Lý Tấu Tinh càng xấu hổ giả bộ đường hoàng khoát tay từ chối, mấy người bọn họ lại càng cảm thấy thú vị.
Lúc Na An đến gõ cửa, bốn người đương dồn Lý Tấu Tinh đến tận trong cùng ghế sô pha, bắt anh phải cam kết chịu trách nhiệm với bọn họ.
Đúng, không chỉ chịu trách nhiệm với Cố Vấn Thành mà còn phải chịu trách nhiệm với ba người kia nữa, dù sao anh cũng thấy bọn họ cởi trần mà!
Lý Tấu Tinh bị ép bức đến ngượng ngùng, "Nhanh đi mở cửa."
Mấy người vẫn luôn bị anh đùa bỡn cuối cùng cũng lấy lại được ưu thế, nhìn vẻ mặt của anh thì phấn khích, nghĩ tới chuyện này lại thấy vui ghê! Hóa ra Lý Tấu Tinh sợ bị con trai đùa giỡn!
Cứ thấy lâng lâng, không dừng lại được!
Vừa đi mở cửa vừa trêu chọc: "Tấu Tinh, đừng xấu hổ nữa, là đàn ông thì phải che chở cho bọn tôi."
"..." Lý Tấu Tinh một lời khó nói hết.
Hi Nam cười lớn mở cửa cho Na An, Na An cười, "Hi Nam, giờ các cậu có tiện không?"
"Tiện." Hi Nam gãi đầu cười khúc khích hai tiếng.
Vì có robot dọn dẹp nên phòng con trai cũng rất sạch sẽ. Na An dè dặt ngồi trên ghế salon, không dám đối diện trực tiếp với Cố Vấn Thành. Chỉ cần nhìn thấy hắn thì cô sẽ nhớ tới cảnh hắn hôn lên tay mình, làm hai gò má cô đỏ ửng.
Tế Du, "Na An, cậu tìm chúng tôi có chuyện gì không?"
"Đúng rồi," ngón tay Na An đè mép váy, cười nói, "Còn chưa chúc mừng các cậu tăng thêm tinh thần lực."
"Cảm ơn." Tế Du thẳng thắn.
Na An lập tức nở nụ cười, thả lỏng một chút, "Tớ phải xin lỗi Tấu Tinh. Hôm qua bạn tớ là Winni đỏ mặt tìm tớ hỏi về cậu, tớ nói với cô ấy không ít. Không ngờ hôm nay anh của cô ấy liền tới tìm cậu, tớ rất xin lỗi."
Cô gái kia tên là Winni?
Na An nói người ta đỏ mặt, thích Tấu Tinh.
Mấy người liếc mắt chế nhạo nhìn Lý Tấu Tinh, lập tức quan tâm nói: "Anh của cô ấy có ý gì vậy?"
"Nhà Winni quản rất nghiêm lại bảo thủ," Na An, "Anh của cô ấy là người cực kỳ ưu tú, chỉ là có hơi cứng nhắc với cố chấp. Sau khi biết chuyện anh của mình đến tìm Tấu Tinh Winni đã khóc một trận."
Lời nói của cô mang theo ý thăm dò, muốn biết Lý Tấu Tinh có cảm giác gì với Winni không.
Theo lời cô nói, anh Winni chỉ muốn dùng cách khác để hoàn thành tâm nguyện của em gái, bạn thân Na An vừa gặp đã thích người ta. Nhưng tình yêu mà, ai mà ngờ được, cô vừa bất lực vừa hạnh phúc nghĩ.
Lý Tấu Tinh, "Anh cô ấy tới tìm tôi thì sao cô ấy phải khóc?"
Anh mờ mịt, ba người Tế Du cũng chung mối nghi vấn. Không hiểu, khóc thì cũng phải là Tấu Tinh khóc chứ, nằng nặc muốn mấy đứa con trai bọn họ chịu trách nhiệm, nhìn thế nào cũng thấy không liên quan đến cô gái kia.
Cố Vấn Thành nghĩ thầm, một đám ngốc.
Tâm tư con gái mà cũng không hiểu vậy thì yêu đương cái gì chứ?
Nhưng hắn không nói gì, trái lại thoải mái nhấc đôi chân dài lên.
Na An xấu hổ, "Cô ấy buồn vì anh cô ấy chưa được sự đồng ý của mình đã đến gây phiền phức cho Tấu Tinh."
"Không có nha," Hi Nam ngây thơ đáng yêu, "Anh cô ấy quá yếu, bị Tấu Tinh mắng cho chạy về."
Lời này vừa thốt thì không cách nào nói tiếp được nữa!
Lý Tấu Tinh nhịn cười, "Na An, cậu nói anh cô ấy rất cố chấp?"
Na An cũng tuyệt vọng với đám con trai này, "Đúng."
"Vậy hẳn là hắn sẽ tới tìm tôi nữa," Lý Tấu Tinh sờ sờ cằm suy nghĩ một chốc, "Lúc đó nói thẳng là được, tôi và cô bạn Winni của cậu vốn chẳng có gì cả."
Na An thở dài, tự hỏi Lý Tấu Tinh không biết con gái người ta thích mình hay là bản thân cậu ấy không thích Winni, "Được, tớ biết rồi."
Sau khi cô rời đi, Lý Tấu Tinh nhìn đồng hồ, "Có ăn tối không đây?"
Ăn! Nhưng mà bọn họ còn chưa đùa giỡn Lý Tấu Tinh đủ. Bọ họ cười xấu xa đóng cửa sổ lại rồi mở hệ thống chống quấy rối, đẩy Lý Tấu Tinh luôn miệng nói "không kỳ thị giới tính" với lại "mọi người đều là đàn ông" xuống giường.
Hai người đè tay, hai người đè chân, Lý Tấu Tinh bị khóa cứng trên giường, ngay cả ngón tay cũng không nhúc nhích nổi.
"Đừng đùa," anh hết cách, "Mọi người đều là đàn ông, chơi đè như vầy thì vui gì chứ?"
He he!
Nếu như anh không nói câu này có lẽ bọn họ đã thả ra, nhưng bây giờ nói câu này xong thì sao mà tha cho được?
Lăng Niên kéo cặp chân dài của Lý Tấu Tinh lại rồi ngồi lên. Cố Vấn Thành là người duy nhất có thể tự do hoạt động, hắn hếch cằm, đơn giản nói, "Hành hạ cậu ấy đi."
Cố Vấn Thành nghiêm túc gật gật đầu, véo mặt Lý Tấu Tinh, mỉm cười, "Giờ chơi có vui không?"
Mặt trời nhỏ của bọn họ bị đè tới mức không động đậy được, nhưng vẫn cứng miệng lắm, "Các cậu vây lại đây làm tôi thấy nóng quá."
Anh quả thực rất nóng, mồ hôi rịn đầy trán dính ướt cả tóc, huống hồ bản thân anh lại sợ nóng.
Tế Du không muốn đùa anh quá trớn, buông cánh tay anh ra để hạ nhiệt độ thấp xuống. Nhưng vừa mới buông ra thì anh lại kéo mạnh tay Cố Vấn Thành gần đấy, kéo ngã hắn vào lồng ngực.
Sau một hồi choáng váng, lúc trấn tĩnh lại Cố Vấn Thành liền đối diện với đôi mắt Lý Tấu Tinh.
Mắt của anh sáng đến phát sáng, chói lóa, ẩn chứa sung sướng và xán lạn.
"Để tôi hỏi cậu," mặt trời nhỏ dán sát vào hắn, nụ cười rực rỡ như đôi mắt tiến lại gần, "Chơi vui không?"
Cố Vấn Thành thấy đầu lưỡi ngứa ngáy.
Hắn không thốt ra được lời nào. Hơi nóng của người nọ làm hắn đổ mồ hôi, cuối cùng lại nói một câu tương tự với anh, "Nóng quá."
Tế Du chỉnh nhiệt độ thấp xuống, "Lát nữa sẽ lạnh."
Lý Tấu Tinh thoát khỏi khống chế của bọn họ. Đám ngốc kia dù chưa chơi đã nhưng vẫn buông anh ra đi ăn cơm, tiện thể ngó xem phòng huấn luyện chuyên môn của trường Thừa Dương.
Song mấy ngày kế tiếp, anh của Winni là Leth cuối cùng cũng cho bọn họ biết rằng một người có thể cố chấp đến mức nào, bất luận bọn họ đi đâu thì thiếu niên này cũng theo tới chỗ đó. Hắn ta không bảo Lý Tấu Tinh phải chịu trách nhiệm với em gái hắn nữa, chỉ không ngừng giới thiệu về em gái mình, dù là tài năng hay tính cách, cô gái Winni kia chính là người bạn gái tốt nhất trên đời trong miệng hắn ta.
Lý Tấu Tinh bị hắn dây dưa phát phiền, lời từ chối hoặc trực tiếp hoặc uyển chuyển nói không dưới mười lần, cuối cùng ở lì trong phòng huấn luyện rèn luyện với đồng đội mỗi ngày, không cho Leth có thời gian tới tìm mình nữa.
Thế nhưng Leth lại nghĩ ra cách khác. Hắn không tìm Lý Tấu Tinh nữa, dứt khoát tìm người tung tin Winni với Lý Tấu Tinh đang yêu nhau, khiến cho hàng loạt nữ sinh trường quân đội Thừa Dương đang có ý với Lý Tấu Tinh vỡ mộng.
Mãi sau một ngày tin đồn này mới truyền tới tai đội Mộng Chi.
Nói chính xác thì truyền tới tai Cố Vấn Thành.
Học sinh có trình độ khác nhau nên Thừa Dương sẽ áp dụng cường độ huấn luyện khác nhau, hôm đó đúng lúc Lý Tấu Tinh đang luyện tấn công bằng tinh thần lực với Cố Vấn Thành.
Bởi cả lớp chỉ có hai người bọn họ có thể thực thể hóa tính thần lực nên giáo viên lấy bọn họ làm ví dụ, không chỉ hướng dẫn hai người bọn họ cách tấn công với tránh né hiệu quả nhất mà còn chỉ bảo cho mấy học sinh quan sát cách vận dụng tinh thần lực linh hoạt trong chiến đấu.
Cái này rất mệt, vì chỉ có hai người nên khó tránh khỏi hao tổn sức lực.
Cố Vấn Thành càng mệt hơn, hắn vừa phải điều khiển tinh thần lực vừa phải diễn kịch.
Sau mười mấy hiệp, toàn thân hai người đẫm mồ hôi, ngừng tấn công.
Lý Tấu Tinh kéo vạt áo lau mồ hôi trên mặt, quần áo đầy mùi mồ hôi. Trong đám người quan sát truyền đến tiếng hoan hô nho nhỏ, Lý Tấu Tinh không nghe thấy, anh mệt đến mức chỉ muốn nằm bệt xuống đất.
"Tôi đi tắm đã." Anh nói với Cố Vấn Thành cùng ngồi xuống nghỉ ngơi.
Cố Vấn Thành gật gật đầu, "Chờ đã, để tôi lau mồ hôi."
Hắn bắt chước Lý Tấu Tinh kéo vạt áo của anh xuống lau đi mồ hôi trên mặt.
Lý Tấu Tinh cúi đầu liếc mắt nhìn hắn, cánh mũi khẽ nhúc nhích, nhưng bây giờ ngoài mùi mồ hôi ra thì không ngửi thấy mùi thơm gì cả.
Đến bây giờ anh còn chưa nắm bắt được quy luật phát tán mùi hương của Cố Vấn Thành.
Ngoài miệng nói: "Sao không lấy áo mình lau?"
Kể từ khi biết anh không đối phó được với mấy trò đùa của người cùng giới thì người trong đội ngũ bọn họ đều thích đùa giỡn Lý Tấu Tinh, mỗi người đùa không biết mệt, anh càng xấu hổ họ càng vui vẻ.
Chờ hắn lau xong mồ hôi mặt trời nhỏ mới đi tắm. Cố Vấn Thành bỗng nghe lời đồn truyền đến bên tai.
"Nghe gì chưa? Lý Tấu Tinh đội Mộng Chi đang yêu đó, đối tượng là học sinh mới cùng khóa tên Winni, hình như rất đẹp."
Lỗ tai hắn khẽ nhúc nhích, nhắm mắt lại uống nước.
Tinh thần lực ẩn hình bay tới bên cạnh người nói chuyện, truyền lại không sót một chữ cho chủ nhân.
Yêu đương.
Với Winni.
Cố Vấn Thành nhếch miệng, sao hắn lại không biết nhỉ?
Lúc Lý Tấu Tinh đang tắm Cố Vấn Thành đến tìm anh, "Mới vừa nghe một chuyện rất thú vị."
"Vừa khéo," Lý Tấu Tinh, "Người anh em phòng bên cạnh cũng vừa kể một chuyện rất thú vị."
"Cái gì?"
"Ngày mai khoa chiến đấu thực chiến sẽ có một giáo viên mới," giọng nói của Lý Tấu Tinh lẫn vào tiếng nước, chất giọng lười biếng kéo thật dài chậm rãi nói, "Nghe nói dáng người rất bốc, dung mạo xinh đẹp, tên là Sofia."
Nhân duyên của Cố Vấn Thành làm cho tên gay là anh đây cũng phải ghen tị, đi tới đâu cũng có phụ nữ ưu tú vừa gặp đã yêu với hắn.
Cố Vấn Thành hơi kinh ngạc, lập tức cau mày, "Vưu Mông không hiểu?"
"Ngu ngốc," Lý Tấu Tinh cách một cánh cửa lớn giọng mắng nam chính, "Loại người như cô ta một khi đã xem cậu như vật sở hữu của mình thì có ra sao cũng sẽ nghĩ được cách tiếp cận cậu."
Loại phụ nữ này với người cùng giới rất ghét nhau, nhưng trong mắt người khác giới sẽ được xem như báu vật. Nếu được một báu vật xem là người của cô ta phần lớn cánh mày râu sẽ được thỏa mãn lòng hư vinh của mình.
Cố Vấn Thành chán ghét ra mặt, "Chậc." .
truyện kiếm hiệp hayLý Tấu Tinh nghe thấy tiếng chậc lưỡi của hắn thì muốn cười, "Có người đẹp chủ động nhào vào trong ngực mà còn không vui à?"
"Vậy còn cậu?" Cố Vấn Thành, "Tin đồn yêu đương của cậu với Winni đã truyền khắp trường rồi, Tấu Tinh có vui không?"
Cái giọng nói này...
Lý Tấu Tinh thăm dò nói: "Tàm tạm."
"Một người con gái mà lại có tin đồn tình cảm với tôi," Lý Tấu Tinh vặn nhỏ nước, nghiêng tai lắng nghe động tĩnh của Cố Vấn Thành, "Hình như người chịu thiệt là cô ấy."
Sao người chịu thiệt lại là cô ta được?
Chân mày Cố Vấn Thành nhíu chặt hơn.
Hắn với Lý Tấu Tinh từng nói rằng, nói rằng nhất định sẽ trở thành anh hùng. Dẫu cho anh hùng khó qua ải mỹ nhân nhưng cô gái kia chỉ mới có tin đồn yêu đương với cậu mà đã mềm lòng rồi sao?
Hắn im lặng hồi lâu, đột nhiên nói: "Còn Wasser thì sao?"
Lý Tấu Tinh: "!"
?!
Liên quan quái gì đến Wasser chứ!
Lẽ nào nam chính biết Wasser là gay?
"Gã viết chữ cho cậu, tặng hoa winnie cho cậu," giọng điệu Cố Vấn Thành nhàn nhã, "Lúc trước còn cứu chúng ta trên phi thuyền cướp vũ trụ."
Lý Tấu Tinh tự nhủ trong lòng, cho nên tôi mới nghi gã là một tên gay coi trọng khuôn mặt này của tôi.
Cố Vấn Thành: "Vì vậy gã rất tán thưởng cậu, xem cậu là bạn hoặc đối thủ xứng tầm"
?
Lý Tấu Tinh mê man, "Bạn bè hoặc đối thủ ý hả?"
"Đương nhiên," Cố Vấn Thành nói như đúng rồi, "Chẳng lẽ còn không rõ ràng nữa à, tôi cho rằng đây là đáp án có khả năng nhất."
Biểu hiện tán thưởng của cướp vũ trụ là như nào cơ? Lý Tấu Tinh vẫn giữ thái độ hoài nghi. Dù sao Cố Vấn Thành cũng là một tên trai thẳng, không hiểu tâm tư của gay.
"Thì?"
"Thì Wasser sẽ không để mặc cậu chìm trong yêu đương, Tấu Tinh," giọng Cố Vấn Thành bỗng thấp xuống, "Nếu như cậu không làm sáng tỏ tin đồn yêu đương kia thì gã sẽ đích thân xuất hiện thay cậu giải quyết."
"Vậy cứ để cho gã giải quyết đi," Lý Tấu Tinh không cho đây là chuyện quan trọng gì. Nếu ngay cả tin đồn yêu đương của anh mà Wasser cũng can thiệp vào thì trừ việc Wasser thích mình anh không thể tìm được lý do giải thích thứ hai, "Tôi cũng muốn xem gã sẽ dùng thủ đoạn gì."
"..." Cố Vấn Thành nhìn cửa phòng tắm, giọng điệu bất lực, nét mặt sâu xa, "Được rồi."
Chờ bọn họ tắm xong Lăng Niên gửi định vị vị trí tới, đang chờ bọn họ ở vườn hoa trên không.
Vườn hoa trên không có một hệ thống trí tuệ nhân tạo, phải vượt qua kiểm tra mới có tư cách ra vào. Lăng Niên gọi bọn họ đến để làm bài kiểm tra vượt ải.
Thế giới giả lập ở đây cực kỳ chân thực. Tế Du với Hi Nam đã nóng lòng muốn thử, bọn họ mới vừa vội vã chạy tới đã bị thúc giục: "Nhanh lên nhanh lên, chúng tôi muốn thử lắm rồi!"
"Lần này là cái gì vậy?" Lý Tấu Tinh đội mũ bảo hiểm giả lập, nói đùa, "Không phải là thế giới công chúa Lăng Niên và dũng sĩ chứ?"
"Phụt."
Tiếng cười trộm liên tiếp vang lên, lòng Lăng Niên chợt nổi lên dự cảm không lành, "Các cậu đã làm gì?"
Cười trộm biến thành cười công khai, "Chúng tôi không làm gì cả, ha ha ha ha ôi đệt!"
Có ngu Lăng Niên mới tin bọn họ. Hắn cười lạnh hai tiếng, đương muốn xâm nhập vào quang não bọn họ để kiểm tra thì thế giới giả lập mở ra, mắt tối sầm, bọn họ đã tiến vào thế giới giả lập.
"Hoan nghênh đến với thế giới giả lập của vườn hoa trên không."
Giọng nói máy móc không chút cảm tình vang lên, một giây sau liền đổi giọng, "Ồ, là đội anh đẹp trai 92 điểm."
Một tinh linh lớn chừng bàn tay hiện ra trước mặt bọn họ. Tinh linh trí tuệ được thiết kế dựa theo truyền thuyết cổ xưa rất tinh xảo, còn là bản chibi, đôi mắt to màu xanh biếc nháy nháy mắt, đôi cánh nhỏ bay vòng quanh bọn họ không ngừng, "Công chúa cũng được các anh dẫn đến nha, a a, công chúa là con trai!"
"Công chúa là con trai!" Nó hét câu này xong thì bay lên bầu trời, nhào lộn một lát rồi biến ra pháo hoa đầy trời.
"Há, các dũng sĩ thân mến của ta!"
