Chương 1022

Cơ thể ấm nóng khiến cho người đàn ông càng không thể kiềm chế được.

Ông ta bế Vân Ngọc Vân ra khỏi cửa cuốn, đưa cô ta lên xe.

‘Vân Ngọc Hân ngã trên ghế xe, ông ta tuỳ tiện ném cho cô chiếc chăn bông. Vân Ngọc Hân ngại ngùng nói: Anh Nam, anh không lạnh sao? Anh không lên đây với em à?”

“Dù sao hôm nay cũng không có kết quả, chỉ bằng anh nghỉ ngơi một chút, để cho đám thuộc hạ canh giữ tụi nhỏ là được rồi”

Ý tứ sâu xa trong lời nói của Vân Ngọc Hân đã được lộ rõ.

Tưởng Thạch Nam ngầm hiểu.

Người phụ nữ này, muốn dâng hiến cơ thế của mình để làm hài lòng ông ta!

Tưởng Thạch Nam ngoảnh đầu trừng mắt nhìn về phía ghế lái, hai tên thuộc.

hạ ngồi trên ghế lái chính và phụ lái cũng hiểu được ánh mắt ra hiệu của đại ca, ngay lập tức trèo xuống xe.

Người đàn ông lên xe, đóng cửa xe lại, tiện tay đóng chốt.

Hai tên thuộc hạ lui sang một bên, nhìn chiếc xe đột ngột lắc lư.

Bọn chúng ngồi xổm sang một bên hút thuốc, ganh tị đến đỏ mắt.

“Đại ca thật là có phúc lớn!”

“Còn không phải sao? Ngôi sao lớn tự hiến dâng thân mình, mỹ nữ xinh đẹp như vậy, thật không biết có mùi vị như thế nào!”

“Ha ha ha! Mày vội làm cái gì? Đồ đại ca chơi thừa, không phải là của chúng ta sao?”

Hai tên đưa mắt nhìn nhau cười đầy ẩn ý.

“Bên ngoài đang lạnh, chúng ta vào trong trước đi!”

“Cũng được, đứng ở đây chỉ có đỏ mắt”

Hai tên nhanh chóng vào nhà kho, đóng chặt cửa cuốn.

Bên ngoài, chiếc xe lắc lư một hồi rồi đột ngột dừng lại Ngay sau đó, có một tiếng “bùm’ và tiếng súng vang lên.

Tiếng súng im bặt vang lên trong vùng đất hoang vu khó tiếp cận này, căn bản cũng không ai để ý đến.

Trong xe.

‘Vân Ngọc Hân năm co quảp trong chiếc váy xộc xệch, cô ta cầm chiếc súng lục trong tay đến chết lặng cả người, mồ hôi nhễ nhại.

Trên ghế ngồi, Tưởng Thạch Nam cũng thất kinh, ông ta bị bản một phát vào bụng, máu me be bét.

Lúc nãy, Vân Ngọc Hân tranh thủ lúc Tưởng Thạch Nam không chì đến khẩu súng bên cạnh, nhanh chóng nạp đạn, bản một phát lên người ông ta!

Khoảnh cách gần như vậy, Tưởng Thạch Nam đến cả cơ hội trốn thoát còn không có thì đã bị bản một phát!

Vân Ngọc Hân định thần trở lại, ý thức được bản thân đang mở súng, cũng bị doạ đến mất trí. Cô ta căn bản đã không còn con đường lùi rồi.

Ban đầu cô ta là chủ thuê của người đàn ông này.

Kết quả, người đàn ông này lại hoàn toàn không nghe lời của cô ta.

Điều này đã phá vỡ kế hoạch của cô ta một cách nghiêm trọng.

Nếu cứ tiếp tục như vậy, nếu ông ta thật sự xử lý cô ta, không phải cô ta phí công vô ích sao.

Dù gì cũng có sự nghiệp diễn xuất nhiều năm như vậy, cô ta cũng đã từng đóng qua vài cảnh trộm cướp, cũng đã từng thấy máu nhân tạo, nhưng máu thật làm sao có thể so sánh với nhân tạo?

Rất nhanh, cô ta đã ngửi thấy mùi máu tanh rất nồng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play