....
Mới đó mà đã qua một năm học ở ban tự nhiên. Quả nói là áp lực kinh khủng với 1 đứa chẳng có mấy hứng thú với ban này như tôi. Nhưng được vào trường tốt mà tôi mơ ước, được sống tự do cũng coi như là may mắn và ước muốn của tôi. Tôi cứ trải qua một năm học xoay quanh việc học chuyên 2 buổi ở trường. Rồi về nhà dọn dẹp, học mấy môn xã hội, làm bài tập trên lớp, tham gia vài hoạt động ở trường, chăm chút cho Câu lạc bộ sách tôi thành lập. Và một năm cũng kết thúc. Thành tích của tôi đứng hạng 5 trong lớp. Tôi cảm thấy cực kì hạnh phúc với kết quả này. Dù gì, một đứa tệ tự nhiên giữ được hạng 5 quả là không dễ dàng gì. Đó chưa phải là tất cả, với đứa hướng ngoại như tôi, việc mọi người biết đến mình rất tuyệt vời. Và trong năm học này, có lẽ điều đó đã trở thành sự thật ở trường. Với cái danh trưởng câu lạc bộ sách, hay là con bé hay xuất hiện trên sân khấu hát, dẫn chương trình đó đó... Thiệt là hạnh phúc ghê.
Kì nghỉ hè này tôi về quê với ba mẹ. Kha Kì, nhỏ bạn thân cùng trọ với tôi cũng về quê. Phòng trọ cô đơn hết cả mùa hè. Tôi về quê ngoài việc tự học, phụ giúp ba mẹ thì cũng chẳng có gì đặc sắc. A, tôi còn có việc làm thêm hè, cũng hứng thú phết đấy chứ. Tôi nhận việc dạy thêm cho mấy đứa nhỏ trong vùng. Thu nhập cũng kha khá, đủ để tôi mua vài quyển sách mà tôi thích từ lâu, vài món đồ lặt vặt cho bản thân nữa.
Năm sau là tôi lên 11. Tôi muốn tận hưởng kì nghỉ hè thật thư giản để sẵn sàng với việc học tập năm sau. Về quê như này quả là quyết định không tồi. Ở đây, không có tiếng ồn ào như thành phố, cũng không có thời tiết oi bức như vậy. Khung cảnh cũng rất yên bình, cây cỏ, mấy con kênh, mấy đứa trẻ nhỏ trong xóm hồn nhiên, vô tư như thế. Một nguồn cảm hứng cực tốt cho việc sáng tác. À ừm, tôi đã viết được 1 bộ tiểu thuyết, gọi là hoàn chỉnh đầu tiên trong kì nghỉ hè này. Nó coi như là bảo vật đầu tiên mà tôi tâm đắc. Còn về nội dung, đó là bí mật, không thể bật mí đâu.
Buổi sáng những ngày cuối kì nghỉ hè
[ Tin nhắn trên điện thoại ]
Kha Kì: cô gái xinh đẹp dễ thương rộng lượng bao dung tài giỏi ơi!!!! Cầu cứu giúp
Vương Nghi:???? Buồn nôn quá. Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì
Kha Kì: Mình mới tìm được nam thần trong lòng mình. Trờii ơi cuối cùng thì ông trời không phụ lòng người. Cũng cho mình tìm được tình yêu của mình rồi.
Vương Nghi: Cậu tìm được nam thần thì liên quan gì đến mình chứ?
Kha Kì: Cái này mới quan trọng. Anh ấy cập nhật trên nhật kí sẽ tham gia hội sách Hè năm nay. Hôm trước cậu nói dư vé tham gia. Cô gái xinh đẹp rộng lượng có thể cho mình xin một vé không? Mình nguyện đáp ứng yêu cầu của cô nương.
Vương Nghi: Để xem thái độ đã
Kha Kì: Đi mà, nha nha
Vương Nghi: ngày 28-7 gặp ở trọ. Mình lên chuẩn bị cho năm học luôn
Kha Kì: Đa tạ cô nương của tui
Vương Nghi: Thôi thôi đi. Chúc cô nương theo đuổi được nam thần.
À mà cậu có gặp người ta lần nào chưa?
Kha Kì: Rồi chứ. Lúc chưa về quê mình có đi siêu thị sắm ít đồ làm quà cho mấy đứa em. Mình có gặp anh đó trong siêu thị một lần. Siêu đẹp trai luôn. Ai dè mấy hôm trước mình tìm được infor. Đúng là Nguyệt Lão se duyên cho tụi mình mà.
Vương Nghi: Rồi sao nữa?
Kha Kì: Vậy thôi chứ sao nữa??
Vương Nghi:...
Thôi, mặc kệ cậu. Đến lúc đó gặp lại.
....
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT