Chương 114

Trợ lý lấy ra một tờ văn bản thoả thuận từ trong túi và đặt trước mặt Lý Khải Luân.

Đây là một bản hợp đồng.

Chỉ cần Lý Khải Luân ký tên thỏa thuận, hợp đồng liền chính thức có hiệu lực.

Nếu Lý Khải Luân thua, như vậy tất cả cổ phần của ông ta đều sẽ đứng tên Vân Giai Kỳ.

Lý Khải Luân có chút kinh ngạc: “Xem ra, cô có chuẩn bị mà đến đấy!”

“Ông có thể ký, hoặc cũng có thể không ký, lựa chọn là ở ông”

“Ơ hay, cũng chỉ là cái một cái thoả thuận mà thôi!” Lý Khải Luân cầm bút và ký tên lên bản thỏa thuận.

Ông ta không sợ thua.

Suy cho cùng thì Lý Khải Luân có đầy đủ tự tin phần thắng thuộc về mình.

Nếu không với một tên cáo già xảo trá như Lý Khải Luân, ông ta sẽ không dám chơi lớn như vậy với cô!

Lý Khải Luân ôm người tình về lại chỗ ngồi, trao đổi một ánh mắt với người chia bài Ở sòng bài Paragon này, Lý Khải Luân cũng xem như thuộc dạng tung hoành ngang dọc, những lần thắng lớn nhất có khi lên đến vài trăm triệu đô đêm.

Đó không phải là do ông ta may mắn, mà là do kỹ năng đánh bạc cao siêu của mình.

Kể từ hai năm trước ông ta đã tìm hiểu một số tay chia bài ở sòng bạc.

Những tay chia bài này có thu nhập cũng chẳng cao lắm, nhưng ngày ngày ở sòng bài quen với cảnh ngợp trong vàng son. Mà mỗi một bàn thường thu về hàng chục tỷ mỗi ngày, bọn họ đương nhiên sẽ không cam lòng với hiện trạng của mình.

Vì thế Lý Khải Luân đã lợi dụng những ý.

nghĩ xấu của những tay chia bài, tiến hành “huấn luyện nhớ bài cấp tốc” cho bọn họ.

Ở sòng bài, ngoài trừ người chia bài thì tất cả mọi người đều không được chạm vào bài Nếu có thể kết nối nội ứng ngoại hợp với người chia bài, tuyệt đối là chắc thăng không thua.

Lý Khải Luân đã đợi không được để bóc.

bài, ông ta nôn nóng muốn nhìn xem nét mặt thua thảm bại của Vân Giai Kỳ.

Vân Giai Kỳ ra hiệu chia bài, bài lần lượt được chia ra cho nhà cái và người chơi.

Lý Khải Luân cũng không vội xem bài, bởi vì ông ta biết rõ trong tay ông ta chính là quan bài.

Ở phía đối diện, Vân Giai Kỳ đã xem bài.

Lý Khải Luân nở nụ cười quỷ quái: “Vân Giai Kỳ, nếu như tôi thẳng cô cũng đừng có hối hận đó! Nếu ván này cô thua, tính gộp cả cô và một tỷ này đều là của tôi.”

‘Vân Giai Kỳ cười lạnh: “Yên tâm đi tổng giám đốc Lý, nếu ông có thể thẳng thì tôi sẽ không chối bỏ.”

Lý Khải Luân cười lớn: “Ha ha ha! Được, được lắm. Có câu nói này của cô thì tôi an tâm”

“Ông không xem bài sao?”

“Tôi không cần phải xem!” Bởi vốn ông ta đã biết, bài trong tay là chín điểm.

Ông ta tự tin có nội ứng giúp đỡ, ông ta thắng chắc rồi!

Mọi người đã hoàn tất việc đặt cược.

Lý Khải Luân lật bài trước.

Hai lá, một lá đầu là con “3”. Lý Khải Luân hả hê đắc ý lật tiếp lá bài thứ hai, nhưng mà lá bài thứ hai lại là con “8”, tống chỉ mới tám điểm.

Quy tắc của trò Baccarat này, người gần với chín điểm nhất mới là người chiến thẳng.

Và chín điểm còn được gọi là quan bài.

Không phải người chia bài đã ra ám hiệu rồi hay sao, của ông ta là quan bài mà!

Sao chỉ mới tám điểm?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play