Giai điệu khoa trương quen thuộc lại xuất hiện, "Trong lâu đài của công chúa có nhốt một ác long đến từ vực sâu. Ác long đến từ vực sâu này thường hay khóc giữa đêm khuya, nó cần các dũng sĩ mạnh mẽ lại dũng cảm cứu thoát khỏi bàn tay công chúa. Mục tiêu của các cậu chính là cứu lấy ác long đến từ vực sâu, lấy lại tự do cho nó!"
"Đường tới lâu đài đã được gửi, chúc các dũng sĩ tiếp tục thành công!"
Giọng nói biến mất, chỉ có dòng chữ màu vàng sót lại trên không trung.
Đội Mộng Chi: ( ̄- ̄)
Sao thế giới giả lập nào cũng có công chúa và ác long vậy.
Lăng Niên nhìn vẻ mặt bình tĩnh của bọn họ, "Chủ đề lần trước của các cậu cũng là cái này?"
Áp suất thấp.
Hi Nam cứng đờ, "Không có không có làm sao là cái này được chứ, sao cậu lại là công chúa được chứ ha ha ha chúng tôi không biết gì cả ha ha ha."
"Ngu ngốc." Cố Vấn Thành đỡ trán.
"Tôi là công chúa ——?" Vẻ mặt Lăng Niên nứt vỡ, "Công chúa?!"
Chẳng trách trí tuệ vừa rồi nói cái gì mà công chúa là nam!
... Chờ đã, vậy lần trước hắn ở bộ dáng công chúa là nữ?!
Vẻ mặt Lăng Niên đầy khủng bố.
Những người khác vô thức lùi về sau một bước, "Chờ đã!"
"Thời gian qua ải kiểm tra là hạn chế!" Tế Du chỉ chỉ chữ viết với thời gian treo giữa bầu trời, "Lăng Niên, ra ngoài rồi nói."
Không phải vấn đề ra ngoài rồi nói mà là vấn đề hack luôn vườn hoa trên không!
Mấy người bọn họ tìm vui trong đau khổ mà nghĩ rằng nếu hack thành công thì đây chính là địa bàn của bọn họ, còn nếu hack không thành công... Vậy thì, thì nói Lăng Niên tự mình làm, bọn họ không biết gì cả _(:з" ∠)_
Thời gian vẫn đang tiếp tục đếm ngược, Lăng Niên hừ lạnh một tiếng tạm thời không tính toán. Năm người trèo đèo lội suối, đi ngang qua ngọn núi lửa vừa khóc vừa phun trào, núi tuyết xinh đẹp rung động lòng người yêu cầu người leo núi phải cởi quần áo, lại đi qua cây cầu phải có sắc đẹp đạt chuẩn mới được qua, rốt cuộc bọn họ cũng tới cửa ải cuối cùng trước lâu đài.
Ngoài rừng cây âm u có một bia đá cực lớn, trên bề mặt là chữ viết phóng khoáng mạnh mẽ: "Hỡi các dũng sĩ thân mến của ta, các người đã đến cửa ải cuối cùng. Tại đây các người cần phải đối mặt với mỹ thiếu niên vạn người mê của tộc người cây, có nhìn thấy cây cối to lớn bên trong không? Bộ rễ linh hoạt của chúng đã rục rịch chuẩn bị, chú ý đừng để chúng nó bắt được rồi kéo vào trong hốc nha, tin ta đi, đây tuyệt đối không phải là trải nghiệm tốt đẹp gì đâu."
Hai chữ tốt đẹp đỏ như máu, làm cho mấy người bọn họ nhìn mà nổi cả da gà.
Rốt cuộc kinh khủng tới cỡ nào mới có thể nhắc nhở như vậy?
Lòng Lý Tấu Tinh run lên, lẽ nào là xúc tu play?
... Phải nghiêm túc lên.
Bọn họ liếc mắt nhìn nhau, ăn ý vọt vào rừng rậm u ám.
