Thiếu nữ ni cô hết sức khó xử, nàng ta bối rối một lúc rồi mới nói: "Các vị sư tỷ xin cứ để cho ta chăm sóc cho hắn thêm một đêm, qua đêm nay ta sẽ đi theo các vị sư tỷ tiếp tục thực hiện nhiệm vụ".
Tất cả ni cô đều biết vị trí của thiếu nữ ni cô này ở trong thế lực mà mình đang tu hành, cho nên họ không thể bức ép nàng ta nữa, đàng đồng ý để cho nàng ta chăm sóc Dương Ân thêm một đêm.
Những ni cô đó đều bất mãn trừng mắt nhìn Dương Ân, bọn họ đều ngồi ở rất xa, không muốn ngồi gần chỗ của hắn.
Thiếu nữ ni cô áy náy nhìn Dương Ân nói: "Thật xin lỗi, các vị sư tỷ của ta không có ác ý, bọn họ chỉ đang sốt ruột muốn hoàn thành nhiệm vụ khiêu chiến bảng Thiên Vương mà thôi. Nếu như không hoàn thành nhiệm vụ thì bọn ta không chỉ làm cho phái Hằng Sơn hổ thẹn mà còn khiến cho địa vị của môn phái trong năm núi bị tổn hại, đây chính là điều mà các sư tỷ và sư phụ đáng kính không muốn xảy ra. Ta cũng muốn ra sức cho môn phái, nhưng mấy ngày nay vì chăm sóc cho ngươi nên đã làm lỡ rất nhiều thời gian, vì vậy ngày mai... có thể ta sẽ không chăm sóc cho ngươi được nữa".
Thiếu nữ ni cô rất nhân hậu, cũng rất thành thật, mới nói mấy câu thì nàng ta đã cho Dương Ân biết được thân phận và nhiệm vụ của mình.
Dương Ân chưa từng nghe nói về thế lực này, cũng không biết mình đang ở đâu, hắn nhìn thiếu nữ ni cô nhân hậu kia thì trong lòng liền cảm thấy ấm áp, vị này là cứu tinh của hắn, hắn tuyệt đối không thể để cho người ta phải khó xử, hắn chật vật mở miệng nói: "Cảm ơn cô nhưng... không cần phải phải lo lắng cho ta đâu".
"Không... thật ra ta rất muốn cứu ngươi nhưng tình trạng của ngươi lúc này quá tồi tệ, kinh mạch bị đứt lìa, cho dù ta có cho ngươi dùng đan dược trị thương thì cũng khó có thể trị khỏi cho ngươi, trừ khi ta có thể cầu xin sư bá của ta ra tay luyện cho ngươi một viên đan dược cao cấp hơn thì lúc đó có lẽ ngươi mới có hi vọng hồi phục lại được. Nhưng đáng tiếc sư bá của ta không có ở đây", thiếu nữ ni cô lại áy náy nói.
Đây là một cô gái tốt bụng đến mức nào chứ.
Vì một người không quen biết mà còn muốn cầu xin sư bá luyện chế đan dược cao cấp cứu giúp, đây đúng là một ân nghĩa lớn lao.
Đan dược cao cấp là bảo bối vô giá, nếu như không có một bảo bối vô giá khác để trao đổi thì không thể nào có được đan dược cao cấp, chẳng lẽ thiếu nữ ni cô này không biết?
“Cô không cần phải tự trách mình, một cô gái nhân hậu như cô sau này chắc chắn sẽ được đền đáp xứng đáng”, Dương Ân yếu ớt nói.
Thiếu nữ ni cô miễng cưỡng cười nói: "Người xuất gia như chúng ta không cần đền đáp", dừng một chút, nàng ta liền lấy ra một viên đan dược nói: "Ở đây ta còn một viên đan dược trị thương, ngươi cứ dùng trước đi, cho dù nó không đủ để cho ngươi hồi phục nhưng cũng có thể giúp cho ngươi tốt lên, ta chỉ có thể làm tới đây mà thôi".
Dứt lời thì nàng ta liền đút viên đan dược cho Dương Ân, Dương Ân muốn cự tuyệt cũng không được.
"Đan dược trị thương cấp vương", Dương Ân thầm kinh ngạc, không ngờ thiếu nữ ni cô này lại hào phóng như vậy, loại đan dược này cũng có giá trị không hề thấp.
