“Đổi người rồi?”

“Đúng vậy. Hết cách rồi, ban đầu đối tượng được chọn là người cùng đoàn với cô ta nhưng trong lúc luyện tập tiết mục trên sân khấu, cô bé kia lại té từ trên cao xuống, khoảng cách chừng hai mét thì phải, kết quả gãy chân”

Trong lúc nhắc lại chuyện này, đáy mắt Hà Vận thoáng lóe lên tựa như đang nghiền ngẫm. Tại sao lại trùng hợp đến mức lại gặp tai nạn trước ngày quay chụp cơ chứ? Kỷ Thanh Thanh xem như có chút tiếng tăm, vấn đề bên trong hãng không đơn giản.

Kiều Phương Hạ và Kỷ Thanh Thanh thời gian trước từng xảy ra chuyện, đối phương biết có cô nhưng vẫn cố tình xuất hiện. Những ngày phía sau, e rằng sẽ không yên ổn. Thấy Hà Vận đi đến chỗ Kỳ Khanh Khanh mở lời xã giao, cô quay về chỗ ngồi với Đường Nguyên Khiết Đan.

“Người lần trước chính là cô ta?”

“Ừm.”

“Hẫu thuận phía sau cô ta có vẻ không phải dạng vừa đâu. Chương trình gì cũng nhét vào được thế kia mà”

Đường Nguyên Khiết Đan bĩu môi, lộ vẻ chán ghét. Dứt lời, cô nhìn chằm chằm Kỷ Thanh Thanh, sau đó thỏ thẻ.

“Em cảm thấy lần đó chị vẫn còn nhẹ tay lắm”

Đường Nguyên Khiết Đan từng đọc tin tức, thời gian đó cô còn tưởng rằng Kiều Phương Hạ đánh mặt Kỷ Thanh Thanh sưng như đầu heo, da muốn nứt toát ra, vậy mà đối phương vẫn nói liến thoắng được.

Nhớ lại dáng vẻ ôm lấy gò má bị băng bó khóc lóc của Kỷ Thanh Thanh, Đường Nguyên Khiết Đan càng khẳng định đối phương chỉ giỏi chuyện bé xé ra to.

Mặc dù truyền thông không hề tiết lộ tên Kiều Phương Hạ nhưng người hâm mộ dựa vào chút ít manh mối vẫn lần ra được, ở dưới mục bình luận tin tức mắng chửi cô đến mức khó nghe, giống như bọn họ đang sủa bậy chứ không phải nói tiếng người nữa. Bọn họ bảo Kiều Phương Hạ ngông cuồng kiêu ngạo, chẳng đặt ai vào mắt, sớm muộn cũng bị vạch mặt mà thôi.

Kiều Phương Hạ đi lên bằng có đường thực lực, tiếng tăm không nhỏ. Thêm Kỷ Thanh Thanh hậu thuẫn vững chắc, lên như diều gặp gió.

Người hâm mộ hai bên cấu xe nhau trên mọi mặt trận, tưởng chừng không thể tách rời.

Đường Nguyên Khiết Đan ngày hôm nay có cơ hội nhìn Kỷ Thanh Thanh ở khoảng cách gần, càng thêm khinh thường. Cô suy nghĩ một chút bèn gợi ý cho Kiều Phương Hạ.

“Hay để em nói với anh Minh Kỷ, đuổi cô ta ra?”

“Vì loại người này mà động tay động chân, không đảng. Huống chi đây là chương trình của chị Vận, không phải hạng mục do chúng ta đầu tư”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play