Chương 510

 

Mục Tâm Liên nói: “Lời này mà cô cũng nói ra được, năm mươi tư triệu không phải là tiền hay sao? Nghe giọng điệu của cô thì có vẻ cô đáng giá rất nhiều tiền. Nhưng tôi nhớ hình như cô đang thất nghiệp ở nhà mà, số tiền này cô lấy ở đâu ra vậy?”

 

Bà ta hỏi với vẻ tò mò, bề ngoài là tỏ vẻ quan tâm nhưng trên thực tế là đang nghi ngờ Vân Giai Kỳ trông có vẻ hào phóng như vậy, chắc chắn là có đại gia chống lưng phía sau.

 

Chắc chắn là đã được bao nuôi ở bên ngoài, tiêu tiền của người đàn ông bao nuôi cô nên đương nhiên sẽ không thấy xót.

 

Vân Giai Kỳ nói: “Tiền của tôi đều là do tôi tự kiếm được nhờ khả năng của mình. Kể ra tôi cũng thật ngưỡng mộ bà Lý đã lấy được một người chồng giàu có, lúc nào cũng đầy đủ cơm ăn áo mặc chỉ cần dang tay là có người mặc áo giúp, mở miệng là có người đút cơm cho ăn”

 

Lời nói này nghe thì có vẻ là đang khen nhưng thực tế là đang ngầm mỉa mai. Ấy vậy mà bà Lý lại không nghe ra ý mỉa mai đó, bà ta còn tưởng rằng cuối cùng Vân Giai Kỳ cũng đã mở mang đầu óc, biết lấy lòng bà ta rồi.

 

Còn đang gật gù đắc ý thì bỗng Vân Giai Kỳ lạnh lùng nói: “Có điều, tôi cũng nghĩ, nếu như để tôi sống cuộc sống ăn nhờ ở đậu như vậy thì chắc chắn tôi không thể chịu nổi cảnh ngày ngày phải nhìn sắc mặt nhà chồng mà sống” Nụ cười trên mặt bà Lý hoàn toàn đông cứng lại: “Cô nói cái gì?”

 

“Phụ nữ vẫn là phải biết an phận thủ thường, nếu không cô là vợ của người nhà giàu, để nhà chồng không vừa lòng thì sẽ không dễ sống như vậy nữa đâu”.

 

Mục Tâm Liên sao mà có thể không nghe ra ý tứ sâu xa trong lời nói của Vân Giai Kỳ chứ. Vân Giai Kỳ là muốn nói bà †a ăn nhờ ở đậu nên phải nhìn sắc mặt của nhà chồng mà sống.

 

Mục Tâm Liên tự giễu trong lòng một tiếng rồi mỉm cười và tỏ vẻ thoải mái nói: “Có những người muốn sống cuộc sống ăn nhờ ở đậu như vậy mà chưa chắc đã có tư cách đó. Gả vào nhà giàu có đâu có dễ dàng như vậy. Con cháu nhà giàu ai nấy đều là rồng là phượng trong trăm chọn một, muốn bước được chân vào cửa nhà giàu có thì phải có đủ tư cách mới được. Có những người cho dù là muốn cũng không đủ tư cách, chỉ có thể chế nhạo vợ nhà giàu. Miệng thì kêu người ta sống không thoải mái không chừng trong lòng lại đang thâm ngưỡng mộ. Suy cho cùng, nhà giàu không phải là thứ mấy cô gái quê có thể mơ tưởng hão huyền”

 

Nói xong, bà ta chuyển chủ đề nói với Vân Giai Kỳ: “Vân Giai Kỳ, tôi không có ý nói cô, cô đừng có để bụng đấy”

 

Vân Giai Kỳ cười nói: “Đúng vậy, những người gả vào gia đình giàu có đều không đơn giản, không phải là người có gia thế thì cũng là người có thủ đoạn. Quả thực, cũng có không ít phu nhân giàu có bản thân cũng rất xuất sắc nhưng đa số những người được gả vào nhà giàu đều chỉ là bình hoa di động ở nhà chồng mà thôi. Nhìn bề ngoài thì có vẻ vinh hoa phú quý nhưng thực tế đưa con đi công viên chơi, vé VIP chỉ năm mươi tư triệu cũng tiếc không nỡ mua. Dẫu sao số tiền dành dụm được có thể dùng để mua túi xách để trau chuốt cho vẻ bề ngoài của họ. Nếu mà so về độ tính toán chỉ li thì tôi không giỏi bằng những người đó.”

 

Ngập ngừng một chút, cô đáp lại lời nói của Mục Tâm Liên đang nhắm vào cô: “Bà Lý, tôi không nói bà, bà đừng để bụng.

 

Ông Lý yêu chiều bà như vậy, không đến mức để bà đến năm mươi tư triệu để mua vé VIP cũng không nỡ mua đúng không?” Từng câu từng chữ này khiến cho Mục Tâm Liên gần như mất đi khả năng kiểm soát cảm xúc của mình.

 

Vân Giai Kỳ này sao lại độc miệng như vậy, miệng thì nói không có ý nhắm vào bà ta, thực tế rõ ràng là đang muốn công kích bà ta.

 

Anh ta nói không phải nhằm vào, nhưng thật ra, rõ ràng là nhằm vào côi!

 

Mục Liên Thúy là người mất bình tĩnh đầu tiên, bất mãn nói: “Những gì cô nói rành rành là đang nhằm vào chị gái tôi.

 

Cô rõ ràng là đố ky và ghen tị vì chị gái tôi lấy được chồng và nhà chồng tốt nên mới nói những lời quái gở này”

 

Vân Giai Kỳ nói: “Sao cô lại cho rằng chị gái cô lấy được chồng và nhà chồng tốt? Nhà họ Lý ở thủ đô này cũng không được xem là gia đình giàu sang quyền quý gì đúng không?”

 

Mục Liên Thúy không muốn tỏ ra yếu thế liền nói: “Anh rể của tôi có tài sản ròng trên vài trăm tỷ, còn chưa phải là nhà giàu có sao?”

 

“Ở thủ đô có ít gia đình có trên vài trăm tỷ lắm sao?” Vân Giai Kỳ cảm thấy hai chị em Mục Tâm Liên và Mục Liên Thúy này có tâm nhìn quá thấp, mới sống trong một khu biệt thự đã tự coi bản thân là người giàu có rồi.Chỉ cần sở hữu một vài căn bất động sản ở thủ đô thì ước tính đã có khoảng vài chục tỷ rồi. Những nhà có trên mấy trăm tỷ ở thủ đô thực sự không hề hiếm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play