Sau khi nhìn thấy các giáo viên dẫn người rời đi bọn Lý Tấu Tinh mới thở phào nhẹ nhõm.
Nhà trường sắp xếp người kiểm tra toàn bộ Toái Tinh lại một lần nữa, giao tên thủ lĩnh bọn cướp sống dở chết dở kia cho quân đội đế quốc, lúc bọn họ có thể thả lỏng hoàn toàn, bình tĩnh lại thì cảm thấy vừa mệt vừa đói.
Không còn sức lực đi săn mồi, tìm một chỗ an toàn dùng dịch dinh dưỡng, năm chàng trai sắp trưởng thành nằm dài trên bãi cỏ nhìn lên trời sao.
Tế Du cực kỳ thổn thức, "Các cậu có thấy sắc mặt nhóm giáo viên không? Thiếu chút nữa tôi cho rằng bọn họ muốn giải quyết tên rác rưởi kia tại chỗ luôn."
"Tôi còn nhìn thấy một giáo viên nào đó lén đá gã một đá," Lý Tấu Tinh lười biếng, "Dùng sức rất lớn, thiếu chút nữa đá bay người luôn."
Bọn họ bắt đầu cười to, tiếng cười kinh động côn trùng trong bụi cỏ, như muốn trả thù mà bay tới bay lui quanh bọn họ.
"Lần này nhà trường nhận hết toàn bộ trách nhiệm về mình, bọn họ muốn kết thúc sớm kỳ khảo sát nhập học của ba tinh cầu, bây giờ đang họp thảo luận chuyện lần này." Lăng Niên liếc mắt nhìn quang não, nói tin tức cho đồng đội.
Mấy người nhất thời than thở, "Vừa mới có chút cảm giác, sao không chuyển chúng ta tới những tinh cầu khác khảo sát."
"Chắc là sợ tâm trạng chúng ta bất ổn."
Nói một hồi, sau khi mấy người nói xấu lẫn nhau đề tài tự nhiên kéo tới việc gặp cướp vũ trụ hôm nay.
"Tôi tìm qua tư liệu về bọn họ," Lăng Niên bỗng nhiên nói, "Trong số những tên cướp bị đế quốc truy nã không thiếu người có năng lực xuất chúng, căn cứ của bọn họ rất nhiều, cái trước so với cái sau còn bí ẩn hơn, mỗi tên thủ lĩnh băng cướp đều nổi danh ở các tinh cầu, trong đó có một người rất đặc biệt."
Lý Tấu Tinh hứng thú, nhổm nửa người trên dậy, nghiêng đầu nhìn hắn, đồng phục bó sát màu đen của trường quân đội Thừa Dương càng khiến anh thêm đẹp trai, "Ai?"
Lăng Niên, "Người bịt mặt Wasser."
Cố Vấn Thành mở mắt ra, hắn chậm rãi lặp lại một lần, "Wasser?"
"Dùng tên giả," Lăng Niên, "Không ai biết họ tên thật của gã."
"Vậy gã đặc biệt thế nào," Lý Tấu Tinh rất hiếu kỳ, "Năng lực mạnh?"
Lăng Niên lắc đầu một cái, "Không chỉ."
"Gã hành sự một mình trong vũ trụ, không ai biết chỉ số tinh thần lực nhưng chắc chắn rất mạnh, thậm chí tinh thần lực có khi vượt qua mấy thủ lĩnh băng cướp khác, có thể một mình ngang hàng với những thế lực khác thì cũng là nhân vật cực kỳ khó đối phó."
"Đi cùng với năng lực mạnh mẽ của gã là lòng dạ độc ác."
Hiếm thấy Lăng Niên dùng nhiều chữ để hình dung về một người như vậy, bọn họ đều nổi lên hiếu kỳ với người bịt mặt Wasser này, "Bắt không được?"
"Bắt không được," Lăng Niên nói, "Thậm chí không ai thấy qua bộ dạng thật sự của gã."
Tuy rằng người này cũng là người đế quốc muốn bắt được, nhưng loại người hành sự một mình cùng với sự kính nể đối với kẻ mạnh của đế quốc khiến cho một đám thiếu niên tâm cao khí ngạo phấn khích huýt sáo, "Gã sẽ không tiêu dao được bao lâu nữa đâu, mấy anh trai này sẽ lập tức dạy gã cách làm người!"
"Chắc gã nổi danh lắm? Anh em, để gã làm đá lót đường cho hành trình nổi danh vũ trụ của chúng ta!"
Lý Tấu Tinh cũng cùng bọn họ cười đùa, rống lên hai câu, không chú ý tới Cố Vấn Thành ở phía sau đang nhìn chăm chú bọn họ bằng ánh mắt nghiền ngẫm.
Lăng Niên mặt không cảm xúc lườm một cái, "Gã đã mất tích một tháng."
"Hả?" Tế Du kinh ngạc, "Mất tích?"
"Từ tháng trước bắt đầu không có bất kỳ tin tức gì liên quan tới gã," Lăng Niên đưa mắt nhìn chăm chú bầu trời mênh mông, "Tôi từ dấu vết để lại suy đoán gã đã chết."
Vừa mới đem người này trở thành mục tiêu thứ nhất sau khi tiến vào quân đội, một giây sau thì biết người ta đã chết, Hi Nam thở dài não nề, "... Không còn đá lót đường để nổi danh vũ trụ nữa rồi."
Lý Tấu Tinh cảm thấy có chút không đúng, anh nằm xuống lại trên bãi cỏ, bắt đầu suy ngẫm xem trong sách gốc có nhân vật này hay không.
Chi tiết nhỏ không nhớ rõ, nhưng xác thực không có ấn tượng gì. Nếu như theo lời Lăng Niên nói thì người lợi hại như vậy sao lại có khả năng không có tiếng tăm gì trong sách gốc chứ, hoặc là vật làm nền cho nam chính, hoặc là đàn em, cũng có khả năng là nhân vật phản diện siêu cấp lớn.
Cuối cùng anh chỉ có thể thừa nhận suy đoán của Lăng Niên có lẽ đúng, tên cướp vũ trụ người bịt mặt Wasser nổi tiếng này đã chết cách đây một tháng.
Nhưng mà mốc thời gian này quả thật rất trùng hợp, câu chuyện xưa《Thủ Thượng Chinh Đồ》 này cũng bắt đầu từ một tháng trước.
Cố Vấn Thành ở bên cạnh không nói một câu, trên mặt hắn mang ý cười, giống như cảm thấy rất hứng thú với đề tài này, cũng giống như không có chút hứng thú nào.
Không chờ bọn họ nói tiếp đề tài này, máy kêu cứu trên người bọn họ sáng lên cùng một lúc.
Nhà trường thảo luận ra kết quả rất nhanh, không quá một tiếng bọn họ đã quyết định kết thúc sớm lần khảo sát nhập học của ba tinh cầu này. Phi thuyền khổng lồ quay lại trung tâm vùng đất trống ở Toái Tinh, ba người phụ trách triệu tập học sinh lên thuyền, tuyên bố lần luyện tập này kết thúc sớm.
Đại đa số học sinh không rõ nguyên nhân, ba người phụ trách hoàn toàn không có ý định che giấu thất trách của trường học, kể lại chuyện đã xảy ra, "Sự kiện lần này là lỗi của chúng ta, nhà trường sẽ chịu tất cả trách nhiệm."
Giáo viên nói chuyện cười khổ, "Đương nhiên, nếu như các cậu không muốn học ở trường quân đội Thừa Dương nữa thì có thể liên hệ với người phụ trách của các cậu trong đêm nay, nhà trường sẽ giải quyết tất cả thủ tục cho các cậu, cũng sẽ liên hệ trường học ngưỡng mộ trong lòng của các cậu để cho tiến hành kiểm tra nhập học."
Không ai muốn thôi học, đây là đương nhiên. Trường quân đội Thừa Dương khó vào như vậy, lại nói trách nhiệm lần này không phải hoàn toàn do trường học, nhưng thái độ nhận sai của nhà trường lại rất thành khẩn. Ai ngốc đến mức không chọn trường quân đội Thừa Dương mà lại chuyển sang học trường khác?
—— huống chi, người lựa chọn trường quân đội vốn không sợ đối mặt với nguy hiểm.
Bọn họ càng hiếu kỳ với chuyện khác hơn, "Ngài có thể nói cho chúng em biết là ai cứu các bạn học không?"
Vị bạn học nào lợi hại thế! Mau tới cho bọn họ chiêm ngưỡng!
Trong mắt giáo viên ngậm ý cười, cảm thấy nếu ra tay từ góc độ này không chừng có thể kích phát nhiệt huyết của học sinh, nhất thời nước miếng văng tung tóe, dùng hết từ ngữ hoa mỹ khen lấy khen để, kịch liệt khen thưởng tiểu đội của Lý Tấu Tinh trước mặt toàn thể học sinh.
Lý Tấu Tinh trong tiểu đội: "..."
Được khen là "hi vọng lần này của trường quân đội Thừa Dương", "nhân tài ưu tú hiếm có" trước mặt mọi người, mấy thiếu niên da mặt mỏng càng ngày càng ngượng.
Lý Tấu Tinh thậm chí thấy được nét bối rối trên mặt như mọi người của Cố Vấn Thành.
Còn bắt mắt hơn khuôn mặt búng ra sữa với đôi mắt trong veo của hắn.
Ai có thể đoán được năm nay cái tên này đã 38 tuổi chứ.
Người phụ trách sao Bắc Đẩu bước xuống bên cạnh bọn họ, không khách khí, trực tiếp hỏi: "Tiểu đội các em tên gì?"
Năm người liếc mắt nhìn nhau, ăn ý lắc đầu một cái, "Chưa có tên." .
truyện tiên hiệp hayNgười phụ trách bất đắc dĩ nói: "Vậy thì bây giờ đặt một cái tên rồi báo cho thầy biết, chờ sau khi trở về trường học nhà trường sẽ tuyên dương năm em, đây là lần đầu tiểu đội các em đối mặt với toàn thể học sinh, hi vọng các em có thể nghiêm túc thảo luận."
Bọn họ trả lời đã biết, mỗi người đều nhìn rất bình tĩnh, người phụ trách hài lòng rời đi. Chờ giáo viên đi rồi Hi Nam mới cười ngu, "Chúng ta sẽ nổi tiếng khắp Thừa Dương."
"Nghĩ gì thế," Lý Tấu Tinh cúi người đập vào dưới gáy của hắn, "Bây giờ phải đặt tên cho tiểu đội."
"Đội Cảm Tử?"
"??? Ngại chết chưa đủ nhanh à?"
"Đội Trai Đẹp?"
"Cái này tàm tạm."
"Thôi đi, quá kiêu ngạo, dễ dàng chuốc thù hận."
"Vậy thì đội Phi Ưng đi, chim ưng rất ngầu, vừa lợi hại vừa đáng yêu."
Cố Vấn Thành quả thực không thể nào chịu đựng thêm cái tên kì cục nào nữa, cắt ngang thảo luận của bọn họ, nói: "Đội Mộng Chi."
Trong mắt Lý Tấu Tinh ngậm ý cười, "Tên rất hay."
Những người khác cũng trêu đùa: "Tuy rằng bình thường, nhưng dù sao cũng đáng tin hơn mấy cái tên trước, của phụ nữ hehe." (*)
(*) mình có giải thích ở mấy chương trước rồi á, đội Mộng Chi - 梦之队 - còn có nghĩa là đội ngũ trong mơ, cả câu có nghĩa là đội ngũ trong mơ của chị em phụ nữ á.Bọn họ quyết định xong tên đội ngũ, lúc Lý Tấu Tinh trở lại sau khi đi báo cho người phụ trách thì thấy có cô gái đang đứng nói chuyện với bạn bè.
Bước chân anh bị bọn họ nghe thấy, cô gái quay đầu nhìn anh, ý cười trên mặt càng sâu, chân thành cảm kích nói: "Cám ơn các cậu đã cứu tớ."
Cô nói rằng: "Tớ là Na An, cảm ơn các cậu đã đánh bại cái tên cặn bã chết tiệt kia."
Na An, là một trong những nữ chính trong sách gốc, tính tình tốt vóc dáng đẹp, độ nổi tiếng rất cao, Lý Tấu Tinh cũng rất thích cô.
"Xin chào, tôi là Lý Tấu Tinh," Lý Tấu Tinh nở một nụ cười xán lạn với cô, cảm giác thân thiết tăng cao, "Không cần khách khí, việc nên làm."
Hi Nam tiến đến cạnh Cố Vấn Thành, thầm thì với hắn, "Nhìn Lý Tấu Tinh xem, đối với con gái là khác liền, cười đẹp trai như thế làm gì? Thân làm anh em của cậu ta mà tôi chưa từng được cậu ta đối xử dịu dàng như vậy."
Cố Vấn Thành suy nghĩ về câu nói này, quả thực rất đúng, "Cậu ấy cũng chưa từng cười xán lạn như thế với tôi."
Hi Nam nhìn hắn bằng ánh mắt cậu không hiểu đâu, Cố Vấn Thành nâng cằm, ngoái đầu nhìn về phía thiếu niên thiếu nữ vừa đi vừa trò chuyện.
Lý Tấu Tinh mặt đẹp dáng cao, lại đang trong thời kỳ trưởng thành từ thiếu niên thành đàn ông, tỏa đầy hormone quyến rũ. Na An đứng cạnh anh cũng không tầm thường, về khí chất hay dung mạo đều tuyệt hảo, nhìn qua hai người rất xứng đôi.
Nghĩ như thế, Cố Vấn Thành đứng lên, cài lại nút áo khoác đồng phục của trường quân đội, đi tới nói: "Na An là người sao Thác Bang hả?"
Na An thấy hắn đi tới thì khẩn trương, mi mắt không ngừng run run thể hiện sự xấu hổ của cô, "Đúng, sao cậu biết vậy?"
"Lúc trước vô tình nhìn thấy từ người phụ trách," Cố Vấn Thành cong môi, "Chờ chúng tôi đến sao Thác Bang thì muốn nhờ Na An dẫn đi thăm thú khắp nơi."
"Không thành vấn đề," Na An đáp lại, "Các cậu cứ nói, nếu như tớ có thể giúp được thì nhất định sẽ không chối từ."
Cố Vấn Thành nói: "Không phải việc gì lớn, phòng đấu giá ở sao Thác Bang rất nổi tiếng, nếu có cơ hội chúng tôi rất muốn tới chỗ này."
Hắn vừa nói vừa nháy mắt với Lý Tấu Tinh, Lý Tấu Tinh nhíu mày, dựng thẳng ngón tay đặt trước môi thở dài một chút, tỏ ý nghe hiểu, không nói chen vào.
Na An suy nghĩ một chút, "Tớ có thể lấy được vé vào cửa phòng đấu giá, chỉ là không đủ năm tấm..."
"Không sao," Cố Vấn Thành nở nụ cười, chân thành biểu đạt ý cảm ơn với cô một phen, mãi đến tận khi Na An đỏ mặt rời đi hắn mới ngồi xuống cùng Lý Tấu Tinh.
Không chờ Lý Tấu Tinh hỏi hắn, hắn liền chủ động nói ra nguyên nhân, "Phòng đấu giá sao Thác Bang nổi tiếng khắp vũ trụ, Tấu Tinh có muốn đi xem không?"
Nhìn về phía người đẹp đang mở lời mời, ai có thể cự tuyệt đóa hoa cực phẩm đang cong mắt cười này chứ?
Dù cho lý do này quá giả, ai cũng không tin.
Nhưng mà thân là "đàn em nam chính", Lý Tấu Tinh cực kỳ biết điều, "Được."
Anh cười híp mắt, trong ánh đèn lấp loé thoạt nhìn cực kỳ đẹp trai.