Trương Đức Phú cười cười nhìn Lương Học Đông: "Tổng giám đốc Đông, còn nhớ ngày đó tôi đi đón Vũ Linh Đan không?" 

Lương Học Đông gật đầu. 

"Cũng chỉ mới có mấy ngày, nhiều người trong công ty đều thấy, dĩ nhiên tôi sẽ không quên". 

Lương Học Đông đáp lại. 

Hai người như đang nói chuyện đùa nhưng lại chắc chắn Vũ Linh Đan và Trương Đức Phú đã từng đi ra ngoài, về phần ngày đó xảy ra chuyện gì thì Trương Đức Phú cũng đã nói. 

Đầu tiên là đi gặp phụ huynh, sau khi được phụ huynh đồng ý thì lại hẹn lên núi thề non hẹn biển, cũng ước định nếu như Trương Đức Phú ngồi lên vị trí của Á Đông thì sẽ cưới Vũ Linh Đan. 

"Hoang đường!" 

Vũ Linh Đan nghe vậy giận đến cắn răng nghiến lợi, bưng sâm panh trước mặt mình hắt thẳng vào người Trương Đức 

Phú: "Trương Đức Phú, cậu đừng làm bẩn thanh danh của tôi." 

"Linh Đan, tôi biết tôi không nên nói trong trường hợp này nhưng cũng không phải là vì để cho những người khác biết điều đừng dây dưa với em nữa sao? Em xem, lời em không nói ra được thì để tôi giúp em nói là được rồi." 

Trương Đức Phú lại đổi thành dáng vẻ cợt nhả, tỉnh lấy Vũ 

Linh Đan làm lá chắn, cười khà khà nói. 

Trán Phan Báo Thái nổi gân xanh, bàn tay đang nắm lấy Vũ Linh Đan cũng bắt đầu khẽ run. Đột nhiên vào lúc Vũ Linh Đan vô cùng lo lắng thì Phan Báo Thái không nói một lời mà nện một đấm vào mặt Trương Đức Phú. 

Nhất thời, máu mũi Trương Đức Phú chảy ròng ròng. 

Phan Bảo Thải không định tha, đánh tiếp một đấm nữa, Trương Đức Phú tránh kịp lúc, rất nhanh hai người đàn ông này lại đánh đấm lẫn nhau. 

Lương Học Đông vụng về khuyên can, nhưng Vũ Linh Đan thấy rõ ràng là anh ta đang thêm dầu vào lửa. 

"Tổng giám đốc Thái, anh đừng đánh nữa, tôi thấy Giám đốc Đan cũng chỉ nói sự thật mà thôi, ngày đó Tổng giám đốc Phú có đi ra ngoài với Giám đốc Đan đến chiều mới về." 

"Ôi trời, Tổng giám đốc Phú, dù sao Giám đốc Đan cũng là 

bạn gái của Tổng giám đốc Thái, anh làm như thế đúng thật có chút không đúng đấy" 

Vũ Linh Đan thờ ơ lạnh nhạt đứng bên cạnh, cho đến lúc này Lương Học Đông mới nóng vội gọi Vũ Linh Đan: "Giám đốc Đan, cô còn không mau khuyên hai người này, nếu đánh nhau thật gây ra chê cười thì sẽ rất khó coi." 

Vũ Linh Đan không động mà là nhìn chằm chằm Lương Học Đông, hai tay khoanh trước ngực rồi nói: "Đây không phải là cảnh tượng Tổng giám đốc Đông muốn thấy sao?" 

Lương Học Đông sửng sốt. 

Anh ta không nghĩ tới mình sẽ bị Vũ Linh Đan nhìn thấu, lúc này không nóng vội nữa mà cười cười nói: "Tôi không hiểu Giám đốc Đan đang nói gì?" 

Vũ Linh Đan quét nhìn Lương Học Đông, mặc dù không biết rốt cuộc trong lòng người này đang nghĩ cái gì nhưng kể từ ngày anh ta đồng ý cho mình vào Bạch Đằng thì rõ ràng người đàn ông này không phải là người tốt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play