Chương 1485

Bạc Ngạn Thiên nhìn miếng thịt kho tàu mà Vân Giai Kỳ gắp vào trong bát cho ông ta, thật là dở khóc dở cư Hay cho câu “Tương thân tương ái Cô không chọc tức ông ta, ông ta đã phải thắp nhang thơm cầu nguyên rồi.

Mộ Ngọc My căm tức đến nghiến răng nghiến lợi, điều khiến cô ta kinh ngạc nhất là Bạc Ngạn Thiên lại gắp miếng thịt kho tàu đó lên cần một miếng.

Ăn bữa tối xong.

Mộ Ngọc My đi đến phòng của Cẩm Di.

Bà ta đang lặng lẽ thu dọn hành lý Mộ Ngọc My nhìn xung quanh một lúc, thấy không có người đi qua, lúc này mới bước vào phòng của bà ta rồi đóng cửa lại Cấm Di vừa thấy cô ta, nước mắt lại trào ra.

“Cô chủ, cô hại tôi rồi..”

Đối với bà ta mà nói, bà ta không bỏ được công việc này.

Người giúp việc nhà họ Bạc thuê đều là người giúp việc hạng nhất.

Muốn bước vào nhà họ Bạc kiếm chén cơm cũng phải tích lũy kinh nghiệm mười mấy năm mới có thể đặt chân vào cánh cửa này.

Thu nhập trong nhà họ Bạc không hề ít Cẩm Di dựa vào thu nhập làm người giúp việc ở nhà họ Bạc, trả được choản nợ thua bài khổng lồ của chồng cũ, còn để cho con gái đi học ở trường cao đẳng và trường đại học.

Cũng bởi vì một ý nghĩ sai mà tất cả hỏng bét, vì vỏn vẹn mấy chục riệu này mà cứ như thế mất đi bát cơm, đương nhiên Cẩm Di không cam òng, lột tháng bà ta ở nhà họ Bạc có thể kiếm được khoảng sáu mươi riệu!

Mộ Ngọc My bực mình nói: “Ai bảo cô không làm cẩn thận? Không shải tôi bảo cô.

Cô ta hạ giọng nói: “Không phải tôi bảo cô đặt nhẫn ngọc bích vào ›hòng cô ta ư2 Có phải cô nổi lòng tham, muốn nuốt riêng chiếc nhẫn tgọc bích kia đấy chứ?”

Cẩm Di kích động đứng lên nói: “Cô chủ! Tôi không dám, dù cô có cho tôi mười lá gan, tôi cũng không dám cầm chiếc nhẫn ngọc bích của ông !”

“Cô nói to như vậy để làm gì? Sợ mọi người không biết chuyện tốt cô àm sao?”

Cẩm Di sợ đến im bặt Mộ Ngọc My nói: “Chuyện này dừng ở đáy đi! Cô yên tâm, cô ra khỏi nhà họ Bạc thì tôi cũng sẽ không bạc đãi cô. Với lý lịch của cô, việc kiếm sống cũng không phải vấn đề, tôi sẽ bồi thường thêm cho cô một tỷ rưỡi!

Khoản tiền này cũng đủ để cô nghỉ hưu dưỡng dưỡng già rồi chứ Cẩm Di vừa nghe, thầm tính toán một chút, sau đó mới gật đầu: “Vậy cảm ơn cô chủ!”

Mộ Ngọc My thấy bà ta không mừng rỡ thì khinh miệt nói: “Làm sao, cô còn chê ít tiền sao?”

Cẩm Di giận mà không dám nói gì.

Bà ta ở nhà họ Bạc ba năm liền có thể kiếm được tiền, bà ta còn trông mong dựa vào thu nhập nhà họ Bạc cho để cho con gái ra nước ngoài du học nữa!

Một tỷ rưỡi thật đúng là như hạt muối bỏ biển.

“Không có, làm sao tôi lại chê tiền cho cô chủ cho ít được chứ”

Mộ Ngọc My nói: “Vậy thì tốt! Cô đưa tài khoản ngân hàng cho tôi, đến lúc đó, tôi sế chuyển tiền cho cô.”

Nói xong, cô ta mở cửa đi ra ngoài.

Vừa ra cửa, Mộ Ngọc Mỹ liếc mắt trông thấy Bạc Minh Lâm đứng ở ửa, rất kinh ngạc.

“Cậu..* Mộ Ngọc My lập tức hoang mang hoảng loạn: “Sao cậu lại ở đây?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play