giờ anh lại cứu người đó, mà xem ra còn muốn đem theo.
-" Em cũng thấy hắn đánh nhau rất giỏi. Cách sử dụng dị năng mới kϊƈɦ phát lại rất thuần thục, sức chiến đấu hơn người. Một người như vậy vẫn nên tồn tại trong thời kì này lâu một chút." Mạc Ngân nhẹ giọng. Khí tức trêи người nam nhân đó rất cường đại. Nhìn qua là biết người lai lịch chắc không đơn giản. Cậu thà cứu một người cường đại, tài giỏi và hữu dụng. Quan trọng là có bản lĩnh sống lâu ở mạt thế này, nhưng cậu sẽ không cứu người vô dụng, ngoan tâm.
-" Ừm. Vậy giờ mình đến kho nào trước. Em đã coi bản đồ bố trí siêu thị rồi. Có tổng cộng năm kho hàng lớn, tất cả điều nằm ở tầng hầm. Trong đó có hai kho chứa thực phẩm đóng gói, một kho là thịt cá đông lạnh, kho kia lại là đồ gia dụng, vật phẩm hàng ngày, còn một kho là quần áo cùng giày dép mỹ phẩm." Trước khi đi đến đây cô cũng đã nghiên cứu bố cục của siêu thị XX này. Nên rất rõ số lượng nhà kho cùng vị trí.
[ Tung bông tung dép chào mừng nam 9 của chúng ta lên sàn, tuy chỉ thoáng qua và hơi bị mất mặt một chút. Nhưng con người đâu thể lúc nào cũng cường đại mãi, nên cứ thông cảm cho anh ấy. ]
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT