Chương 1547
Nguyên nhân là gì?
Người giúp việc đang định lui ra, Vân Giai Kỳ đột nhiên gọi lại: “Đợi một chút!”
“Vâng Vân Giai Kỳ đến bên cửa, nhìn cô gái: ‘Anh ta đâu?”
Cô hỏi ông Kỳ?”
“Ừm, anh ta đang ở đâu?ˆ “Ngài ấy đang ở trên lầu, cần tôi đưa cô đi gặp ngài ấy không?”
Vân Giai Kỳ quay đầu, thấy Mạn Nhỉ đối thuốc, vừa ngủ rồi, vì thế nói: “Tôi muốn nói chuyện với anh ta.”
Người giúp việc dẫn cô lên lầu.
Đi qua một hành lang dài Ánh bình minh xuyên qua cửa sổ, chiếu rọi lên tấm thảm, chói mắt sặc sỡ nhiều sắc màu.
Đi mãi đến một cánh cửa Người giúp việc thấp giọng nói: “Cô đấy cửa đi vào là được”
Tay Vân Giai Kỳ vừa mới đặt lên cửa, bên trong đã vang lên giọng nói lạnh lùng của Kỳ Thiên Nam: “Vào đi”
Cô bỗng chốc kinh hãi.
Trên đường đi, được trải rất nhiều thảm.
Làm sao anh ta có thế cảm giác được cô đang đứng trước cửa?
Vân Giai Kỳ đẩy cửa vào.
Đây đúng là một thư viện bí mật cao sáu mét.
Kệ sách trên vách tường cao khoảng sáu mét, thông qua với cầu thang cuốn, có thể lấy sách bất cứ lúc nào.
kỳ Thiên Nam đứng dựa vào thang, trong tay đang cầm cuốn sách, định lật xem: “Đóng cửa lại”
Vân Giai Kỳ đóng cửa lại, nuốt xuống một ngụm nước bọt.
Thư viện lớn như thế này, làm cô có một chút mở mang tầm mắt.
Kỳ Thiên Nam nói: ‘Tìm tôi có chuyện gì?”
Không đợi Vân Giai Kỳ lên tiếng, Kỳ Thiên Nam đã trả cuốn sách về lại chỗ cũ rồi chậm rãi nói: “Để tôi đoán xem.”
Anh nhìn cô, vịn vào cầu thang đi từng bước: “Em muốn tôi đưa em và Mạn Nhi về nhà?”
Vân Giai Kỳ kinh ngạc trừng lớn mắt nhìn anh ta, càng nghỉ ngờ có phải người đàn ông này có thuật đọc tâm hay không.
“Có thể không?”
Kỳ Thiên Nam tiến đến trước mặt cô, nhẹ nhàng vén vài cọng tóc của cô ra sau tai: “Nếu như tôi nói không được thì sao?”
“Vì sao? Anh giữ tôi lại có tác dụng gì?”
“Thế còn em?” Kỳ Thiên Nam nói: “Em nóng lòng muốn đi là vì lý do gì”
Vân Giai Kỳ lập tức không nói ra được nguyên do.
Kỳ Thiên Nam nói: ‘Ở đây có người trị thương cho em, có người hầu hạ em ăn mặc, có gì không tốt?”
Dừng lại một chút, anh ta cười: ‘Ở đây là nơi an toàn nhất trên thế giới, em sẽ không phải chịu bất kỳ nguy hiểm nào.”