Một công ty lớn như vậy, có chuyện gì thì âm thầm giải quyết là được, gây ồn ào trước mặt công chúng thì đối với ai cũng không có lợi.
“Linh Đan, sắp đến cuối tuần rồi. Anh biết một biệt thự suối nước nóng rất tốt, đúng lúc có thể đưa em đi thư giãn một chút nhé” Phan Bảo Thái nói.
“Vậy được, anh sắp xếp đi.”
Vũ Linh Đan hơi có chút áy náy với Phan Báo Thái, nhưng thực sự là trên công trường có quá nhiều việc, đúng lúc có ngày nghỉ nên cô cũng chiều theo ý Phan Bảo Thái.
Đối với chuyện của Trương Đức Phú lần trước, cô đã chọn cách che giấu.
Lời nói của Trương Đức Phú cũng chỉ là nói suông mà thôi, một người lớn còn sống sờ sờ như có còn sợ Trương Đức Phú thật sự biến mình thành vật phẩm sao?
"À... đúng rồi! Nghe nói anh về nhà, còn đến công ty nữa. Chuyện lớn như thế mà em vẫn chưa kịp chúc mừng anh, anh không được tức giận, cũng không được trách em nhé, tin tức đến quá chậm” Vũ Linh Đan hơi hối lối.
Trong lúc tình cờ xem tin tức cô mới biết chuyện của Phan
Bảo Thái.
Nhưng Phan Bảo Thái lại xấu hổ cười cười: “Thực ra cũng là do hoàn cảnh trong nhà ép buộc, có lẽ anh cũng chỉ ở trong công ty giúp việc một khoảng thời gian. Đợi qua thời gian này là anh được tự do rồi, đến lúc đó anh sẽ có nhiều thời gian ở cạnh em hon."
“Thực ra bây giờ anh như này cũng rất tốt, con người khi trưởng thành rồi cũng nên gánh vác một chút trách nhiệm” Vũ Linh Đan khuyên anh ta một cách mơ hồ.
Phan Bảo Thái lại đột nhiên nắm lấy tay cô, ánh mắt vô cùng nóng bỏng: “Nhưng bây giờ anh chỉ muốn “gánh vác trách nhiệm” với em mà thôi"
Vũ Linh Đan muốn rút tay về nhưng rút mãi cũng không rút ra được, cô đành phải bỏ qua.
Cô cười nhạt: “Đời người có rất nhiều trách nhiệm, đúng rồi, sức khỏe của bố anh thế nào rồi?"
"Ông ấy đã xuất viện rồi nhưng vẫn đang trong thời gian tĩnh dưỡng, có lẽ đợi khi nào sức khỏe hồi phục hẳn là có thể quay trở lại công ty
Hàm ý là Phan Bảo Thái không có nhiều hứng thú với công ty.
Vũ Linh Đan cũng không tiện nói nhiều, hai người ở với nhau một lúc thì Vũ Linh Đan nhận được cuộc gọi từ Phạm Thu
Trang. .
truyện ngôn tìnhCô cầm điện thoại đi sang một bên nghe điện, còn chưa nói gì Phạm Thu Trang đã lên tiếng trước.
“Chị Đan, em đã tra ra rồi, tình hình bên Á Đông nói ra rất có khả năng khiến chị phải giật nảy mình đấy” Phạm Thu Trang kinh ngạc hét lớn trong điện thoại.
Vũ Linh Đan liếc nhìn Phan Bảo Thái thì thấy anh ta cũng đang nhìn cô, cô mỉm cười rồi nói: “Được, tôi đang vẽ lưu đồ số liệu, chắc ngày mai là có thể giao cho em”
Phạm Thu Trang nhanh nhảu: “Chị Linh Đan, bên đó đang có người sao?”
“Ừm.”
“Vậy được, vậy thì em sẽ nói ngắn gọn nhé. Lần rút vốn này là do Trương Đức Phú tập hợp mấy vị cổ đông lại để cùng nhau gây áp lực với Trương Thiên Thành. Chẳng phải trước đó Trương Thiên Thành đã đến thành phố Hải Phòng sao, nghe nói bên đó đang gây nhau rất căng, anh ta cũng đã đắc tội với nhiều cổ động và các nhân vật kỳ cựu, mấy người họ vốn dĩ đã rất bất mãn với Trương Thiên Thành rồi.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT