Đường Nguyên Khiết Đan liếc nhìn Kỷ Thanh Thanh. Cô đang lo buồn chán, đối phương lại không có mắt tự nguyện dâng mình lên. Đường Nguyên Khiết Đan cố tình bóng gió.
“Vài người họ Tô ấy mà, tự hủy hoại bản thân, hơn nữa còn dùng đường tắt dẫn người. Cô Kỷ nói vậy, oan ức cho tôi quá.
“Cô Đường đang nói chuyện với tôi đấy à? Mấy lời ban nãy tôi nói với cô sao? Ở đây biết bao nhiêu người chứ?”
Kỷ Thanh Thanh tỏ vẻ ngạc nhiên, đảo mắt nhìn quanh. Đường Nguyên Khiết Đan cũng chẳng vì chuyện này mà nổi giận, ngược lại còn bật cười.
“Tôi quên mất, còn chuyện này nữa. Vài người sau khi đập nát mặt sửa lại thì lúc này cũng bôi bôi trét trét một đống phấn dày cộm. Nếu như đánh như, tôi chỉ sợ cái mũi giả kia văng đi mất! Loại người như thế mà cũng nổi tiếng, đúng là khó hiểu.
Mọi người đều biết, Kỷ Thanh Thanh ghét nhất là chuyện người khác nói mình phẫu thuật thẩm mỹ, Đường Nguyệt Khiết Đan nắm thóp được điểm yếu này, đương nhiên phần thắng thuộc về cô.
Quả nhiên, cô vừa dứt lời, gương mặt Kỷ Thanh Thanh đã đỏ bừng như quả cà chua. Đối phương nghiến răng, quắc mắt nhìn Đường Nguyên Khiết Đan chằm chằm.
“Cô nói ai đập nát mặt sửa lại hả?”
“Nơi này nhiều người như vậy, cô Kỷ sao lại nghĩ tôi nói cô chứ hả?”
“Mà chưa kể bây giờ giới giải trí cũng chẳng thiếu kẻ lật lọng, xuất hiện trong chương trình thì một câu chị ơi hai câu chị à, máy quay vừa tắt liền đứng trước mặt bề trên giở giọng trào phúng, lớn lối hống hách. Không sợ bị ghi lại bằng chứng hay sao? Đừng trách tôi không nhắc nhở cô Kỷ, máy quay này hoạt động hết công suất, thu hình cả ngày đấy.
Đường Nguyên Khiết Đan lặp lại từng lời Kỷ Thanh Thanh nói ban nãy, sau đó vươn tay chỉ vào máy quay. Kỷ Thanh Thanh hướng mắt nhìn theo, khi thấy chấm đỏ không ngừng nhấp nháy, sắc mặt liền trở nên trắng bệch.
“Chương trình này quay liên tục không ngơi nghỉ, hiện tại cô Kỷ đã rõ chưa hả? Cô ý tốt nhất nên đi tìm chị Vận, xin phép được cắt nối biên tập lại toàn bộ đi. Nếu không may hậu kỳ lộ ra ngoài, có người ác ý bảo cô cố tình gây sự với cô Tô, thế thì khó nói lắm…
Kỷ Thanh Thanh bị Đường Nguyên Khiết Đan hù dọa mấy câu liền vội vàng chạy đi tìm Hà Vận. Mà ở phía xa, Hà Vận nghe Kỷ Thanh Thanh thỏ thẻ vài câu, ánh mắt nhìn về phía Kiều Phương Hạ cùng Đường Nguyên Khiết Đan mang theo vẻ kinh ngạc. Kiều Phương Hạ cúi đầu chơi điện thoại, nhàn nhạt nói chuyện.
“Nếu cô ta mắc bệnh cao huyết áp thì chắc hiện giờ đã bị em tiễn vào phòng cấp cứu rồi”
“Đáng đời, ai bảo cô ta không có não làm gì. Lần sau em thách cô ta dám tìm đến đây gây sự đấy.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT