*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thứ mà con người có thể giải thích, gọi là "Khoa học", nhưng có rất nhiều thứ không thuộc phạm trù này.

Điều này không có nghĩa là không có ai nghiên cứu, cứ việc nghe vào, những hạng mục và mệnh đề đó đốt rất nhiều tiền, hoặc não của nhà nghiên cứu bị chập mạch, ví dụ như đả thông hai mạch nhâm đốc trong tiểu thuyết võ hiệp Trung Quốc, đương nhiên nó có tính hạn chế, vì ngoại trừ người Trung Quốc, những người khác thậm chí còn không hiểu từ này, không mang tính quốc tế, khác với những thứ được đề cập bên dưới.

Người cá, đúng vậy, chúng tồn tại rộng khắp trong thần thoại của nhiều quốc gia. Dù là phương Đông hay phương Tây, ở Tiểu Á Biển Aegean hay Babylon, là giao nhân hay là hải yêu. Có lẽ chỉ cần là quốc gia có đường bờ biển, thì sẽ lưu truyền những câu chuyện đó.

Ít nhất rất nhiều tài liệu bí mật có thể cho nói bạn, kể từ thời đại Đại hàng hải*, đúng là có người đã nghe thấy tiếng hát của người cá trên biển, song những người này hoặc là cách nơi phát ra tiếng ca rất xa, hoặc là dứt khoát tinh thần thất thường, cả người hốt hoảng. Những người nghiên cứu tư liệu này thật rất đau khổ, nó không đơn giản như quái vật biển, ít nhất con người cũng đã tìm thấy xác mực ma, quái vật hồ Loch Ness còn có lượng lớn tư liệu hình ảnh đấy!

Đi gần bờ sông nhiều còn ướt giày, chỉ cần những con quái vật biển đó thật sự tồn tại, theo sự tiếp cận hải dương mỗi lúc mỗi gần của con người, mọi tấm rèm của bí mật, sẽ luôn được gió nhấc lên, cho người ta lần ra manh mối.

Cũng như loài mực lớn nhất thế giới không phải là loài mực ma có thể chiến đấu với cá nhà táng* dưới đáy biển ở độ sâu một nghìn mét, mà là một loài mực bơi trong vùng nước lạnh giá của Nam Cực với những chiếc vòi mọc gai như răng hổ, người ta từng bắt được một con non ở biển Ross, trong mắt người bình thường, dài hơn 10 mét 20 mét đã là quái vật biển, nhưng không phải vậy!

Chân tướng quả nhiên nằm trong tay một vài người... Ấy không! Là nhóm quái vật biển nơi biển sâu, muốn tìm bọn chúng, chỉ có thể ra Biển Đông.

Nhìn xem, người cá thì đơn giản hơn nhiều, nếu chúng muốn xuất hiện, tất nhiên là ở trên biển.

Có điều tiếng hát kia quá đòi mạng, mấy ngàn phần tư liệu tuyệt mật cho thấy, thủy thủ hư hư thực thực từng nghe người cá hát đều không quá bình thường, có người triệu chứng nhẹ, có người rất nghiêm trọng. Trong truyền thuyết đó là tiếng ca dù có bịt tai cũng không thể ngăn chặn, nếu không muốn bị dụ thì phải buộc chặt mình vào cột thuyền, đương nhiên thần thoại chắc chắn nói quá, nhưng nhắc đến người cá, ngoại trừ phương Đông có chuyện giao nhân tốt bụng siêng năng nước mắt hóa ngọc trai, thì những câu chuyện khác đều không quá tốt đẹp.

Chúng là điềm báo tai họa, thời đại Đại hàng hải, nếu gặp phải người cá, vậy thủy thủ có thể viết di thư tập thể, ấy không, thủy thủ không có thói quen viết di thư, bời vì gửi không được, vậy thì hãy cầu nguyện, thành kính cầu nguyện với thượng đế trước lúc ra đi, đau thương xưng ra tội lỗi của mình, rồi đón nhận tai ương.

Có thể là sóng thần, có thể là cướp biển đáng sợ hay tàu chiến, nghe nói chỉ cần tất cả những người trên thuyền đủ thành kính, thì tai họa có lẽ vẫn sẽ xảy đến, nhưng họ sẽ không nhìn thấy người cá nữa, và cũng không nghe thấy tiếng ca đòi mạng nữa.

Logic của người phương Tây càng gần với lối phân tích của Holmes.

Khi tất cả khả năng bị loại bỏ, mặc kệ trông nó không đáng tin ra sao, thì điều còn lại chính là lời giải thích.

Người cá vốn không mang đến tai họa, chúng chỉ bị con người sắp gặp tai họa thu hút, thành kính cầu nguyện gì đó, có lẽ có thể xóa bỏ nỗi sợ hãi, nôn nóng, phẫn nộ, và tất cả những cảm xúc tiêu cực dữ dội của con người, nếu đủ thành kính, thủy thủ sẽ tin vào việc mình có thể lên thiên đường, mà cảm xúc chưa đủ tuyệt vọng chưa đủ đen tối như vậy, có lẽ không hợp khẩu vị của người cá.

Vậy nên tiếng ca của người cá, có thể chỉ là một loại sóng chấn động tinh thần.

Có lẽ chỉ có con người mới nghe giống tiếng ca, sinh vật khác nghe vào, không chừng sẽ ngủ mất.

Cuối cùng chỉ còn lại một mệnh đề, là người nghe được tiếng ca, sẽ nhảy xuống biển, hay là tinh thần thất thường hoặc là đầu óc trống rỗng và trở thành kẻ điên kẻ ngốc? Điều trước quá thể ly kỳ, hải quái hải yêu ấy, ăn người mà thôi, cần gì dạo đầu nhiều vậy, kén ăn thế ư?

Nếu là trường hợp sau, nghiên cứu khoa học đã chỉ ra rằng, cảm xúc của con người được phân chia theo màu sắc, hiển nhiên sóng tinh thần méo mó vì kề cận sự sụp đổ, tuyệt vọng, thù hận, là thức ăn của người cá, chúng sẽ vì món ngon, mà không tiếc ngoi lên từ biển cả, xuất hiện trước mắt con người.

Tiếng ca gợi ra cộng hưởng, dùng cách mà khoa học không thể giải thích cắn nuốt sóng tinh thần của con người.

Giải thích hoàn hảo biết bao, nhưng vấn đề là, không thể bắt một người cá để họ nghiên cứu.

!

Nên biết rằng loài người đã bước vào thời đại thông tin, vệ tinh trên quỹ đạo ngoài trái đất, hoàn toàn có thể chụp một chiếc ô tô trên mặt đất với hình ảnh độ nét cao, nhưng người cá không thể so với những con quái vật biển khổng lồ đó, vả lại chúng còn xuất hiện trong sóng gió và thảm họa, khi đó mây đen giăng đầy, không một vệ tinh nào thấy được mặt biển là tình huống gì, hơn nữa người cá còn có một nửa giống hệt con người.

Có lẽ người cá càng ngày càng ít, cũng liên quan đến việc vận chuyện hàng hải càng ngày càng an toàn chăng!

Bây giờ những người trên Nữ thần Thalassa, đợi không được tới khi tận thế hoàn toàn buông xuống, có thể trong một đêm ngắn ngủi, sẽ trở thành những kẻ đần độn vô tri vô giác, vậy nên có thể tưởng tượng được kết cục đang chờ họ.

Trên thực tế những nạn nhân bị người cá tấn công không vì thế mà bị chết đói chết khát, đừng quên chúng đến theo tai họa, chỉ là đến trước tai họa, xuống tay trước.

Nhưng tình huống lần này, cực kỳ đặc biệt.

Hạ Ý tuy rằng đã ngất, lại buộc phải lênh đênh trên biển trong thời gian dài, ánh trăng rất sáng, trên mặt biển đã không còn bất cứ sinh vật nào dám xuất hiện, đó là tìm chết, trong ánh quang màu bạc nhạt rực rỡ, trên đường viền thanh nhã dịu dàng tựa ánh sáng ngọc trai, đôi mắt màu tím sâu thẳm với làn mi sương, nhìn chăm chú vào Nữ thần Thalassa, không có gió, chỉ có tiếng ca quanh quẩn vang vọng.

Quá yên tĩnh, quá tốt đẹp, nhưng lại là đủ loại nguyên nhân cấu thành biểu tượng của cái chết.

Hạ Ý khẽ giật mình, hắn tiếp xúc lâu với phóng xạ, hơi thở bắt đầu dồn dập, vết máu rỉ ra từng đường từ dưới làn da, một ít chất lỏng trong suốt màu vàng nhạt cũng trào ra, đây là một số mô liên kết, khi nó thối rữa hết, người đã sớm tắt thở vì suy nội tạng. Mà hàm lượng muối trong nước biển quá nặng, và tình trạng mất nước nghiêm trọng sẽ đẩy nhanh quá trình này.

Vì thế tiếng ca im bặt.

Mái tóc bạc nhạt vì động tác cúi người của nó, mà tản một nửa lên mặt Hạ Ý.

Ngón tay thon dài nhợt nhạt có lớp màng mỏng trong mờ dưới đốt thứ hai, nâng lên từ trong nước biển, móng tay nó vừa dài vừa sắc nhọn, lưu chuyển ánh sáng ngọc trai, nhẹ nhàng quệt lấy vết máu trên mặt Hạ Ý, rồi đưa vào môi chậm rãi mút.

Bỗng nhiên, nó như đã hiểu ra gì đó.

Người cá màu bạc này lưu luyến nhìn vào Nữ thần Thalassa khổng lồ, sau đó lần nữa kề vào, bờ môi lạnh băng dán sát vào đôi môi không ngừng rỉ máu của Hạ Ý, cánh tay khép chặt lại, bỗng nhiên chìm vào mặt biển.

Mặt biển khẽ lay động, nó là bầu trời của sinh vật biển, sẽ theo gợn sóng mà đều đặn chiết xạ ra ánh sáng rọi vào mặt nước.

Mông lung, mờ ảo.

Hiện tại, vùng nước từ 20 mét trở lên dường như đã chết, không có bất kỳ con cá nào.

Ánh trăng bàng bạc cứ thế xuyên thấu qua mặt nước, nhìn không sót gì, rồi dần dần, biến mất trong làn nước càng lúc càng đen tối, càng lúc càng lạnh lẽo.

Áp lực nước bắt đầu ép cho Hạ Ý không sao thở được, cứ việc có hơi thở lạ lùng chảy vào khoang miệng, nhưng tiềm thức mờ mịt trong hắn cũng không cảm nhận được, tiếp tục chìm xuống, chỉ có một con đường chết, nên bắt đầu ra sức vùng vẫy.

Đồng tử màu tím khép hờ bỗng nhiên mở ra, có chút quái lạ nhìn Hạ Ý, nhưng không hề rời đi, trái lại càng kiên quyết kéo hắn sâu vào đáy biển.

Trừ phi không có nước, nếu không cho dù là bức xạ mạnh, cũng vẫn có sự sống nhanh chóng thay đổi kết cấu tiếp tục sinh tồn.

Từ biển sâu, một số lượng lớn sứa nhỏ trong suốt màu xanh băng nổi lên, mũ của chúng như nấm hơi hơi đóng mở, vì bức xạ giảm bớt, chúng gấp không chờ nổi muốn trồi lên mặt biển, thành đàn mà trôi qua Hạ Ý và người cá.

Loại thức ăn đặc biệt này tự nhiên cũng thu hút những kẻ săn mồi tò mò.

Bạch tuộc bự ngang ngược tách ra đàn sứa, có điều những sinh vật này quá nhỏ, nó chỉ có thể dùng xúc tu mọc đầy giác hút tùy tiện vớt một chút đưa vào miệng.

Có thể tưởng tượng được, sứa lạnh, chẳng có hương vị gì hết!

Abyss nhìn cái bóng của Nữ thần Thalassa trên mặt biển, lại nhìn người cá này, bối rối sâu sắc. Cứ như vậy, mấy cái chai được nó nắm chặt trên xúc tu không hề rơi ra.

Một đợt sóng hạ âm dữ dội bắt đầu quẩn quanh trong nước biển.

—— Ăn con người là phải thế à? Bắt đầu ăn từ miệng?

==================

Chú thích:

*Thời đại Đại hàng hải: Thời đại khám phá biển cả, nói chung trend đi biển. Mình chưa tìm được nghĩa chính xác.

*Cá nhà táng: Là một loài động vật có vú sống trong môi trường nước ở biển, thuộc bộ Cá voi, phân bộ Cá voi có răng và là thành viên duy nhất của chi cùng tên. Cá nhà táng đã từng có tên khoa học là Physeter catodon.



(Wikipedia)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play