Chương 926
Bạc Tuấn Phong rời bệnh viện nhưng không về nhà mà thay vào đó anh đến chỗ của Lâm Thanh Thủy.
Anh vừa dừng ở cửa, mới bước vào thì nhìn thấy Lâm Thanh Thủy đang ngồi đan áo len trong phòng khách.
Người giúp việc nhìn thấy Bạc Tuấn Phong thì lập tức kính cẩn nói: “Bạc giai”
Lâm Thanh Thủy kinh ngạc quay lại, nhìn thấy Bạc Tuấn Phong, cô ta khẩn trương mà đứng lên khỏi ghế sô pha: “Tuấn Phong, sao anh… Sao anh lại tới đây?
Bạc Tuấn Phong không nói nhưng ánh mắt anh lặng lẽ nhìn xuống bụng của côta Lâm Thanh Thủy lùi lại, có hơi khẩn trương mà nhìn anh.
Dù gì người đàn ông này cũng từng có ý định muốn xóa bỏ đứa bé trong bụng cô ta, Lâm Thanh Thủy vừa nhìn thấy ánh mắt lạnh như bãng kia của người đàn ông thì đương nhiên cô ta sẽ cảnh giác.
“Cô không cần căng thẳng như vậy” Bạc Tuấn Phong nói: “Nếu tôi muốn xóa bỏ đứa nhỏ đó thì không ai có thế cản tôi được”
Lâm Thanh Thủy sững sờ.
“Cô cho rằng ai có thể bảo vệ được cô vậy? Hay là thì cô vẫn có thể giữ lại đứa nhỏ này được?”
“Tuấn Phong…”
Lâm Thanh Thủy khẩn cầu: “Đứa nhỏ vô tội, anh đừng.”
“Tôi sẽ không xóa bỏ đứa trẻ này” Bạc Tuấn Phong ngất lời cô ta.
Một lúc lâu, Lâm Thanh Thủy vẫn chưa phản ứng ứng lại được, mãi sau mới nhận ra ý trong lời anh nói thì trên mặt cô ta hiện lên sự vui mừng: “Thật vậy sao? Anh đã thừa nhận đứa bé này rồi đúng không?”
Bạc Tuấn Phong lạnh lùng nói: “Tôi đã nói là sẽ nhận đứa nhỏ này khi nào?”
Nụ cười trên mặt Lâm Thanh Thủy đông cứng lại “Vậy anh…”
Cô ta thực sự không thể hiểu rõ được thái độ của Bạc Tuấn Phong.
Bạc Tuấn Phong nói đây ẩn ý: Làm sao tôi có thế chắc chắn đứa trẻ trong bụng cô có phải là của tôi không? Cô có bằng chứng gì?”
“Tuấn Phong, cái gì anh cũng có thể nghỉ ngờ nhưng không thể nghỉ ngờ huyết thống của đứa nhỏ này!” Lâm Thanh Thủy chắc chản nói: “Em thừa nhận đứa trẻ cách em có được đứa nhỏ này không quang minh lỗi lạc chút nào!
Nhưng cho dù em có dùng bất kỳ thủ đoạn thì thì đứa bé trong bụng chắc chắn là của anh! Em có thế vô cùng chắc chản điều mình nói là sự thật”
“Tôi muốn xem bằng chứng”
Lâm Thanh Thủy lập tức kích động nói: “Em có thể cho anh xem bằng chứng! Cho em một chút thời gian, chờ đến khi thai nhỉ ổn định thì em sẽ tiến hành chọc nước ối làm xét nghiệm ADN!”
Bạc Tuấn Phong nói: “Lúc cô lấy ra được kết quả xét nghiệm ADN thì nói với tôi những lời này cũng không quá muộn”
Lâm Thanh Thủy thận trọng nói: ‘Nếu kết quả xét nghiệm ADN chứng minh đứa bé là con của anh thì anh có nguyện ý nhận nó không?”
Bạc Tuấn Phong lạnh lùng nhìn cô ta: ‘Bây giờ còn chưa rõ thân thế của đứa bé kia thì cô không có tư cách gì để hỏi tôi câu này!”
‘Vừa nói xong, anh vừa đi đến gần cô ta rồi siết lấu khuôn mặt Lâm Thanh Thủy: ‘Lâm Thanh Thủy, thủ đoạn của cô đã làm cho tôi mở rộng tâm mắt Nhưng mà cô nghĩ rắng chỉ với đứa con trong bụng này mà cô nghĩ mình có thể nhất lao vĩnh dật sao? Tôi cho cô một cơ hội, bây giờ cô có thế lựa chọn phá bỏ đứa bé rồi rời khỏi thành phố này, biến mất vĩnh viễn khỏi mất tôi. Nếu không khi có kết quả xét nghiệm ADN mà cha ruột của đứa bé lại là một người khác thì tôi nên xử lý cô như thế nào đây nhỉ?”
‘Sác mặt Lâm Thanh Thủy tái nhợt.
Cô ta tủi thân nói: “Anh Tuấn Phong, anh muốn em nói gì thì anh mới có thể tin đứa bé trong bụng là con của anh đây?”
“Tôi nói đưa ra chứng cứ”