Lần này, Trương Thiên Thành rất thoải mái bảo tài xế dừng xe, nhìn cô đi xa.
Hình như anh rất ít khi nhìn bóng lưng của Vũ Linh Đan, cô có vẻ hơi gầy, lại tưởng tượng về ngày xưa, Trương Thiên Thành không nhịn được cười khổ, hỏi Trần Đức Bảo đang lái xe: "Cậu nói xem, có phải đối lúc tôi quá ác độc không?"
Trần Đức Bảo lo lắng, như đang đối mặt với kẻ địch lớn.
Boss hỏi vậy, là vì tỉnh ngộ, nhận ra Vũ Linh Đan đáng thương thế nào, còn mình thì máu lạnh ra sao đúng không? !
Câu trả lời trong lòng là vậy, nhưng Trần Đức Bảo không dám nói ra miệng.
Cân nhắc do dự mãi, khi anh ấy nghĩ ra một câu trả lời vừa trung lập vừa có thể khuyên nhủ, chưa kịp mở miệng thì Trương Thiên Thành đã trở lại dáng vẻ trước đó, lạnh lùng nói: "Bỏ đi, nhìn bộ dạng của cậu chắc cũng không biết trả lời thế nào đâu."
"Tổng giám đốc Thành, tôi.."
Trần Đức Bảo há miệng, trong lòng không ngừng kêu khổ,
"Lái xe đi!"
Cũng may, Trương Thiên Thành cũng không chăm chăm vào vấn đề đó nữa.
Vừa rồi chỉ là nhất thời thất thần chứ không phải là ý nghĩ thật sự trong đầu Trương Thiên Thành, chỉ mấy giây sau anh đã quên luôn.
Tin tức Trương Đức Phú dùng ba trăm năm mươi tỷ để đấu giá một chiếc nhẫn chẳng mấy chốc đã đến tại nhà họ Trương.
Đương nhiên, tốc độ nhanh như vậy phải kể đến công sức của Trương Thiên Thành.
Lúc đó, Trương Thiên Thành vừa về đến phòng làm việc, nghe tin tức mà phòng tài vụ truyền lên, lại lật xem các hóa đơn đã được thông qua của Trương Đức Phú, khóe miệng nhếch lên một nụ cười như có như không.
Trần Đức Bảo gõ cửa đi vào, thấy Trương Thiên Thành ngồi vững như thái sơn cũng thở dài một hơi, sau đó đi tới cạnh anh, thấp giọng nói: "Tổng giám đốc Thành, lại có tin tức mới"
"Nói!"
"Ông Trương muốn đích thân triệu tập họp cổ đông, chỉ đích danh muốn anh tham gia, có vẻ là vì chuyện bán đấu giá vừa rồi" Trần Đức Bảo thấp giọng nói.
Bốn mắt nhìn nhau, Trương Thiên Thành cười rạng rỡ, trong lòng đã biết rõ.
"Ba trăm năm mươi tỷ không phải là con số nhỏ, ngày trước lúc ông ấy hồ đồ đã khiến Á Đông tổn thấy cả nghìn tỷ, Á Đông cũng suýt phá sản đóng cửa, bây giờ ông ấy ra tay, tôi cũng muốn xem ông ấy sẽ xử lý thế nào."
Trương Thiên Thành lơ đãng, căn bản không coi ông ấy ra gì.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT