Chương 952

Vị trí mợ chủ nhà họ Bạc không phải ai cũng có thể có được! Hơn nữa, Tuấn Phong không hi có tình ý gì với Vân Ngọc Hân, ông chẳng có gì thì lấy gì đảm bảo con gái sẽ được vinh hoa phú quý?”

Sắc mặt của Vân Lập Tân ngày cảng trở nên khó coi Mộ Khánh An lại tiếp lời: “Ông tạm thời có thể vượt qua nguy cơ lần này nếu như ông chịu tiếp nhận số tiền này, cho dù con gái ông không thể trở thành mợi chủ thì việc làm vợ nhỏ cũng không khiến cho con gái ông cảm thấy ấm ức, dù sao đi nữa, con gái ông cũng chỉ là do một vũ nữ sinh ra mà thôi, bây giờ chuyện này đã bị lan truyền ra khắp thủ đô, làm vợ nhỏ cũng không được xem là quá tệt”

Sau tất cả những lời chế giễu ấy, Vân Lập Tân tức giận muốn phát điên nhưng không thể không thừa nhận những lời nói ấy của Mộ Khánh An đều là sự thật.

‘Vân Lập Tân nghiến chặt răng: “Con gái tôi vốn dĩ là cháu dâu được nhà họ Bạc định sẵn, nếu như bây giờ đột nhiên trở thành vợ nhỏ thì người ngoài sẽ xem nhà họ Vân ra gì khi chuyện này bị lan truyền ra ngoài.”

“Vân Lập Tân, tôi khuyên ông nên sớm nhìn nhận lại tình hình thực tế! Bây giờ ông không cách nào trả giá với tôi, ông giờ đây còn tư cách gì nữa? Ông nên nhanh chóng giải quyết chuyện này, Vân Liên không thiếu kẻ thù, trước khi bọn họ thừa nước đục thả câu thì ông nên giúp công ty vượt qua nguy cơ lần này, đấy là cách duy nhất tự bảo vệ bản thân. Ở đất thủ đô này có biết bao cậu ấm, ông muốn lựa chọn người tốt nhất nhưng lại không có tư cách, ông không muốn con gái mình làm vợ nhỏ thì chỉ còn cách từ bỏ ý định gả con Bạc Tuấn Phong!

‘Vân Lập Tân đột nhiên nói: “Con gái tôi và Bạc Tuấn Phong đã có một trai một gái, ông nố để con gái mình gả vào nhà họ Bạc làm mẹ kế sao?”

“Làm mẹ kế thì đã sao?” Mộ Khánh An không hề đế tâm đến chuyện này: “Nhà họ Bạc là một đại gia đình, lại có sản nghiệp to lớn, con cháu đây đàn, đó không phải là việc mà một mình con gái tôi có thế làm được! Con cháu có thể nhiều vô số kể nhưng mợ chủ nhà họ Bạc chỉ có một”

Vân Lập Tân không thể nói thêm được lời nào nữa.

Mộ Khánh An tiếp tục nói: “Tôi cho ông thời gian suy nghĩ nhưng lòng nhãn.

nại của tôi là có giới hạn, cơ hội cũng chẳng phải ở yên chờ đợi ông! Vân Lập.

Tân, ông tự quyết định lấy đi!”

Mộ Khánh An nói xong thì rời khỏi.

Trong đầu Vân Lập Tân đột nhiên xuất hiện vô số ý nghĩ.

Nhưng một khi ông ta nghĩ đến chuyện không thể huy động được năm mươi bảy nghìn tỷ trong vòng một ngày thì ông ta sẽ bị Vân Giai Kỳ tống cổ khỏi Vân Liên!

Ông ta không nỡ đế cơ nghiệp cả đời người của bản thân hủy hoại trong tay của Vân Giai Kỳ, vì thế, Vân Lập Tân chỉ đành làm liều: “Chín mươi nghìn tỷ! Ông khi nào đưa cho tôi Bước chân Mộ Khánh An chợt dừng lại.

Ông ta xoay người và nhàn nhạt liếc nhìn Vân Lập Tân rồi nói: “Trước tối nay ‘Vân Lập Tân nghiến chặt răng: “Được! Tôi đồng ý với ông!”

Nhà họ Vân.

‘Vân Lập Tân vừa bước chân vào nhà, Vân Ngọc Hân nhìn thấy ông ta thì lập tức nói: “Cha! Tại sao cha không nghe điện thoại của con? Con còn tưởng cha đã xảy ra chuyên gì rồi, làm con lo lắng chết mất ‘Vân Lập Tân nhìn Vân Ngọc Hân tiều tuy trước mặt mà không khỏi than văn một tiếng, ông ta ngồi xuống ghế sô pha ‘Vân Ngọc Hân đi qua và nói: “Sao thế?”

‘Vân Lập Tân bất lực vẫy tay, rõ ràng là đã chịu sự đả kích không nhỏ.

‘Vân Ngọc Hân ngồi xuống bên cạnh ông ta và nũng nịu: “Rốt cuộc sao thế?”

“Hôm nay Vân Giai Kỳ đã đến Vân Liên”

Ông ta khẽ híp mắt rồi nói với Vân Ngọc Hân: “Cha nghỉ ngờ việc phóng viên phanh phui những tin đồn xấu về nhà họ Vân là do nó chỉ thị. Nó lợi dụng nguồn tài nguyên và công kích Vân Liên khiến cổ phiếu rớt giá thê thảm, nó nhân lúc cổ phiếu rớt giá rồi thu mua lại cổ phần một cách ác ý hòng nuốt chửng Vân Liên”

‘Vân Ngọc Hân kinh ngạc mở to miệng, Cô ta không tin.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play