Nghĩ đến đây, Bách Lý Khiên nắm chặt chung rượu, ngửa đầu một hơi uống cạn, lại cảm thấy rượu này so với khi nãy càng cay độc, cay đến lồng ngực gã đau nhói.

Bắc Nhu ngồi cạnh chứng kiến tất cả phản ứng này, ánh mắt trở nên chua xót, Thái Tử... Thích An Cửu, không thể buông bỏ nàng ấy đến như vậy sao?

Bản thân nàng từ khi gả đến phủ Thái Tử, tân hôn viên phòng vốn nên thuộc về nàng chưa từng xảy ra, nếu người gả cho Thái Tử là An Cửu, chỉ sợ gã sẽ không đối xử với nàng ấy như vậy.

Đêm trung thu đó, Thái Tử thậm chí còn muốn chiếm đoạt An Cửu, không phải à!

Bắc Nhu hít sâu một hơi, không khỏi ghen ghét, không sai, là ghen ghét, nàng cho rằng nàng yêu Thái Tử, một lòng suy nghĩ cho Thái Tử, chỉ cần Thái Tử thích, cho dù gã muốn cưới An Cửu, nàng cũng đồng ý, có điều hiện tại, nàng lại ghen ghét.

Nàng không xem nhẹ tình yêu của mình dành cho An Cửu, lại bỏ qua những điều cơ bản nhất.

Bắc Nhu nhìn An Cửu, ánh mắt phức tạp vạn phần. Lúc này, An Cửu cũng vừa lúc đón nhận ánh mắt của nàng ta, khoảnh khắc đó, Bắc Nhu run lên, nhưng giây tiếp theo, An Cửu lại thấy đối phương nở nụ cười, gật đầu với nàng, giống hệt Bắc Nhu trước kia.

An Cửu cũng cười đáp lại.

Từ khi hai người vào đại điện, Tĩnh Phong Đế cũng đi tới tiếp đón, ở trước mặt mọi người thân mật nắm tay Hạ Hầu Âm, nhẹ nhàng vuốt ve: "Âm Âm, nghe tiếng đàn của nàng, thứ nhạc sư trong cung đàn ra càng ngày càng không thể nghe lọt tai, nào nào, nàng qua ngồi cạnh trẫm đi."

Dung Phi khẽ cười, bị Tĩnh Phong Đế kéo đi vào bước, bỗng dừng lại.

Tĩnh Phong Đế nhíu mày: "Sao vậy?"

"Hoàng Thượng, thiếp dẫn thêm khách tới, ngài sẽ không trách tội chứ?"

Tĩnh Phong Đế nhìn về phía sau Hạ Hầu Âm, nhíu mày càng chặt, An Cửu? Khách của Âm Âm sao?

"An Cửu tham kiến Hoàng Thượng." An Cửu hành lễ, đón nhận ánh mắt của Tĩnh Phong Đế, một chút cũng không kinh hoảng.

"Nếu đã là khách của Dung Phi, người đâu, ban tọa!" Tĩnh Phong Đế cao giọng, An Cửu này tâm tư khôn khéo, trước sau đều khiến ông ta có chút bất an.

"Tạ Hoàng Thượng." An Cửu đáp, đang muốn theo cung nhân tới chỗ ngồi, một giọng nói lại vang lên khiến nàng phải dừng bước.

"Chờ đã."

An Cửu nhìn về phía người nọ, người lên tiếng chính là Hạ Hầu Âm. Trầm ngâm một lát, Hạ Hầu Âm mới nói tiếp, lần này lời nói ra khiến người ở đây đều giật mình.

"Hoàng Thượng, để An Cửu ngồi bên cạnh thần thiếp được không?" Ánh mắt Hạ Hầu Âm nhìn Tĩnh Phong Đế nóng bỏng mang theo chờ đợi, khiến người ta không có cách nào cự tuyệt.

Nhưng... Sắc mặt mọi người đều thay đổi.

Ngồi cạnh Dung Phi? Vậy chẳng phải ngồi cạnh Tĩnh Phong Đế sao?

Việc này... Ngay cả vị trí của Thục Phi, Nguyên Phi và Nhàn Phi đều phải xếp sau, nếu An Cửu ngồi bên cạnh Dung Phi, sợ rằng không ổn!

Nếu là khi trước, Ngọc Hoàng Hậu sớm đã lên tiếng, giờ phút này, trong lòng Ngọc Hoàng Hậu cũng khó nén tức giận, Hạ Hầu Âm này thật sự vì Hoàng Thượng sủng ái, cái gì cũng không để ý sao?

Nhưng, bà ta chỉ có thể giận trong lòng, không hề mở miệng, dường như đang chờ phản ứng của Hoàng Thượng.

An Cửu cũng nhíu mày, ngồi bên cạnh nàng ta?

Trong hồ lô của Hạ Hầu Âm này rốt cuộc đang bán thứ gì?

Trên đại điện, bầu không khí vô cùng quỷ dị, không biết qua bao lâu, Tĩnh Phong Đế cuối cùng cũng lên tiếng: "Được, chỉ cần Âm Âm nàng cao hứng, thế nào cũng được. Người đâu, thêm một vị trí bên cạnh Dung Phi."

Lời này khiến người ngồi ở đây đều rõ, sự sủng ái của Hoàng Thượng dành cho Dung Phi đã tới cực hạn!

Nhất thời, có vài người thầm tính toán, đáy mắt Hạ Hầu Âm xẹt qua một tia vừa lòng, lúc này mới theo Tĩnh Phong Đế về chỗ ngồi. Dưới ánh mắt của mọi người, An Cửu cũng vào vị trí, nhưng bầu không khí trong đại điện lại khiến An Cửu âm thầm nhướng mày.

Hạ Hầu Âm làm vậy là tỏ rõ vinh sủng của nàng ta sao?

Hay là có ý đồ khác?

Trên đại điện, mọi người dần vui vẻ trở lại, đột nhiên, Hạ Hầu Âm nhìn thoáng qua An Cửu, nói: "Hoàng Thượng, thần thiếp có một việc không biết có nên mở lời hay không."

"Hôm nay là sinh thần của nàng, muốn cái gì nàng cứ nói, không cần băn khoăn." Tĩnh Phong Đế nắm tay Hạ Hầu Âm, sủng nịch trong mắt càng đậm.

Tĩnh Phong Đế vừa nói thế, đám người Ngọc Hoàng Hậu, Thục Phi và Nguyên Phi đều gia tăng phòng bị, hồ ly tinh Dung Phi này chẳng lẽ có tâm tư gì sao?

Với sự sủng ái của Hoàng Thượng dành cho nàng ta lúc này, nếu nàng ta có tâm tư gì, chỉ sợ sẽ là chiêu trí mạng với bọn họ!

Hiện tại, những người này thậm chí không dám thở mạnh, nắm chặt khăn thêu trong tay, lặng lẽ nhìn nữ tử tuyệt sắc ngồi cạnh Tĩnh Phong Đế, chỉ thấy nụ cười trên gương mặt tuyệt mỹ kia càng xán lạn.

"Vậy sao? Nếu đã là sinh thần của thần thiếp, thần thiếp có nguyện vọng gì, Hoàng Thượng đều sẽ giúp thần thiếp hoàn thành đúng không?" Hạ Hầu Âm cười, dường như vạn vật trên thế gian đều vì thế mà thất sắc.

Nhất thời, Tĩnh Phong Đế cũng nhìn tới ngây người, gương mặt này đúng là càng nhìn càng thích.

"Hoàng Thượng..."

Thấy Tĩnh Phong Đế không trả lời, Hạ Hầu Âm vội thúc giục.

"A, hoàn thành, nguyện vọng của ái phi, trẫm chắc chắn thỏa mãn." Tĩnh Phong Đế hoàn hồn, lập tức cười ha ha.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play