Kiều Phương Hạ biết cấp trên của Quân Diệt cũng phải nể mặt của Cố Dương Hàn vài phần, từ nửa năm trước cô đã thông qua xét duyệt và được thăng chức lên thành hội viên cấp hai, những người vượt qua xét duyệt chủ yếu sẽ được điều về tổng bộ Quân Diệt.

Thành viên của Quân Diệt được chia thành năm cấp bậc, cấp thấp nhất là cấp năm, có thể ví von hình thức này giống như mô hình kim tự tháp vậy. Vốn dĩ số lượng của thành viên cấp hai đã rất ít chỉ chiếm khoảng năm phần trăm trong tổng số người ở Quân Diệt hiện nay.

Mà người đi cùng Kiều Phương Hạ lúc này cũng là một thành viên cấp hai nên vẫn hiểu khá rõ về những điều trên, Kiều Phương Hạ nghĩ vậy liền âm thầm quan sát người bạn đồng hành đang ngồi trên ghế lái.

Đột nhiên cô tiếng hỏi: “Arthur, anh có biết gì… về chủ nhân của nhiệm vụ lần này không? Rốt cuộc thì người này có lại lịch mà lại có thể tự do ra vào tổng bộ Quân Diệt như vậy chứ?”

Arthur suy nghĩ một lúc mới đưa ra một câu trả lời không mấy chắc chắn: “Thật ra tôi cũng không rõ lắm chỉ biết hình như anh ta đã đến đây ba lần nhưng tôi chưa gặp qua lần nào, hơn nữa mỗi lần đến đều trực tiếp đi lên tầng cao nhất.”

Không phải thành viên cấp một thì không được vào tầng cao nhất của Quân Diệt, ngay cả Kiều Phương Hạ và Arthur cũng chưa từng đi lên lần nào, thậm chí bọn họ còn không biết ở tên tầng cao nhất có gì nữa là.

Vậy mà một người không phải thành viên chủ chốt của Quân Diệt lại có thể tiến vào tầng cao nhất, chỉ với chuyện này đã đủ chứng minh thân phận của anh ta đặc biệt như thế nào rồi.

“Có lẽ… anh ta cũng là một trong những nhà đầu tư đứng sau Quân Diệt, giống như King vậy?” Arthur trầm mặc vài giây, không dám chắc chắn nói.

Thực tế Kiều Phương Hạ cũng đã nghĩ tới khả năng này, cô rất quen thuộc với King thậm chí có thể nói là cô biết hết tất cả bạn bè và đối tác kinh doanh của King, nhưng dựa theo biển số xe mà Kiều Phương Hạ tra được thì cô có thể khẳng định người đó không phải là bạn của King, cho nên giá thiết mà Arthur không thể thành lập được.

“Anh ta trông thế nào?” Kiều Phương Hạ suy nghĩ một lúc rồi tiếp tục hỏi Arthur.

“Tôi không rõ lắm” Arthur lắc đầu trả lời: “Các thành viên từ cấp ba trở lên khi ra vào Quân Diệt đều phải đeo mặt nạ, người này cũng không ngoại lệ. Chẳng qua.”

“Chẳng qua cái gì?” Kiều Phương Hạ lập tức hỏi.

“Tóc anh ta có màu đen” Arthur nói chắc nịch: “Anh ta không quá cao, da cũng không quá trắng, thoạt nhìn thì cao khoảng một mét tám, tôi nghĩ anh ta có thể là người Châu Á đó.”

Nhìn chung thì người Châu Á không cao to bằng người da trắng, đây là sự thật không thể bàn cãi.

Dựa theo những gì mà Arthur đã miêu tả, Kiều Phương Hạ suy nghĩ cẩn thận một lúc mới tìm được một số thông tin về chủ nhân của nhiệm vụ lần này, người Châu Á chiếm khoảng một phần ba nhưng trong số những người đăng ký ở nước Thanh Sơn thì không có ai là người Châu Á cả, cho nên hướng suy đoán của cô sai rồi.

Chỉ cần nộp thuế nhập khẩu thì xe của các nước khác cũng có thể vận chuyển đến nước Thanh Sơn, Kiều Phương Hạ không khỏi nhíu mày.

Đột nhiên cô lại nghĩ đến những phỏng đoán trước đó của mình, với thân phận Châu Á thì có lẽ người này rất quen thuộc với Lệ Đình Tuấn, do đó rất có thể là một người nào đó bên cạnh của Lê Đình Tuấn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play