Chương 996
Anh chỉ phản ứng theo bản năng, nhưng chưa bao giờ anh nghĩ đến cho bản thân mình, khi làm điều này, anh sẽ gặp nguy hiểm đến mức nào!
Nếu như lúc đó anh lái chiếc Mercedes-Benz G-Class, thì có thể đã tốt hơn rồi.
Nhưng anh đã lái chiếc Aston Martin.
Anh biết rằng gầm dưới của loại xe thể thao này cực kỳ thấp, nên anh đã nhanh chóng lao vào gầm dưới của xe container.
Nghĩ đến đây, Vân Giai Kỳ lại cảm thấy tim của cô cứ như đang thắt lại, khóe mắt nhói lên như bị kim đâm vậy.
Vì ngay khóe mắt của cô có một vài vết xước, nên mỗi khi nước mắt chảy ra sẽ thấm vào vết thương, vô cùng đau đớn.
Vân Giai Kỳ cố gắng mạnh mẽ và lau đi nước mắt, nhìn qua tấm kính và chửi lớn: “Đồ điên!”
Bạc Tiêu Dương liếc nhìn cô một cái rồi nói nhỏ: “Anh ấy cũng chỉ làm điều mà anh ấy từng hối hận vì lúc trước đã không làm được”
Vân Giai Kỳ ngẩng đầu lên: “Ý của cậu là gì?”
Vân Giai Kỳ ngẩng đầu lên, nhưng lúc này, Bạc Tiêu Dương không nói thêm nữa.
Cách đây năm năm, Vân Giai Kỳ đã từng bị tai nạn xe hơi, Bạc Tuấn Phong vẫn luôn rất hối hận về việc này.
Anh luôn cảm thấy hối hận, đáng lẽ ra vào lúc đó anh đã phải lao tới đập.
nát xe của cô đi mà không một chút do dự thì cô đã không có chuyện gì rồi.
Đột nhiên, chuông điện thoại vang lên.
Vân Giai Kỳ lấy điện thoại di động ra, thấy người đang gọi tới là Tiểu Vũ Minh, cô nhanh chóng trả lời: “A lô?”
“… Mẹ không sao chứ?”
Giọng nói của Tiểu Vũ Minh rõ ràng là rất lo lắng.
Vân Giai Kỳ cảm thấy có chút ấm áp: “Mẹ không sao”
Tiểu Vũ Minh nói: “Con nghe nói rằng mẹ và cha bị tai nạn xe hơi. Cha không nghe được điện thoại..”
“Cha của con vẫn còn chưa tỉnh”
“… Đầu dây bên kia bỗng nhiên im lặng.
‘Vân Giai Kỳ cũng không biết tại sao, trong lòng cô cũng không thể giải thích.
được, vài giây sau đó, Tiểu Vũ Minh nói: “Con không thấy Mạn Nhi ở đâu hết”
“Cái… cái gì…” Hình như đại não của Vân Giai Kỳ đã bị mất kiếm soát trong vài giây, ngay lập tức, cô trở nên căng thẳng: “Chuyện đó xảy ra khi nào?”
“Vừa nãy” Tiểu Vũ Minh nói: “Con… con cũng không biết làm sao…”
Cậu bé cố gắng nhớ và ấp úng kể lại.
Cậu bé biết Vân Giai Kỳ và Bạc Tuấn Phong bị tai nạn, cậu bé cũng biết rãng cả hai đều bị thương và đang nằm ở bệnh viện, nhưng mà từ trước tới giờ Bạc ‘Vũ Minh chưa từng gặp phải chuyện lớn như vậy và cũng không biết phải giải quyết chuyện này như thế nào.
‘Vân Giai Kỳ nói: “Mẹ sẽ lập tức về ngay!”
Cô tắt điện thoại, và nói với Bạc Tiêu Dương: “Xảy ra chuyện rồi, tôi phải quay về ngay”
“Bây giờ cô đang bị thương như thế này, cô còn muốn đi đâu vậy?”
“Về nhà”
‘Vân Giai Kỳ đứng lên với lấy tay vịn của xe lăn.
Nhưng cô cứ loạng choạng, đứng lên được một chút thì lại ngồi xuống.