Chương 1241
Hơn cả trăm tỷ đồng sao.
Cố Phương Huyền thậm chí còn bất động thêm.
Nếu không phải vì sự phá sản của nhà họ Cố, có lẽ cô ấy vẫn khó hiểu được, cái gì gọi là chênh lệch giàu nghèo, Nhiều người bình thường muốn sở hữu một ngôi nhà của riêng mình ở cái chốn đô thị phồn hoa này, phải làm việc cật lực, chỉ để sống và tồn tại.
Những người nổi tiếng đã tụ hội ở đây tối nay, tùy tiện chọn ra bất kỳ ai, đều là gia tài bạc tỷ đấy.
Bộ lễ phục hơn cả trăm tỷ.
Đối với Cố Phương Huyền như bây giờ, đây quả thực là một khoản tiền lớn đủ để người ta nghẹn họng và kinh ngạc.
Nếu cô ấy có thể có số tiền này, có lẽ, sẽ còn thở được chút, có cơ hội để thở.
Bây giờ, nếu Mộ Ngọc My yêu cầu cô ấy bồi thường, có bán cô ấy để trả thì cũng không đủ.
Cố Phương Huyền nói: “Tôi không có khả năng bồi thường….
NHNH Ngay khi Mộ Ngọc My định nói thì nghe ngoài cửa có tiếng bước chân.
Cô ấy lập tức kìm chế lại vài phần.
Ngay sau đó, Bạc Tuấn Phong và Bạc Tiêu Dương đi đến cửa ra vào.
Bạc Tuấn Phong mặc một bộ vest đen và quần tây kiếu, thẳng tấp, tôn lên đôi chân thon của anh.
Mái tóc màu đen mực gọn gàng phủ nhẹ lên mí mắt, sống mũi cao và đôi môi mỏng sắc nét đã trở thành biểu tượng gợi cảm nhất của anh.
Còn Bạc Tiêu Dương thì mặc một bộ đồ màu xám bạc.
Hai người đứng cùng một chỗ, khí thế đến lạ thường Bạc Tiêu Dương trong nháy mắt liền chú ý đến Cố Phương Huyền.
“Phương Huyền?.
Anh nhíu mày lại Cố Phương Huyền quay mặt lại, vừa nhìn thấy Bạc Tiêu Dương, mặt liền đỏ lên, cúi đầu, núp người sang một bên, không dám nói nữa Bạc Tiêu Dương liếc nhìn, Mộ Ngọc My bước tới: “Có chuyện gì vậy?.
Khi Bạc Tuấn Phong đi tới, Mộ Ngọc My đã rúc vào người anh nũng nịu: “Tuấn Phong à, váy của em bị cô ta làm bấn rồi! Anh xem nè, là cô ta cốý đó!.
“Tôi không có..“ Cố Phương Huyền nói: “Cô đã tát tôi một cái và tôi ngã xuống đất…
“Tôi nào có chứ?” Mộ Ngọc My thề thốt phủ nhận.
Bạc Tiêu Dương liếc nhìn dấu ván tay đỏ trên mặt Cố Phương Huyền, trong lòng đã hiểu rõ.
Cậu ta nói: “Phương Huyền, cô đi ra ngoài trước đi.
“Tiêu Dương.” Cố Phương Huyền lại thay đổi giọng nói: “Cậu ba Bạc.à…”
“Cô đi ra ngoài trước đi, để tôi giải quyết.
Cố Phương Huyền chỉ có thể im lặng rời khỏi phòng.
Bạc Tiêu Dương nhìn Mộ Ngọc My, thấy cô bĩu môi, còn muốn nói thôi đừng, dáng vẻ không vui, cậu ta đột nhiên nói: “Phương Huyền giảm lên làm dơ váy của cô sao?.
“Cái này giá bao nhiêu?.
Bạc Tiêu Dương nói: “Tôi sẽ trả tiền thay cho cô ấy.
Bạc Tuấn Phong nhìn Bạc Tiêu Dương, ánh mắt sắc bén có chút thay đối.
Mộ Ngọc My cười rồi nói: “Tôi thật ra có nói cô ấy phải đền gì đâu chứ? Nhà họ Cổ bị phá sản, bây giờ nhà họ Cổ nợ nần chồng chất, tôi biết là cô ấy phải trả nợ, cô ấy cũng không thể bỏ ra số tiền lớn như vậy trả tôi đâu! Hơn nữa, cậu trả tiền thay cho cô ấy là chuyện gì vậy chứ? Cậu và Phương Huyền có mối quan hệ gì sao?.