Nhóm thống lĩnh và binh sĩ quanh đó nghe vậy thì đều không khỏi hít một ngụm khí lạnh, mười ngàn điểm quân công này không nhỏ chút nào đâu.
Bọn họ muốn có được từng ấy điểm thì phải mất một khoảng thời gian mới tích lũy được, hơn nữa một người cũng khó mà hoàn thành được nhiệm vụ này, cần một đội ngũ mới được. Bởi vì mỗi nhánh quân Man di đều có tướng Man di tọa trấn, đâu có dễ giết như vậy.
Dương Ân mặc kệ sự kinh ngạc của mọi người, hỏi: “Ngần này công quân đã đủ chưa?”
Tư Mã Nạp Đồ mỉm cười nói: “Đúng là chưa đủ lắm, nhưng cũng đủ để giảm bớt tội của ngươi rồi”.
Bọn họ đều ở cảnh giới Vương giả, giết chút người này không phải là chuyện khó. Bọn họ càng tò mò chuyện Dương Ân có bảo bối trữ đồ nào không, nếu không cũng sẽ không cất giữ được nhiều như vậy.
“Được, vậy thì thêm chút nữa đi!”, Dương Ân cũng biết là không đủ. Ban đầu phó quan mặt lạnh đã nói với hắn là phải giết chết ít nhất 500 đầu quân Man di mới thoát được thân phận hiện giờ. Hắn đúng là đã tích lũy đủ, chẳng qua là Tiểu Hắc không lấy ra hết một lần mà thôi.
Khi Dương Ân tiếp tục vẫy tay, mặt đất lại có thêm khoảng 300 cái đầu quân Man di nữa.
Cảnh tượng lúc này lại càng kinh dị đến mức không nói nên lời.
Bọn họ đều nghi hoặc trong lòng: “Đây là tiêu diệt một nhánh quân hay là đào xác quân Man di lên vậy trời. Một hơi lôi ra hẳn những hơn 500 cái đầu người”.
Lần này phó quan mặt lạnh lại xử lí tiếp, gã còn phát hiện ra có hẳn mấy chục đầu tướng Man di, trong đó có một cái đầu mà gã cực kỳ ấn tượng. Gã hét lên thất thanh: “Đây… Đây là nhân tuyển mạnh mẽ nhất của tộc Man di, A Nhược Lạp, còn cả thuần thú sư Mạnh Cố, còn cả tướng Man di đỉnh cấp A Cốt Hà…”
Trong quân Man di có một vài tên tướng hoặc thanh niên đời sau nổi danh, Đại Hạ đã sớm thu thập thông tin về họ. Phó quan mặt lạnh nhận ra được cũng không có gì lạ.
Nhưng có nhiều đầu tướng Man di thế này thì thật sự khiến gã cảm thấy hơi lo lắng!
Những người khác đã mất đi vẻ điềm tĩnh mà đều kinh hãi hô lên.
“Đám người này bình thường đều có đội ngũ lớn đi cùng, sao lại chết như vậy chứ, không lẽ là có gì đó sai sót?”
“Nếu là tên nhóc này giết hết thì thật sự quá ngược đời”.
“Nhìn thì không giống giả lắm đâu, e là hắn có linh khí càn khôn nào đấy, nếu không sao có thể cất được nhiều đầu ngươi như vậy chứ. Nhưng… linh khí cỡ nào mới cất được nhiều đầu người như vậy đây?”
“Dương Ân có lẽ đã gặp được mối duyên nào đó, không chừng đám người kia cũng chết trong lúc ấy rồi bị hắn nhặt được chiếm làm công quân”.
…
Nhất thời, đám người đều nhìn về phía Dương Ân với ánh mắt tham lam. Bọn họ cho rằng Dương Ân phải gặp được một mối duyên lớn thì mới thu được nhiều đầu người đến vậy.
Dương Ân có phản ứng cực kỳ mẫn cảm, nên cũng cảm nhận được ánh mắt kỳ lạ của bọn họ. Nhưng hắn chẳng quan tâm nhiều, nếu như lục soát người hắn thì cũng chẳng có gì phải sợ.
“Phó quan, ban đầu ngài nói ta chỉ cần đưa ra 500 cái đầu về thì có thể thoát tội, giờ thì đã đủ rồi chứ”, Dương Ân bình tĩnh hỏi.
Phó quan mặt lạnh không biết nên nói sao. Hoa hồng Tử thần lên tiếng: “Đủ để ngươi thoát phận ngục nô, nhưng không đủ để thoát tội dĩ hạ phạm thượng đâu”.
Dương Ân phẫn nộ. Hắn rất muốn chửi ầm lên: “Mạng sống của con đàn bà nhà cô là do ta cứu đấy, còn dám lấy oán báo ân à, cô thật sự coi ta là cái loại yếu ớt chắc!”
Tiếc là hắn không dám nói ra câu đó, khí thế vương giả kia hắn còn chưa đủ khả năng đối mặt.
“Tiểu Hắc, ném toàn bộ số đầu người ra đi!”, Dương Ân truyền lệnh cho Tiểu Hắc.
Tiểu Hắc không làm loạn nữa, nhả toàn bộ số đầu người còn lại ra. Thủ đoạn ẩn náu của nó cực kỳ cao siêu, cho dù là hoa hồng Tử thần và Tư Mã Nạp Đồ cũng không thể nào cảm giác được, mà mặt đất lại nhiều thêm một đống đầu người.
Dương Ân giết được hẳn hai nhánh quân Man di với vô số binh sĩ, cộng lại phải hơn 900 đầu người. Số lượng này còn nhiều hơn một nhánh quân rồi.
Lúc này tất cả đều chết đứng.
“Giết được nhiều như thế mà không đủ thì ta cũng chịu, nhưng ta tuyệt đối sẽ không giơ tay chịu trói đâu!”, Dương Ân bày ra dáng vẻ phản kháng cuối cùng rồi nói.
Tất cả mọi người đều á khẩu. Quân công trước mắt này dù không phải do Dương Ân tự tay giết hay là gì thì đều thuộc về hắn. Nếu thưởng thì Dương Ân tuyệt đối sẽ được nâng lên đến cấp thống lĩnh, hoặc thậm chí là thiếu tướng.
Phải biết rằng ở đây có gần 100 đầu tướng Man bị giết, mà còn vô số binh sĩ tộc Man di nữa. Phần quân công này thật sự là quá lớn.
“Được rồi, ngươi đi về cùng ta, sau này ngươi sẽ là một trong số các phó thống lĩnh của quân đoàn Tử thần. Tất cả mọi hành động chỉ cần phải chịu trách nhiệm trước trưởng đoàn ta!”, hoa hồng Tử thần lạnh lùng nói.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT