Nhưng thật ra Kiều Phương Hạ đã bàn bạc xong với phía đạo diễn rồi, cô sẽ không đi thảm đỏ và nhận phỏng vấn từ cánh truyền thông, cho nên Kiều Phương Hạ cứ thế tiến vào khu vực trang điểm để thay đổi trang phục. 

Đợi đến lúc cô bước vào hội trường thì lễ mở màn của liên hoan phim đã bắt đầu, khắp nơi đều tối đen như mực. 

Kiều Phương Hạ tìm mãi mới thấy được chỗ đạo diễn và nam diễn viên chính đang ngồi, đạo diễn nhìn thấy cô cũng ra hiệu cho Kiều Phương Hạ lại gần, sau đó ghé sát tai cô nói: "Trước khi khai mạc tôi đã nói chuyện với ban tổ chức rồi, bọn họ nói cho tôi biết rằng nhờ có cô mà chúng ta giành được giải thưởng Tân Sinh duy nhất." 

Kiều Phương Hạ khẽ nhướn mày, tuy đã lờ mờ đoán được nhưng cô vẫn thấy hơi bất ngờ. 

Đạo diễn tiếp tục nói: "Bọn họ cũng nhận định trong mấy năm gần đây cô là diễn viên xuất sắc hàng đầu, cho nên ban giám khảo cũng căn cứ vào tiềm lực phát triển và khả năng diễn xuất của cô, cộng thêm cả sức hấp dẫn nữa, cuối cùng đã quyết định trao giải thưởng này cho cô" 

Không phải lần đầu tiên Kiều Phương Hạ nghe thấy những người đi trước khen ngợi cô thông minh và có năng lực, cho dù làm cái gì cô cũng xuất sắc hơn người. Nhưng dù sao bây giờ cô cũng mới hai mươi hai tuổi, đã trở thành diễn viên nữ chính, hơn nữa còn giành được giải thưởng lớn trong lễ trao giải với đoàn phim điện ảnh của mình. Trong lòng Kiều Phương Hạ có chút lâng lâng, cô cảm giác như bản thân đang mơ vậy. 

Cô lẳng lặng nhìn nghi thức trao giải trên sân khấu, sau đó nghe khách mời trao giải cầm tờ danh sách ghi tên diễn viên xuất sắc nhất chuẩn bị xướng tên. người đó. 

Nam diễn viên chính ngồi bên cạnh cô là Cơ Anh bỗng nhiên mở miệng nói: "Phương Hạ, nếu không phải do cô còn quá trẻ, hơn nữa bộ phim của chúng ta cũng không phải sản xuất lớn thì có lẽ giải thưởng nữ diễn viên xuất sắc nhất đêm nay đã thuộc về cô rồi" 

Kiều Phương Hạ quay đầu nhìn Cơ Anh cười, sau đó khiêm tốn đáp lại: "Làm sao có khả năng như vậy được? Đoàn phim chúng ta có thể giành giải đều là nhờ danh tiếng của anh cả" 

Vừa mới dứt lời thì ở phía sau đã thấy hai hình ảnh vô cùng quen thuộc cùng nhau đứng lên. 

Kiều Diệp Ngọc mặc một bộ lễ phục vô cùng lộng lẫy đang chuẩn bị bước lên sân khấu. 

Lê Đình Tuấn đứng dậy sau cô ta một lát, cũng nhanh chóng bước về phía hậu 

trường. 

"Nữ diễn viên xuất sắc nhất, bộ phim "Yêu nhiều hơn", Kiều Diệp Ngọc" Trên sân khấu, cuối cùng khách mời trao giải cũng công bố kết quả. 

"Có phải những cô gái đẹp phương Đông các cô đều rất giống nhau hay không?" Cơ Anh quay đầu nhìn Kiều Diệp Ngọc, anh ấy tò mò hỏi: "Thật ra tôi vẫn thấy cô xinh đẹp hơn cô ta" 

Kiều Phương Hạ bình tĩnh nhìn Kiều Diệp Ngọc, và cả bóng dáng Lê Đình Tuấn vừa mới biến mất ở lối đi, tronng phút chốc cô vẫn chưa thể tiếp thu chuyện này được. 

Ai mà ngờ cô lại đụng phải cả Lê Đình Tuấn và Kiều Diệp Ngọc ở đây chứ? 

Huống hồ Kiều Diệp Ngọc vẫn luôn tập trung hoạt động ở mảng truyền hình, chưa hề lấn sân sang điện ảnh bao giờ. Thật không thể tin cô ta lại đến lễ trao giải điện ảnh, hơn nữa còn đạt được giải thưởng nữ diễn viên xuất sắc nhất chứ. 

Có điều, lần này chỉ có Kiều Diệp Ngọc và một nam diễn viên khác đến dự giải. 

Dưới khán đài đã có không ít người nhỏ giọng bàn luận về chuyện này. Rốt cuộc giải thưởng nữ diễn viên xuất sắc nhất được chấm điểm và đánh giá kiểu gì vậy? Rốt cuộc có phải là có người ngấm ngầm chỉnh sửa không? 

"Vì sao trong bộ điện ảnh này có năm diễn viên nữ mà cô ta lại giành được giải thưởng nữ diễn viên xuất sắc nhất vậy?" 

"Đúng thế, điện ảnh năm này có thật nhiều bất ngờ. Nhưng nghe đồn ở trường quay thì có vẻ cô ta cũng không phải người quá ưu tú hay giỏi giang gì cho cam" 

"Trời ạ, rốt cuộc ban giám khảo căn cứ vào chỗ nào để trao giải vậy?" 

Kiều Phương Hạ nghe mọi người xung quanh không ngừng bàn luận, ngoài những tiếng vỗ tay thì phần lớn đều là âm thanh xì xào. 

Cô nhìn chằm chằm Kiều Diệp Ngọc trên sân khấu, cũng không hề lên tiếng. Chuyện nhà họ Lệ cố tình thiên vị Kiều Diệp Ngọc đã rõ ràng như ban ngày, không cần nghi ngờ gì nữa. 

Kiều Diệp Ngọc nhận giải xong, cô ta bước xuống khỏi sân khấu, vừa đi qua khán đài đã nghe thấy tiếng bàn tán xôn xao. 

Sắc mặt Kiều Diệp Ngọc không hề thay đổi, cô ta lặng lẽ nhìn mọi người một cái rồi cũng không buồn để ý nữa. Cô ta giành được giải thưởng này là nhờ bản lĩnh của cô ta. Kiều Diệp Ngọc cảm thấy những chuyện xảy ra hôm nay là hết sức bình thường, bởi vì cô ta thật sự xứng đáng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play