Lần trước sau khi đưa cô đến công trình và nhắc tới buổi tiệc của SHINE, Trương Thiên Thành cũng không liên lạc lại với cô. Hôm nay vô duyên vô cớ gửi một chiếc váy dạ hội đến, cô cũng không mặc. Vũ Linh Đan gần như có thể mường tượng ra cảnh Trương Thiên Thành xị mặt sẽ như thế nào. 

Nhưng Vũ Linh Đan chẳng lấy làm sợ hãi. 

Cũng không đến mức đồ gì Trương Thiên Thành tặng cô cũng nghiễm nhiên chấp nhận. 

“Tổng giám sát Vũ mặc bộ váy Ánh Sao này lên còn tuyệt vời hơn cả trong tưởng tượng của tôi. Tôi đã bảo mà, chiếc đầm dạ hội này chỉ hợp với cô thôi.” 

Lương Học Đông khen không tiếc lời, thậm chí còn trầm trồ thân hình của Vũ Linh Đan ngay 

trước mặt cô. Không đến mức xúc phạm nhưng qua tại Vũ Linh Đan ít nhiều có hơi thiếu tôn trọng. 

“Tổng giám đốc Lương, anh khách sáo quá 

“Ở đây không có người ngoài, cô không cần xa lạ như thế. Sau này lúc riêng tư tôi cũng sẽ gọi cô là Linh Đan, cô không có ý kiến chứ?” 

Lương Học Đông ra vẻ không vừa lòng uốn nắn lại Vũ Linh Đan, đồng thời đưa ra đề nghị. 

Vũ Linh Đan không muốn phản bác lại, cô gật đầu, hành động đó trong mắt Lương Học Đông lại trở thành ngại ngùng xấu hổ, anh ta cũng hân hoan hơn hẳn. 

Đến nơi, Vũ Linh Đan mới phát hiện buổi tiệc được tổ chức trên một chiếc du thuyền sang trọng. Lúc này, trên du thuyền đã có không ít trai xinh gái đẹp tề tựu lại, nhận thấy mọi người đều mặc rất mát mẻ cũng yên tâm hơn. 

Lúc này, Trương Thiên Thành đang đứng giữa đám đông, được người người vây quanh như muôn sao chầu trăng. Hầu hết những người tham 

dự đều là thanh niên, có một vài người đàn ông trung niên góp mặt và Vũ Linh Đan biết họ, đều là những đối tác lâu dài của Tập đoàn Á Đông 

Không biết ai đó đã cất tiếng gọi Tổng giám đốc Vũ khiến ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn về một hướng, sau khi nhìn rõ người đứng bên là Vũ Linh Đan thì đều phát ra những âm thanh kì quặc. 

Vũ Linh Đan và Trương Thiên Thành nhìn nhau, đã có sóng dậy dưới lớp vỏ bọc bình tĩnh. 

Trương Thiên Thành nhìn chằm chằm chiếc váy cổ chữ V khoét sâu mà Vũ Linh Đan mặc, rõ ràng không phải bộ nà sáng nay anh gửi tới. Và trong ấn tượng của anh, Vũ Linh Đan cũng sẽ không có bộ váy dạ hội thậm chí là quần áo bình thường nào hở nhiều đến vậy. 

“Linh Đan” 

Khi lên du thuyền, Lương Học Đông rất lịch thiệp giơ một tay ra. 

Vì đi giày cao gót nên Vũ Linh Đan không 

đứng vững được, bèn mỉm cười thân thiện với Lương Học Đông, đặt tay lên cánh tay anh ta.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play