Dương Ân im lặng thầm ghi tạc ân nghĩa này trong lòng, hắn thề nhất định sẽ đền đáp xứng đáng cho thiếu nữ ni cô.
Dương Ân không muốn làm lỡ thời gian, hắn hết sức muốn hồi phục lại sau đó tìm hiểu xem nơi này là nơi nào, hắn phải chuẩn bị tinh thần sẵn sàng bởi vì hắn đã cảm thấy nơi này không hề yên bình.
Sau khi cho Dương Ân dùng đan dược, thiếu nữ ni cô nói: "Ngươi cứ nghỉ ngơi đi, nếu như có chuyện gì thì cứ gọi ta, ta sẽ ngồi bên cạnh ngươi đêm nay".
Dương Ân khẽ lên tiếng đồng ý rồi nhắm mắt lại.
Thiếu nữ ni cô thầm thở dài một tiếng, sau đó ngồi thiền định bên cạnh Dương Ân.
Kinh mạch của Dương Ân đã đứt đoạn, lục phủ ngũ tạng lệch lạc dập nát, xương cốt cũng gãy vụn nhiều chỗ, thứ duy nhất giữ cho hắn còn sống chính là tiên khí nơi đan điền, cách duy nhất để cho hắn hồi phục chính là kích hoạt được sức mạnh bên trong đan điền. Hắn lại nội thị cơ thể của mình một lần nữa, nghĩ tới việc kết nối sức mạnh của Mắt Hồn và Mắt Địa Hải để khiến cho tiên khí bên trong cơ thể phát huy tác dụng nhanh hơn.
Tiên khí bên trong cơ thể của hắn sinh ra từ hạch đào bên trong đan điền, nó đang bảo vệ đan điền, cho nên nội lực bên trong đan điền của hắn không bị hao tổn. Tuy nhiên, bởi vì nó bảo vệ đan điền cho nên cũng phong tỏa sức mạnh bên trong đan điền khiến cho hắn không thể vận dụng được nội lực, đó chính là nguyên nhân hắn không thể hồi phục.
Mở Mắt Hồn!
Dương Ân đã sử dụng hồn lực mạnh mẽ của mình để mở Mắt Hồn ra, tia sáng linh hồn phóng thẳng xuống đan điền, kết nối trực tiếp với Mắt Địa Hải bên dưới.
Khi tia sáng linh hồn của Mắt Hồn phóng xuống dưới, đan điền bị phong tỏa cuối cùng cũng có thể mở ra, huyền khí bên trong đan điền không ngừng dâng lên, Mắt Địa Hải kết nối thẳng một đường với Mắt Hồn, tạo thành cầu nối huyền khí thiên địa, năng lực này chỉ có ở cường giả cảnh giới Thiên Ngư nhưng Dương Ân mới đột phá cảnh giới Địa Hải cao cấp mà cũng đã có được năng lực này.
Bằng cách đả thông cây cầu huyền khí thiên địa, hắn đã có thể hấp thụ huyền khí thiên địa từ thế giới bên ngoài để bổ sung cho chính mình, đây chính là cách làm của các cường giả cảnh giới Thiên Ngư.
Sau khi cây cầu huyền khí thiên địa được đả thông thì tiên khí bên trong cơ thể của hắn cũng dâng trào, phối hợp ngược lại với cây cầu huyền khí thiên địa lưu chuyển toàn thân, bắt đầu chữa trị và nuôi dưỡng kinh mạch, tạng phủ và xương cốt của hắn, nhiều điểm trên cơ thể của hắn đã được hồi phục, tuy hiệu quả không bằng lúc trước nhưng nó cũng đã diễn ra rất kịp thời.
Hắn rất không thích tình trạng bất lực yếu ớt của mình, chẳng những không thể chiến đấu mà còn không thể tự chăm sóc bản thân. Hơn nữa hắn cũng không muốn làm vướng chân thiếu nữ ni cô nhân hậu kia, hắn phải cố gắng hồi phục nhanh hơn nữa.
Tuy nhiên trong lúc này lại có một làn sóng nguy hiểm đang ập đến.
"Mấy đứa loài người này da mỏng thịt mềm, cũng đủ để cho ta nhét kẽ răng", bỗng nhiên lại có một thanh âm đáng sợ vang lên.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT