‘Phần mộ của Vân Giai Kỳ, vợ yêu của Bạc Tuấn Phong, chồng thương xót”

Vân Giai Kỳ thất thần đứng trước bia mộ, khom người cúi gập người xuống thật sâu, chậm rãi cúi người đặt bó hồng Lorimas xuống trước bia mộ.

“Nhiều năm như vậy rồi vẫn chưa được biết tên của cô, bây giờ, tôi đến đưa cô rời khỏi đây, đưa cô đến nghĩa trang khác chôn cất”

Nói xong, cô liền đứng lui sang một bên.

Người quản lý nghĩa trang lập tức bước tới, cẩn thận tỉ mỉ lấy lọ tro cốt từ trong phần mộ ra Bạc Tiêu Dương n Hoàng”

“Vâng, cậu ba Bạc”

‘Đem bình tro cốt đến nghĩa trang Phượng Người quản lý mang bình tro cốt rời đi Bạc Tiêu Dương bước tới bên cạnh Vân Giai Kỳ, nhẹ nhàng kéo tay cô, nói: “Đi thôi”

Nhưng Vân Giai Kỳ một chút cũng không di chuyển.

Cô đứng trước bia mộ, nhìn mãi vào dòng chữ khắc trên đó.

Nghe nói, đây là dòng chữ do chính tay Bạc Tuấn Phong viết lúc đó.

Ngay lúc đó, Bạc Tuấn Phong muốn chôn cất Vân Giai Kỳ ở lãng mộ Bạc Vân nhưng tất cả mọi người đều phản đối.

Lăng mộ Bạc Vân từ trước đến nay không chấp nhận người ở ngoài, lăng mộ nhà họ Bạc chỉ chôn cất người trong gia tộc.

Vân Giai Kỳ không phải là người nhà họ Bạc.

Muốn đem tro cốt của cô chôn cất ở lăng mộ Bạc Vân, Bạc Ngạn Thiên là người đầu tiên không đồng ý, Nhưng Bạc Tuấn Phong vẫn cứ kiên quyết không đổi, lấy danh nghĩa vợ yêu, bảo vệ cô năm năm.

Nhưng hôm nay lại nhìn thấy những dòng khắc trên bia này, đặc biệt là nhìn thấy 3 chữ ‘chồng thương xót, Vân Giai Kỳ chỉ cảm thấy nực cười.

Cô đột nhiên lấy từ trong túi ra một chiếc lọ, thuận tay đổ chất lỏng trong chiếc bình lên bia mộ và những cây thông được trồng ở bên cạnh, lấy ra một chiếc bật lửa, thuận tay châm lửa, mặt không chút biểu cảm ném lên trên bia mộ.

Ngọn lửa thiêu cháy những cây thông, ngọn lửa bùng lên, trong chốc lát đã quét sạch bia mộ.

Bạc Tiêu Dương nhìn cô chẳm chằm với ánh mắt kinh ngạc, cậu ta thấy ngọn lửa đang bùng lên dữ dội liền tiến lên phía trước, kéo Vân Giai Kỳ về bên cạnh mình, lùi về sau 3 bước.

“Cô làm cái gì vậy?”

“Anh ta không có tư cách lấy danh nghĩa chồng yêu để dựng bia cho tôi!” Vân Giai Kỳ lạnh lùng nói: “Kể từ hôm nay, tôi Vân Giai Kỳ và Bạc Tuấn Phong không còn tình nghĩa!”

Bạc Tiêu Dương nghe thấy vậy, đột nhiên bật cười, tồi lại không nói gì.

Đến đây thì cậu ta hiểu rồi, tại sao Vân Giai Kỳ lại mua hoa hồng Lorimas.

Tại sao cô lại đốt sạch phần mộ này.

Cô chính là muốn đến đây để từ biệt Vân Giai Kỳ của quá khứ.

Bạc Tuấn Phong đã cho cô biết thế nào là trái tìm nguội lạnh.

Nếu anh đã cùng Mộ Ngọc My kết hôn, vậy thì, cô đối với anh, chính là không còn chút nhớ thương gì nữ: Trong lòng cô, anh đã chết rồi!

Nếu đã chết rồi, vậy thì bia mộ linh hồn vợ yêư’ này còn giữ lại để làm gi?

Đốt quách đi cho rồi!

Ngọn lửa bùng lên ngày càng dữ dội, khiến người quản lý chú ý tới.

Lúc ông ta chạy đến nơi, toàn bộ phần mộ đã bị cháy đen thui rồi, hơn chục mét cây thông trồng ở xung quanh cũng đã cháy đến mục nát Một nhóm người vội vã chạy đến dập lửa, thật là một cảnh tượng hỗn loạn.

“Cái gì?”

Bạc Ngạn Thiên vừa nhận được điện thoại từ lăng mộ Bạc Vân, nổi giên đùng đùng: “Cô ta đốt lăng mộ Bạc Vân sao?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play