Quá trình vô cùng thê thảm. Hi Nam khỏe mạnh nhất là người đầu tiên bị kéo đi, hắn vừa bấu víu vào mặt đất vừa khóc lóc nước mắt nước mũi đầy mặt, thảm trạng khiến người ta nhìn mà rơi lệ, "Không muốn a a a!!! Cứu mạng a a a!!!"
Tôi không cứu được cậu đâu người anh em, tôi còn không lo được cho mình đây này!
Rốt cuộc, sau khi tiếp tục hy sinh Lăng Niên, ba người còn lại cuối cùng cũng chạy tới lâu đài. Bọn họ cứu ác long bị tô thành màu hồng phấn từ trong tay công chúa, nhìn ác long nước mắt nước mũi tèm lem bay đi, lặng im nhìn công chúa.
May mắn trong tiếc nuối là, công chúa lần này không phải Lăng Niên.
Tiếc nuối trong không may là, công chúa lần này có gương mặt của Vưu Mông...
Bọn họ liếc mắt nhìn nhau, xác định, hệ thống trí tuệ của vườn hoa trên không có khẩu vị rất nặng!
Sau khi rời khỏi thế giới giả lập, ba người bọn họ liền nhìn thấy Lăng Niên mặt không cảm xúc đương nhìn chằm chằm Hi Nam đang khóc lớn. Nhìn thấy bọn họ ra ngoài, Lăng Niên lén thở phào nhẹ nhõm, hắn thật sự bị dáng vẻ khóc lóc của Hi Nam dọa cho phát sợ.
Ánh mắt trêu chọc của người xung quanh vây quanh Hi Nam. Hi Nam cũng muốn kìm nén lắm chứ, nhưng mà nhịn không có được.
Hắn thuộc kiểu mau nước mắt, cũng bởi vậy nên mới cố gắng rèn luyện trở nên cường tráng nam tính. Kết quả tráng hán vừa khóc lên làm người vây xem ngày càng nhiều, hắn cũng đã quen rồi.
Những ngày qua Hi Nam vẫn luôn được các đồng đội che chở, đã lâu không khóc. Thế nên khi nhìn thấy hắn khóc, Tế Du có hơi không phản ứng kịp, sau đấy mới thở dài, lấy khăn giấy đưa hắn lau nước mắt.
Màn hình bên cạnh hiển thị điểm của bọn họ, 90 điểm. Lý do vẫn giống như lần trước, không thể hiện sự yêu thích với công chúa.
Yêu thích?
Vẻ mặt bọn họ quái dị.
Hi Nam với Lăng Niên cũng chú ý tới, "Lần này là ai?"
Mặt Lăng Niên thối hoắc, rõ ràng đã biết hết "chân tướng" từ chỗ Hi Nam.
"Thượng úy Vưu Mông," Tế Du ho khan vài tiếng, "Hắn ta là công chúa."
Mấy người:...Phụt.
"Có chụp lại không?"
"Quay lại."
Mấy người cười cười nói nói đi về. Trên đường đi quả nhiên Lý Tấu Tinh nghe được tin đồn tình cảm của mình và Winni.
Cũng ra hình ra dáng lắm, nếu như nhân vật chính trong câu chuyện không phải mình thì anh thật sự sẽ tin sái cổ.
Không biết người còn lại trong cuộc kia có cảm giác gì, lòng Lý Tấu Tinh cảm khái, thấy Leth có hơi ngu.
Ngu ơi là ngu.
Đây là lần đầu những người kia nghe thấy tin đồn này, nghe xong thì vừa ngạc nhiên vừa buồn cười, "Tấu Tinh, cậu nổi tiếng rồi."
Lý Tấu Tinh sờ mũi một cái, "Hết cách rồi."
Sức hấp dẫn quá lớn.
Chỉ dựa vào cái tin đồn này thì có thể làm gì chứ, Lý Tấu Tinh cảm thấy chuyện này cũng không có lợi gì, chẳng lẽ ép một tên gay là anh đi thích con gái sao?
Buồn cười quá đi.
