Người quản lý của Mã Vân không dám giấu giếm với Kiều Phương Hạ, và đáp: “Vâng, cô Tô đã ở đó vào ngày hôm kia.”
Thế thì đúng rồi.
Đôi mắt Kiều Phương Hạ lóe lên sự lạnh lùng.
Cô nghĩ rằng Tô Minh Nguyệt là bạn lâu năm của Lệ Đình Tuấn, lại là mẹ ruột của Đình Tuấn, năm lần bảy lượt nương tay với cô ta. Nhiều khi cô biết là Tô Minh Nguyệt giở trò, cũng không tính toán với cô ta.
Lần này hại cô thì cũng thôi đi, còn liên lụy tới Lục Đình Nam. Cô ta đã muốn chết như thế,s cô còn tốt bụng muốn giúp cô ta sao.
Cô suy nghĩ một chút, thoát khỏi tài khoản Facebook của Phó Kiều, vào tài khoản của An Dương, nghịch chương trình nền một lúc, liên kết với tài khoản của Phó Kiều, rồi chạy thử nó.
Sau khi thấy đường dẫn duyệt của hai tài khoản hoàn toàn giống nhau, cô đã đăng một Facebook khác trên tài khoản An Dương.
Sau đó, tôi cắt một vài bức ảnh và gửi chúng cho Đường Minh Kỷ.
Đường Minh Kỷ có thể vẫn đang ngủ nên không đáp lại cô.
Kiều Phương Hạ chần chờ một lúc, trực tiếp dùng giọng nói oanh tạc Đường Minh Kỷ: “Nhìn xem mấy giờ rồi? nhị thế tổ như anh ngoại trừ dựa vào ông ba anh ra còn có bản lĩnh gì nữa hả? Anh xem chủ tịch công ty nào cũng giống như anh không làm gì cả sao? Tiền của tôi đầu tư vào công ty của anh tôi sợ ngày nào đó sẽ phá sản mất! ”
Khi Đường Minh Kỷ bị giọng nói Kiều Phương Hạ đánh thức, đầu óc anh ta vẫn còn đang rối bời.
Chỉ sau khi Kiều Phương Hạ làm nhục anh ta vài câu, anh ta mới phản ứng lại và hỏi: “Cô bị điên à? Hay là bị kích động gì nữa rồi?”
“Anh lên tra hot search đi! Chuyện tốt của Tô Minh Nguyệt làm đấy” Kiều Phương Hạ nghiêm nghị trả lời.
Đường Minh Kỷ tối qua đi xã giao tới sáng sơm, uống rượu tới mức ngã nghiêng, chịu đựng cơn đau đầu lập tức mà lên Facebook xem.
Lại nhìn thấy tên của Phó Kiều trên hot search, đầu càng đau hơn: “Cô ta điên rồi sao? Nghệ sĩ của tôi bị cô ta liên lụy gần hết, còn có danh tiếng gì nữa!”
“Các giải quyết tôi đã gửi cho anh rồi, anh tự mình xem rồi tính đi” Kiều Phương Hạ lập tức trả lời: “Tiếp theo tôi sẽ tham gia show của Chị Vận, anh tự cân nhắc đi “Biết rồi” Đường Minh Kỷ cáu kỉnh đáp.
Kiều Phương Hạ cúp máy và nhìn thấy lời nhắc của Facebook. Facebook mà An Dương đăng vừa rồi đã có gần một nghìn lượt trả lời chỉ trong vài phút.
Cô ngơ ngác liếc nhìn những lời bình luận đang nhảy càng lúc càng nhanh, chẳng thèm để tâm bước xuống giường tắm rửa.
Trong xe bảo mẫu.
Vương Giai ngồi đối diện với Tô Minh Nguyệt, và mở Facebook để xem tin tức mà họ đưa ra tối qua đã tiến triển đến mức nào.
Nhìn thấy những lời mắng chửi Phó Kiều trong bình luận, không thể nhịn được cười: “Theo tình hình bây giờ, Kiều Phương Hạ muốn sử dụng nghệ danh của Phó Kiều để trở nên nổi tiếng, thì nằm mơ đi! Không bị cư dân mạng mắng chết là hay rồi! “
“Chiêu này của cô, cũng chỉ là để dạy cho cô ta một bài học nhỏ thôi” Tô Minh Nguyệt giương mắt nhìn Vương Giai, điềm nhiên nói.
Ai bảo Kiều Phương Hạ kiêu ngạo như vậy, lần này, cuối cùng cũng cho cô ta biết tay.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT