Diệp Huyên hơi ngây người, sau đó nói: “Ngưỡng mộ đại danh đã lâu!”   

Tàn kiếm gật đầu: “Nghe nói ngươi giết người ở Võ Viện!”  

Diệp Huyên đang muốn đáp, tàn kiếm lại nói: “Làm hay lắm!”  

Diệp Huyên: “…”  

Tàn kiếm lại nói: “Có hứng thú đi Vô Biên Thành không?”  

“Vô Biên Thành?”  

Diệp Huyên nhíu mày: “Ở đâu?”  

Tàn kiếm nói: “Một tinh vực bỏ hoang, nơi đó có một tòa thành tên là Vô Biên Thành, chỗ đó có dị ma thú, giết những dị ma thú này có thể có được Ma Tinh”.  

Diệp Huyên lắc đầu: “Ta còn có việc, không đi!”  

Tàn kiếm bấm tay, một thanh linh kiếm bay đến trước mặt Diệp Huyên: “Nếu đệ tử Võ Viện vây công ngươi, có thể sử dụng lệnh kiếm này, chúng ta sẽ lập tức chạy đến!”  

Nói xong, y xoay người biến thành một tia kiếm quang biến mất ở cuối chân trời.  

Diệp Huyên nhìn lệnh kiếm trong tay, cười một tiếng, sau đó cất kiếm!  

Tàn kiếm khi nãy là Tạo Hóa Cảnh!  



Tạo Hóa Cảnh!  

Còn trẻ như vậy đã là Tạo Hóa Cảnh, không thể không nói đây là một điều rất đáng sợ!  

Lúc này, không gian trước mặt Diệp Huyên đột nhiên rung lên, sắc mặt Diệp Huyên hơi thay đổi, ngay sau đó, một cô gái xuất hiện trước mặt hắn.  

Người đó chính là Bạch Chỉ của thương hội Thông Bảo!  

Diệp Huyên ngạc nhiên: “Bạch cô nương?”  

Bạch Chỉ nặng nề nói: “Đi!”  

Diệp Huyên khó hiểu: “Bạch Chỉ cô nương, cô có ý gì?”  

Bạch Chỉ nói: “Bây giờ sáu cao thủ Đạo Cảnh đang ở Kiếm Tông!”  

Nghe vậy, Diệp Huyên lập tức sa sầm mặt.  

Bạch Chỉ lại nói: “Đi ngay! Chắc chắn Kiếm Tông sẽ thỏa hiệp. Chắc chắn sẽ như thế!”

Kiếm Tông thỏa hiệp!  

Diệp Huyên nhíu mày: “Vì sao Bạch cô nương lại chắc chắn thế?”  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play