Ngày hôm đó cứ như vậy trôi qua. Lúc nửa đêm, Lý Tấu Tinh mắc tiểu nên thức giấc, vừa mơ màng mở mắt thì nhìn thấy một bóng đen đứng ở đầu giường mình.
Đệt!
Anh lập tức tỉnh táo, lộn một cái trên giường, dựa vào ánh trăng lờ mờ ngoài cửa sổ thấy được mặt nạ trên mặt của kẻ kia.
Wasser!
Hai mắt anh trợn trừng, còn chưa kịp làm gì đã thấy Wasser cười một tiếng, nhân lúc anh chưa phản ứng kịp thì lôi anh lao ra trước cửa sổ, nhảy xuống từ tầng 56!
Con ngươi Lý Tấu Tinh co rút nhanh, trước khi ra khỏi phòng anh liếc nhìn giường đối diện, không kịp lên tiếng, vừa chớp mắt đã nhìn thấy bầu trời đầy sao.
Tiếng gió gào thét lướt qua tai, quần áo phong phanh bị gió thổi phần phật, tóc đen bay tán loạn, không ngừng đập vào mặt anh.
Buổi đêm ở sao Thác Bang không đẹp bằng sao Hải Bạch hay sao Vô Khổng, nhưng ngàn vạn ngôi sao lấp lánh trên trời đêm kia lại là cảnh đẹp hiếm có ở Trái Đất.
Gió đêm hè nhanh chóng mang theo hơi lạnh, trong mắt Lý Tấu Tinh loé lên vẻ tàn nhẫn, dùng cùi chỏ nện liên tiếp vào lưng Wasser.
Wasser rên lên một tiếng, giữ chặt lấy anh.
Từ tầng 56 xuống tầng 40, từ tầng 40 đến tầng 20.
Lực đẩy thì hướng lên trên, còn người rơi thì hướng xuống dưới.
Tình huống rơi lầu làm kích hoạt hệ thống an ninh của tòa nhà, phát ra tiếng cảnh báo chói tai.
Những học sinh chưa đóng rèm cửa sổ trợn mắt há hốc mồm nhìn bọn họ rơi xuống, ánh mắt kinh hoảng.
Mãi đến tận khi tới tầng 18.
Vật thể màu đen trên cổ tay Wasser bắn ra một sợi dây móc câu, móc chặt vào tòa nhà bên cạnh.
Hai người dừng lại ở giữa tầng 18 và tầng 17.
"Đệt mẹ mày—— "
Lý Tấu Tinh chửi bới, "Tên điên!"
Người bịt mặt Wasser không đáp, "Người của quân đội tìm được cậu, cậu ném hoa tôi tặng."
Dây móc ngày càng dài ra, bọn họ đã tụt xuống tầng 17, vẫn đang từ từ tụt xuống.
Có bạn học sợ mất mật hò hét gọi cho giáo viên với đội bảo vệ, hệ thống an ninh ẩn trong tòa nhà cũng gọi người tới.
"Cậu xem," Wasser, "Cậu xem xung quanh."
Lý Tấu Tinh mặt không cảm xúc nhìn ra xung quanh.
Giáo viên, bạn học, đội bảo vệ, Sofia đến từ quân đội.
Tất cả mọi người tụ thành một đám. Một nhóm người trên mặt đất ngước đầu nhìn bọn họ, một nhóm người cưỡi phi hành khí cảnh giác vây quanh bọn họ.
"—— Wasser, thả con tin ra."
Bọn họ thận trọng uy hiếp.
Tất cả mọi người đứng đầy hiện trường. Lý Tấu Tinh nhìn thấy Sofia mở quang não ra, không còn nghi ngờ gì nữa, quân đội sẽ nhanh chóng chặn hết tất cả con đường có thể chạy trốn của Wasser.
Mà tên điên Wasser này lại còn cười.
"Cậu xem, tất cả mọi người đều thấy," Wasser hạ giọng lia mắt nhìn xuống đám người phía dưới, như một vị vua nhìn con sâu cái kiến, "Chờ khi trời sáng, hết thảy tin tức về cậu chỉ dính dáng đến một người."
"Chính là với tôi."