Chương 820
Tống Hạo Hiên đáp: “Vân Giai Kỳ, em không được về cùng anh ta!”
Bạc Tuấn Phong đáp lại với giọng mỉa mai: “Ai cho phép anh chạm vào ngón tay vào người phụ nữ của tôi?”
Bạc Tuấn Phong dường như biến thành một người hoàn toàn khác.
Từ trước tới giờ anh luôn tỏ ra vô tư và thờ ơ, nay lại trở nên lạnh lùng và hung dữ!
Tống Hạo Hiên chế giễu nói: “Bạc Tuấn Phong, anh đang dùng cách này để có thể giành lấy và thúc ép một người phụ nữ sao?”
“Thúc ép?”
Bạc Tuấn Phong không quay đầu lại: “Nói cho anh ta biết, anh có thúc ép em hay không!”
Anh đang hỏi Vân Giai Kỳ.
Tống Hạo Hiên lập tức nói: “Vân Giai Kỳ, anh không sao, em không được đồng ý cùng anh ta trở về!”
“Anh không được làm thương Tống Hạo Hiên!”
“Em còn dám gọi tên anh ta!”
Bạc Tuấn Phong giận dữ nói: “Em thử gọi tên anh ta thêm một lần nữa xeml”
Vân Giai Kỳ nghiến răng nghiến lợi, tức giận nắm chặt tay: “Bạc Tuấn Phong! Nếu anh dám làm thương anh ấy một chút nào….?”
Lời của cô còn chưa dứt “bịch” Bạc Tuấn Phong đã đấm vào quai hàm của Tống Hạo Hiên.
Tống Hạo Hiên kêu lên vì đau đớn, đôi mắt của anh ta đỏ ửng lên.
Anh ta phản lại, năm chặt lấy tay Bạc Tuấn Phong và cùng lúc tung nắm đấm của mình lên, nhưng Bạc Tuấn Phong không thèm giơ tay lên đỡ, và nhận lấy cú đấm đó. Nó chẳng có hề hấn gì với anh, anh tiếp tục phản kháng lại rồi siết chặt cổ họng của Tống Hạo Hiên!
“Bạc Tuấn Phong!”
Doãn Lâm đợi ngoài cửa đã lâu nhưng không thấy ai nên liền xông vào, khi Bạc Tuấn Phong và Tống Hạo Hiên đang đánh nhau, cô lập tức ra lệnh: “Doãn Lâm! Ngăn anh ta lại!”
Doãn Lâm tuân theo mệnh lệnh của cô, bước tới và tóm chặt lấy cánh tay của Bạc Tuấn Phong.
Anh ta lại tóm trúng chỗ vết thương mà Bạc Tuấn Phong bị Vân Mạn Nhi đâm.
Vết thương vừa mới lành lại, sức của anh ta lại quá mạnh đã khiến cho miệng vết thương nứt ra.
Bạc Tuấn Phong không hề biết đau liền phản kháng lại đấm Doãn Lâm một cú!
Đương nhiên, Doãn Lâm không muốn thể hiện sự yếu ớt nên lại đấm trả!
Trận đánh nhau giữa những người đàn ông chỉ toàn dùng những nắm đấm.
Tống Hạo Hiên đứng lên và cũng tham gia vào trận đánh.
Đây là lần đầu tiên Vân Giai Kỳ nhìn thấy bản lĩnh của Bạc Tuấn Phong.
Bất kể khả năng của Tống Hạo Hiên có mạnh thế nào đi nữa, Doãn Lâm còn là một vệ sĩ chuyên nghiệp hàng đầu. Tiền thân của anh ta là một đội lính đánh thuê. Từ khi còn nhỏ, anh †a sống một cuộc đời gắn với lưỡi đao dính máu, so với các kẻ thù của mình thì anh ta cũng có thể lực tương đương!
Cô không nghĩ rằng Bạc Tuấn Phong lại chưa bao giờ tiết lộ bản thân lại là người dũng cảm như thết Tân Khải Trạch nói: “Dừng tay!”
Anh ta xông lên muốn ngăn cản ba người lại, kết quả vừa bước lên thì bị Tống Hạo Hiên đấm cho một cú, Tân Khải Trạch tuổi vẫn còn nhỏ mặt cũng đầy máu, bốn người đánh nhau, mỗi người một đấm.
Vân Giai Kỳ nhìn thấy cảnh này bắt đầu thấy hoảng loạn!
Nếu như cứ để cho họ đánh nhau như vậy thì sẽ có người chết mất thôi!
Vân Giai Kỳ vội vàng chạy tới, dừng lại trước mặt Bạc Tuấn Phong, khàn giọng nói: “Dừng tay!”
Bạc Tuấn Phong lập tức nắm tay rồi ôm cô vào lòng, cùng lúc đó, Tống Hạo Hiên lao tới như một con hổ, cố gắng giành lại Vân Giai Kỳ, nhưng Bạc Tuấn Phong liền giơ chân lên rồi đá anh ta rat Vân Giai Kỳ sợ hãi run lên.