Nhìn thẳng vào nội tâm, hiểu rõ nội tâm,nghe theo nội tâm.  

Không trốn tránh!  

Tốt là ta, mà xấu cũng là ta!  

Tốt hay xấu đều là ta!  

Nhẩm đến đây, kiếm trong tay Diệp Huyên đột nhiên run mạnh…  

“Thế nào là Kiếm Thánh?”  

Diệp Huyên khẽ nói: “Từ phàm lên tiên, từ tiên vào thánh, mà muốn vào thánh, trước tiên phải hiểu rõ bản thân… Không sai, Diệp Huyên ta có rất nhiều rất nhiều khuyết điểm, đúng, Diệp Huyên ta vô sỉ, ta không cần mặt mũi, nhìn thấy mỹ nữ ra sẽ có suy nghĩ lệch lạc… Đúng, ta chính là người không cần mặt mũi lại vô sỉ…”  

Vù!  

Một âm thanh từ kiếm đột nhiên vang lên từ trong bóng tối…  

Trong bóng tối, tiếng kiếm ngân dài không dứt chứng tỏ cho việc kiếm đã hiểu được ý người.  

Diệp Huyên ngồi xếp bằng dưới đất, hai mắt khép hờ, trước mặt là một thanh kiếm đang lơ lửng.  



Giờ phút này, hắn đã ngộ ra đạo lý phải thấu hiểu được nội tâm của mình.  

Một người có thể lừa dối bất kỳ ai trên thế gian này trừ chính bản thân mình, bởi vì nội tâm chính là tấm gương chân thật nhất trên đời.  

Diệp Huyên đứng lên, trong lòng bàn tay hắn là một thanh kiếm với hai loại kiếm ý Thiện Ác đang xoay tít mù.  

Từ khi kiếm ý của hắn lột xác, kiếm Trấn Hồn cũng đã trải qua biến hóa long trời lở đất.  

Đúng lúc đó, giọng của Tiểu Hồn vang lên: “Chúc mừng của Tiểu chủ, kiếm đạo nhập Thánh!"  

Kiếm Thánh ư?  

Diệp Huyên nhẹ giọng hỏi: “Kiếm Thánh và Kiếm Tiên khác gì nhau? Giải thích cặn kẽ chút cho ta”.  

Sau một hồi im lặng, Tiểu Hồn đáp: “Tiểu chủ có thể cảm nhận kiếm ý của mình thử xem”.  

Diệp Huyên mở tay ra, dùng hai loại kiếm ý bao trùm lấy bản thân. Ngay sau đó, hắn phát hiện dường như có thứ gì đó xuất hiện trong kiếm ý của mình!  

Tiểu Hồn lên tiếng: “Kiếm ý của Tiểu chủ có linh trí hơn so với trước kia đó”.  

"Linh trí ư?", Diệp Huyên tò mò: “Đó là gì?"  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play